Có lẽ Vân Khiếu cảm thấy rằng một khi leo lên đỉnh núi Kỳ Thiên, bọn họ đã xác định có đi mà không có về, bây giờ ông ta thử cướp đoạt cây cối trước, chờ đến khi chắc chắn Tần Túc và Tề Lâm xảy ra chuyện ngoài ý muốn trong quá trình lên núi, ông ta chỉ cần ngồi đây làm ngư ông đắc lợi trực tiếp nuốt binh là được.
Phải biết rằng Tần Túc đã để lại 130.000 thạch lương thực cho hơn hai trăm ngàn người, không cần hắn ta phải bỏ lương thực ra, ông ta làm sao có thể bỏ qua một cơ hội tốt như vậy?
Trên thực tế, Tần Túc và Tô Hoạ đều đã đoán đúng, Vân Khiếu thực sự nghĩ như vậy.
“Thả xuống! Còn nữa, nhả toàn bộ những gì đã cướp đoạt trước đó ra!”
Tần Túc không hiểu tại sao Vân Khiếu lại xuất hiện ở chỗ này, lúc trước khi Vân Khiếu khuyên y và Tề Lâm liên minh với mình và bị từ chối, hai bên xem như đã xé rách mặt nhau.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây