“Đúng vậy. Một khi bước vào phủ Quốc Công, mọi sự đều không do mình quyết định nữa.”
Lời than thở ấy chính là nỗi bi ai của phận nữ nhi.
“Ngươi chưa từng nghĩ đến việc rời đi sao?”
“Trước kia từng nghĩ nhưng rồi tuyệt vọng, đến mức không còn muốn nghĩ nữa.”
Lâm Nguyệt Thanh lặng im. Có lẽ khi còn trẻ, Từ Mỹ Oánh cũng từng yêu một ai đó. Chỉ khi kết cục quá bi thảm, nàng ấy mới dùng đến từ “tuyệt vọng”. Nếu không thì sao nàng ấy lại chịu sống ở phủ Quốc Công một cách lặng lẽ, không tranh không giành? Đó là biểu hiện của trái tim đã nguội lạnh.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây