Vân Ngâm Phong và Vân Lộng Nguyệt nghe vậy nhìn nhau, dù có cau mày nhưng vẫn gật đầu đồng ý: “Được! Chúng con nghe theo cha.”
Ban đầu, hai tỷ muội chưa biết cẩu Hoàng đế có dị năng, trong lòng ai cũng không sợ. Nhưng bây giờ, khi biết rằng cẩu Hoàng đế có dị năng và với tình hình dân đói đang tràn lan, sợ rằng cuối cùng họ sẽ mất trắng. Ba phụ tử không thể không rút lui trước.
Chỉ cách đây không lâu, ba phụ tử Vân Khiếu đã từ chối đội ngũ của Tần Túc và còn cười nhạo Dung thị ngu muội, là kẻ ngu si. Họ thậm chí còn nguyền rủa đội ngũ của Tần Túc sẽ gặp phải mãng xà!
Nhưng ai ngờ rằng, nhanh như vậy họ đã tự vả vào mặt mình. Tuy nhiên, ba phụ tử không còn thời gian để quan tâm đến sự khó chịu hay mất mặt. Dù sao, tính mạng vẫn quan trọng hơn thể diện rất nhiều!
Bên kia, Tần Túc dẫn theo năm trăm vạn dân chúng chạy nạn, sau khi đi đường suốt hai ngày, cuối cùng cũng trông thấy Kỳ Thiên Sơn Mạch xa xa, trải dài không thấy điểm cuối. Những ngọn núi cao ngất ngưởng, cao vút tận trời, núi non trùng điệp, cây cối xanh um khiến cả đội ngũ ngỡ ngàng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây