Trên biển mây, một đạo thân ảnh như gió thổi qua, chính là Khương Trường Sinh, chân hắn đạp một đóa mây trắng, ngao du ở trên vòm trời, cách xa mặt đất gần ngàn trượng.
Gió lớn lay động Câu Trần Thiên Công Đại Vũ Bào cùng với tóc đen của hắn, trên mặt hắn tràn đầy nụ cười, trong lòng thoải mái đến cực điểm.
Đây còn muốn thoải mái hơn cả ngự kiếm phi hành, mà lại càng nhanh.
- Bình thường đằng vân giá vũ nhanh như vậy, Cân Đẩu vân bổ nhào một cái đã cách xa vạn dặm lại có nhanh bao nhiêu, thật là ngã nhào một cái bay vọt vạn dặm...
Trong lòng Khương Trường Sinh cảm khái, hắn cúi đầu nhìn lại, ánh mắt xuyên qua biển mây, hắn thấy giang sơn Đại Cảnh, non xanh nước biếc, phía trên quần phong có mây mù vờn quanh, giống như Tiên cảnh trong nhân gian.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây