Tô Hoạ dầu muối không ăn, nhưng Thẩm Kiều Kiều lại là người dễ dàng mềm lòng, ông không tin Thẩm Kiều Kiều không động tâm.
“Không cần! Ta và ngươi không còn quan hệ gì nữa! Từ nay về sau ngươi đi đường ngươi, ta đi đường ta!” Thẩm Kiều Kiều quả thật có động tâm trong nháy mắt, nhưng khi bà nhớ tới Tô Ngôn Sơn bán đứng tất cả mọi người, bà giống như bị tạt gáo nước lạnh vào đầu, đầu óc tỉnh táo, trong lòng cũng nghẹn lại.
Không đợi Tô Ngôn Sơn phản ứng, mũi đao của Tô Hoạ lại tiến sát vào ngực Tô Ngôn Sơn: “Nghe thấy chưa? Nương ta nói từ nay về sau ngươi không còn quan hệ nửa đồng nào với chúng ta nữa!”
“Ngươi!” Tô Ngôn Sơn quả thực tức giận đến đầu muốn bốc khói, chưa từ bỏ ý định lại đưa ánh mắt về phía Tô Tự Phồn: “Phồn nhi, mẫu thân con và Họa tỷ nhi đều điên rồi, con cũng không thể tuỳ ý để các nàng làm bậy, các con muốn đi đâu? Không ai biết võ công, có thể trốn đi đâu?”
“Chuyện này không cần ngươi quan tâm, ngươi lo cho tốt con trai trưởng cùng đích nữ của ngươi là được rồi, ngươi tự giải quyết cho tốt.” Tô Tự Phồn không hề bị lay động, hắn cũng không biết Tô Hoạ muốn đi đâu, nói chung Hồng Y tỷ tỷ bảo đi đâu thì đi đó. Mấy người bọn họ có một thần thủ hộ, còn có cái gì phải sợ?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây