Tô Hoạ hoàn toàn không biết suy nghĩ trong lòng Tần Túc, thấy Tần Túc đang ngăn cản tầm mắt của mình, nàng trực tiếp chui ra từ phía sau y.
Nhìn tiểu “mê” đệ quần áo kỳ lạ trước mặt, nàng khó hiểu nói: “Các ngươi là người ở đất nước láng giềng? Trước đó ở trên hòn đảo Vô Khải sao?”
Đạt Hề Tấn lại hành lễ với Tô Hoạ một lần nữa, quay đầu lại nhìn thoáng qua đội ngũ di cư của mình, nói thẳng ra ý đồ đến đây: “Đúng vậy, chúng ta đến từ đất nước Nam Việt tiếp giáp với dãy núi Kỳ Thiên, ta tên là Đạt Hề Tấn, đã từng là nhị vương tử của đất nước Nam Việt.”
“Nhưng sau thời kỳ diệt thế, đất nước Nam Việt không còn tồn tại nữa, ta chỉ là một người sống sót sau thời kỳ diệt thế mà thôi.”
Sau khi nghe xong lời tự giới thiệu của Đạt Hề Tấn, trong mắt Tô Hoạ không nhịn được để lộ sự tán thưởng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây