“Cuối cùng, những người sống sót sẽ chém giết lẫn nhau vì tranh giành đất đai. Cuộc chiến kéo dài hai năm, rồi sáu kẻ tự xưng là vua sẽ chiếm giữ từng phần đất riêng của mình.”
Nhìn thấy vẻ mặt Tần Túc như đang nghe chuyện thần thoại, Tô Hoạ ho nhẹ vài tiếng, cố gắng để lời nói của mình không trở nên quá nghiêm trọng: “Hiện giờ, nắng nóng cực đoan đã ứng nghiệm rồi, huynh không để ý sao? Cá trong sông chết hết, Dĩnh Xuyên bị lửa thiêu thành tro.”
Nàng xua tay, cười nhẹ: “Nhưng dù sao, muội biết nói ra chuyện này cũng chẳng ai tin đâu. Huynh cũng không cần tin, dù sao thì cũng quá hoang đường.”
Nói đến đây, nàng mỉm cười tự giễu, nhưng Tần Túc đột nhiên nghiêm túc thốt ra lời khiến nàng ngạc nhiên: “Ta tin.”
Tô Hoạ ngạc nhiên quay sang nhìn, nghĩ mình nghe nhầm: “Huynh... Tin thật sao?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây