Tần Túc cũng không nói nhiều lời vô nghĩa, thấy Tề Lâm đi ra ngoài, y xoay người lại, trên khuôn mặt tuấn tú tràn ngập lửa giận, trực tiếp hỏi: “Ngươi nhất định phải cưới Vân Ngâm Phong? Ép bản thân mình đi đến bước đường này?”
Tề Lâm chua xót mỉm cười: “Ngươi còn có huynh đệ, nhưng ta thì không.”
“Ngươi!” Tần Túc trực tiếp bị một câu nói của Tề Lâm chặn họng, tức giận đến mức không nói nên lời.
Tề Lâm lại nói: “Ta phải để lại hương khói cho Tề gia, để gia tộc tiếp tục kéo dài, hơn nữa trong đợt diệt thế thứ hai, hơn hai trăm ngàn người cần có nước uống, ta đã mang theo bọn họ lên núi thì phải chịu trách nhiệm với sự sống chết của bọn họ.”
Tần Túc cố gắng hết sức đè nén lửa giận, thử nói: “Chẳng lẽ ta chưa nói với ngươi không cần phải nóng vội? Dù sao vẫn còn hai tháng nữa mới đến đợt diệt thế thứ hai, nói không chừng ta có thể giải quyết vấn đề nước uống?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây