Tô Hoạ lại nhìn chằm chằm vào Lăng Thiên Tuyết và Phong Như Mặc bên cạnh Tề Lâm, ánh mắt lạnh lẽo, hỏi một cách sắc bén: “Thực sự đã giải quyết sao? Nhưng ta phát hiện loài nhuyễn trùng này là một sinh vật viễn cổ.”
“Chúng sẽ sử dụng thức ăn làm vật chủ, sinh sôi nẩy nở một cách đáng kinh ngạc, hơn nữa có lẽ ngoại trừ lửa ra, không có gì có thể giết chết được chúng.”
“Ta đoán rằng, nếu môi trường không thích hợp để sinh sống, loài nhuyễn trùng này sẽ tự động chuyển sang trạng thái ngủ, thời gian của trạng thái ngủ này có thể là vô thời hạn, thậm chí đạt đến cảnh giới bất tử, chờ đến khi có môi trường phù hợp để sinh tồn, chúng sẽ “sống” lại.”
“Làm thế nào mà Lăng cô nương có thể giết chết được loài nhuyễn trùng đã chui vào trong cơ thể Tề vương và sinh sôi nảy nở? Hơn nữa còn cứu mọi người một cách trùng hợp như vậy?”
Tô Hoạ đã tận mắt chứng kiến mấy con cá mà mình ném ra chẳng bao lâu đã bị gặm cắn gần như không còn gì nữa.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây