Tần Túc không ngờ hai vị trưởng thôn đều có ý định rời đi, rất muốn nói với bọn họ rằng lương thực của hai thôn là do Tô Hoạ cấp.
Nhưng khi nghĩ đến con đường sau này Tề Lâm sẽ đi, thậm chí còn nghĩ đến việc bản thân sẽ xây dựng một thành trì cho bá tánh thuê ở sau này, y gật đầu nói: “Được, vậy bây giờ các ngươi chuyển đến hòn đảo phía đông đi, trực tiếp ở đó, ta sẽ bảo bên kia chuẩn bị phòng ở.”
Người dân hai thôn không có mối quan hệ thân thiết với Tề Lâm và thuộc về người của Tô Hoạ, để đề phòng sau này Vân Ngâm Phong lấy người dân hai thôn ra để đối phó mình, bây giờ bọn họ rời đi cũng là chuyện tốt.
“Thật cảm tạ tiểu ca!” Hai vị trưởng thôn thực sự muốn rơi nước mắt, bọn họ quả thực đã gặp được quý nhân ở thời kỳ diệt thế này.
“Nếu các ngươi muốn cảm tạ thì hãy cảm tạ Tiểu Hoạ.” Trước khi rời đi, Tần Túc bỏ lại một câu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây