Nghe thấy cái tên quen thuộc thốt ra từ trong miệng Lăng Thiên Tuyết và Phong Như Mặc, trong đầu Tô Hoạ lập tức xuất hiện hai chữ “đồng hương”.
Nhưng trong thời mạt thế này, ai quan tâm ngươi đến từ đâu làm gì, khi nói đến sinh tồn, Tô Hoạ sẽ không dễ dàng tin tưởng vào lời nói của bất cứ người nào, càng sẽ không để người khác biết được nàng cũng xuyên qua.
Trong lúc Tô Hoạ đang khiếp sợ khi gặp được đồng hương thì Tần Túc chỉ quan tâm đến những gì Lăng Thiên Tuyết nói về ba việc, mọi người rơi vào ổ nhuyễn trùng, nhuyễn trùng chỉ đang trong trạng thái ngủ và vẫn chưa bị giết chết.
Y nhíu mày, không thể tin được hỏi: “Ý của các ngươi là bây giờ trong cơ thể của tất cả mọi người đều có đầy nhuyễn trùng, có thể chết bất cứ lúc nào, hơn nữa có thể sẽ liên luỵ đến hòn đảo phía nam chúng ta bất cứ lúc nào?”
Y dừng lại một chút, giọng nói vẫn vô cùng lạnh lẽo: “Các ngươi biết rõ trong cơ thể mình có nhuyễn trùng, nhưng trước đó vẫn muốn đi vào hòn đảo phía nam?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây