Chỉ cần cứu được Hạo Nhi, có bị mắng một trận nàng ta cũng cam lòng. Có điều trong lòng nàng ta đã có tính toán riêng. Nàng ta sẽ hạ mình cầu xin vì hài tử, về phần của Từ Mỹ Dung? Xin lỗi, không nằm trong phạm vi cân nhắc.
Khi hai người bước đến, Ấn Nhi theo bản năng co rúm lại một chút. Từ Mỹ Oánh lập tức nhìn lên, đặt Ấn Nhi vào lòng Lâm Nguyệt Thanh. Nàng ấy dặn dò hài tử mình phải ngoan ngoãn, sau đó đứng dậy. Toàn thân nàng ấy căng thẳng, sẵn sàng cho một trận ẩu đả.
Không ngờ vừa đi đến đối diện, Tề Niệm Như đã “phịch” một tiếng quỳ xuống đất. Hành động bất ngờ này khiến mọi người đều giật mình, ngay cả Từ Mỹ Dung đi theo phía sau với vẻ mặt hả hê bỗng chốc ngơ ngẩn.
“Mỹ Oánh, trước đây trong phủ tuy ta không nhiệt tình với muội, nhưng cũng chưa từng hà khắc với mẫu tử muội. Giờ đây... Hạo Nhi bị sốt cao, hôn mê bất tỉnh. Chúng ta đều là người làm mẫu thân, cảm giác muốn chịu thay hài tử chắc muội cũng hiểu được. Ta không cầu gì hơn, chỉ xin muội một viên thuốc. Chỉ một viên thôi, để tạm thời cứu mạng Hạo Nhi được không?”
Từ Mỹ Oánh thoáng sững sờ. Nếu là đánh nhau, nàng ấy có thể lập tức xắn tay áo mà chiến. Nhưng việc Tề Niệm Như quỳ xuống cầu xin như thế này hoàn toàn nằm ngoài dự đoán, khiến nàng ấy không biết phải phản ứng thế nào.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây