Phụ nhân và các cô nương không phải bện rơm rạ nữa, lại không có cỏ khô để cắt, bỗng nhiên trở nên nhàn rỗi.
Tô Hoạ cũng không có thảo dược để hái, bèn tìm đến Tần Túc đề nghị:
“Công tử, hôm nay trời còn sớm, mọi người đều nhàn rỗi, hay là ngươi cho gọi những người đang có bệnh trong người đến đây, để ta xem bệnh cho họ.”
Tần Túc nghe vậy, đôi mắt đen láy sáng lên, cười nói: “Cũng được! Vậy thì phải làm phiền Ngũ cô nương rồi.”
Chạy nạn hơn nửa tháng trời, hai trăm con người đều mệt mỏi, căn bản không có thời gian xem bệnh, trong đội ngũ kỳ thực có không ít người mang bệnh trong người.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây