Nghe tiếng bước chân phía sau, Phong Mộ Thừa buông Lâm Nguyệt Thanh ra nhưng vẫn giữ tay ôm nàng. Ánh mắt lạnh lùng nhìn Lỗ gia, hắn cất giọng: “Có chuyện gì?”
“Khụ, khụ... Chuyện là... cảm ơn Phong phu nhân đã cứu mạng.”
Lỗ gia vốn định nói trôi chảy nhưng vô tình nghe được những lời của Lâm Nguyệt Thanh, gã bỗng cảm thấy lời cảm tạ của mình trở nên thiếu chân thật.
Nhưng nghĩ lại, gã cảm thấy mình đâu cần chột dạ.
Lâm Nguyệt Thanh không hề bối rối khi lời nói của mình bị nghe thấy. Nàng chỉ đáp lại một cách đúng mực: “Là chuyện nên làm. Chỉ cần Lỗ gia sau này có thể tạo chút điều kiện thuận lợi cho phu thê ta, vậy thì tốt quá rồi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây