Không đợi Tô Hoạ trả lời, lại vội vàng phân phó: “Tiểu Lan, mau lấy chút nước rửa tay cho Ngũ cô nương cùng mọi người, còn Liễu Thanh cũng mau lấy cháo tới.”
Tần Túc cũng xin lỗi nói: “Ngũ cô nương, lần sau chỉ cần hái thuốc một canh giờ là được.”
Tô Hoạ cũng không dám nói mình kéo dài là vì trữ thuốc, thừa một canh giờ là vì mình hái cho bản thân.
Nàng cười ngượng ngùng: “Thảo dược nhiều đến mức muốn hái không dứt, nếu không hái, chỉ sợ về sau muốn hái cũng không có cơ hội.”
Tần Túc lập tức hiểu ý của Tô Hoạ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây