Tinh hệ Ngân Hà.
Trên một tinh cầu.
Các vị đại lão Nhân tộc đang ủ rũ ngồi họp bàn.
Bởi vì vị nữ hoàng Vũ Thần của Ám Tinh linh tự mình tham chiến, nhân tộc bị đánh liên tiếp thất bại.
Cuối cùng, Ám Tinh linh tộc chỉ tốn thời gian ba ngày đã công phá đường biên cảnh, tiến vào tinh hệ Tiên Nữ, thành công chiếm được một viên tinh cầu cấp sáu duy nhất của nhân tộc.
Còn nhân tộc chỉ có thể bị buộc lui về tinh hệ Ngân Hà, khó khăn chống đỡ với tiến công của Ám Tinh linh tộc.
Kiếm Thái Phong mở miệng nói:
- Tiểu tử Vương Hạo vẫn chưa trở lại sao?
Mọi người bất đắc dĩ thở dài, bọn họ đột nhiên phát hiện kể từ khi tiểu tử Vương Hạo kia xuất hiện, bất kể là chuyện tốt, hay là chuyện xấu, cũng có thể liên quan đến hắn.
Khiến cho trong lòng bọn họ cứ vướng bận khó chịu.
Kiếm Thái Phong lại hỏi:
- Hai vợ chồng Vương Thiên Dật, Lâm Thi Kỳ lúc nào mới có thể xuất quan?
Mọi người lại bất đắc dĩ thở dài, đoán chừng đợi hai vị này khôi phục xuất quan, tinh hệ Ngân Hà cũng sớm đã bị Ám Tinh linh tộc công phá.
Đúng lúc này, một đạo thanh âm bất cần vang lên:
- Hình như các vị rất nhớ ta!
Hai mắt mọi người tỏa sáng, quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Vương Hạo chẳng biết từ lúc nào đã xuất hiện trên chỗ ngồi của Tổng Thống.
Về phần Tổng Thống Hàn Dương, người đã xuất hiện bên cạnh thùng rác, cái đầu nằm bên trong thùng rác, hiển nhiên là do tiểu tử thất đức Vương Hạo này làm.
- Vương Hạo!
Mọi người vui mừng kêu lên, bọn họ chưa bao giờ cảm giác tiểu tử Vương Hạo lại khả ái như thế.
- Hệ Thống đề kỳ, thiên thần phụ thể hiệu quả sắp kết thúc, 5, 4, 3, 2, 1, 0...
- Ừ...
Vương Hạo sửng sốt, phát hiện sau khi Thiên thần phụ thể biến mất, tu vi lại từ Võ Vương nhị cấp đột phá đến Võ Vương tam cấp.
Lúc này, Hàn Dương rút đầu ra khỏi thùng rác, nở nụ cười khổ, tên tiểu tử thúi Vương Hạo này khẳng định đang trả đũa, cha hắn đã nhường vị trí Tổng Thống lại cho hắn.
Kiếm Thái Phong đầy hi vọng nhìn Vương Hạo:
- Vương Hạo tiểu tử, bây giờ ngươi có thực lực gì rồi, có thể diệt Vũ Thần hay không?
Vương Hạo lắc đầu:
- Đại chiêu của ta dùng hết rồi, hiện tại đã khôi phục, chỉ có tu vi Võ Vương tam cấp.
Kiếm Thái Phong không cam lòng hỏi:
- Vậy ngươi có thể tiến vào loại trạng thái đó không?
Vương Hạo ném cho Kiếm Thái Phong một ánh mắt khinh bỉ, lão này điên rồi sao? Hạng mục lớn của hắn còn chưa bắt đầu kiếm tiền, làm sao có thể lại tự sát?
Vẻ mặt Kiếm Thái Phong bi tráng:
- Chẳng lẽ Nhân tộc ta thật sự đến ngày diệt vong rồi sao?
Vương Hạo vỗ đùi, lộ ra vẻ ảo não, mười ngày qua hắn ỷ vào tâm thái vô địch, người trêu chọc đều là cường giả Thiên Vị cảnh, Thần Vị cảnh, khiến cho hắn quên mất trong túi quần mình không có nhiều tiền.
Nhưng hiện tại có người đưa tiền tới cửa, trước hết hắn cứ lừa gạt chút tiền làm tiền tiêu vặt đã, dù sao người đưa tiền phía sau nhất định là còn rất nhiều.
Nghĩ tới đây, Vương Hạo ho khan nói:
- Khụ khụ, thấy tất cả các ngươi là nhân tộc, ta sẽ thuê chiến hạm cho các ngươi, một ngày một trăm vạn Thiên Tinh tệ.
- Phụt...
Các vị đại lão nhân tộc muốn phun huyết tại chỗ, thậm chí có loại vọng động muốn giết tên tiểu tử thúi này.
Phải biết rằng vì để các đại tinh hệ thuận tiện giao dịch, hai đại bá chủ hai cung Thiên, Tiên của tinh vực, mở ra một ngân hàng ở các đại tinh hệ, ngân hàng Thiên Tinh.
Đồng thời, bọn họ còn phát ra một dòng tiền tệ, cũng chính là Thiên Tinh tệ.
Đây là một loại tiền tệ có thể tiêu xài ở bất kỳ tinh hệ nào trong tinh vực, hơn nữa căn cứ với trình độ mạnh yếu của chiến lực tinh hệ, giá tiền trao đổi cũng không giống nhau.
Tỷ như giá cả trao đổi của Diệu Thiên tệ, Tinh Tế tệ và Thiên Tinh tệ của nhân tộc chính là một tỉ ăn một.
Hiện tại Vương Hạo lại chơi công phu sư tử ngoạm, một ngày muốn một trăm vạn đổi một tỉ, đây quả thực là công khai cướp bóc.
- Chỉ có chiến hạm cũng vô dụng!
Nhạc Viễn Quang lắc đầu:
- Nữ hoàng Ám Tinh linh tộc đã tự mình xuất thủ, chiến hạm ở trước mặt nàng cũng không tạo được uy hiếp.
- Nữ hoàng Ám Tinh linh lại tự mình xuất thủ?
Vương Hạo sửng sốt, sau đó khóe miệng nhếch lên:
- Bên ta còn có một cao thủ Vũ Thần, chỉ có điều tiền thi đấu là một trăm ngàn Thiên Tinh tệ.
Đại lão nhân tộc bị hù sợ hết hồn, ra sức nghĩ tên này rốt cuộc là loại gì vậy? Nghe giọng nói của hắn, thật giống như cao thủ Vũ Thần là tiểu đệ của hắn vậy.
Nhưng cũng đúng, hình như cả nhà hắn không có người nào là người bình thường, không chỉ có phụ mẫu biến thái, ngay cả con thỏ nuôi trong nhà cũng kinh khủng hù chết người.
Nhất là lần trước Vương Hạo biến thân, lại càng hù dọa bọn họ thu hồi những tâm tư không nên có, vội vàng ra mặt tẩy trắng danh tiếng của Vương Hạo.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, giá tiền này cũng không phải không thể tiếp nhận, phải biết rằng Ám Tinh linh tộc nổi danh cường đạo, các nàng tấn công những tinh hệ khác khắp nơi, tiền tài cướp đoạt được có thể đếm không hết.
Nếu bọn hắn có thể phản công Ám Tinh linh tộc, như vậy không chỉ không lỗ, ngược lại còn có thể kiếm được một khoản lớn.
- Có cần thời gian suy nghĩ không!
Vương Hạo không nhịn được nói.
Các vị đại lão nhân tộc cười khổ, hiện tại tình thế mạnh hơn người, bọn họ ngoại trừ đáp ứng còn có thể làm gì?
Kiếm Thái Phong thở dài:
- Được rồi, coi như tiện nghi cho tiểu tử nhà ngươi.
- Ùng ùng...
Đột nhiên, cả vùng đất kịch liệt đung đưa, một tiếng oanh minh quanh quẩn bên tai mọi người.
- Báo cáo!
Một tên lính vội vàng tới báo:
- Không xong rồi, Ám Tinh linh tộc đã phát động công kích với chúng ta!
Nghe vậy, ánh mắt mọi người đồng loạt rơi xuống người Vương Hạo, chờ Vương Hạo lấy ra Thiếu Soái Quân và chiến hạm, còn cả vị cao thủ Vũ Thần kia nữa.
Vương Hạo xoa xoa bàn tay, tỏ vẻ đưa tiền trước, sau mới nhìn hàng.
Sắc mặt mọi người hoàn toàn tối đen, lúc này là lúc nào rồi, người này chỉ thấy tiền là sáng mắt, thật là hết thuốc chữa.
Cuối cùng, các vị đại lão vẫn tập thể quyên tiền cho Vương Hạo, tổng cộng là 1100 vạn Thiên Tinh tệ.
Vương Hạo thu tiền, cũng không dài dòng, lấy ra Linh giới cầu chứa năm chiếc chiến hạm, còn cả Hương Hương bên trong.
Các vị đại lão kinh hãi quan sát, khá lắm, khó trách làm sao bọn hắn không tìm được chiến hạm, thì ra vì Vương Hạo đem nó theo người, thật sự quá thần bí.
Hương Hương liếm một cái kem, tò mò hỏi:
- Vương Hạo, lần này cần ta xuất thủ, ngươi tính toán tìm cho ta mấy đầu bếp?
- Vèo...
Đại lão nhân tộc trong nháy mắt phun huyết, tên gian thương Vương Hạo này, đúng là quá gian thương, rõ ràng là chuyện mấy tên đầu bếp có thể hoàn thành, nhưng hắn lại thu của bọn hắn một trăm ngàn Thiên Tinh tệ!
- Ngăn chặn nữ hoàng Ám Tinh linh tộc trước đi, ta tìm cho ngươi mười đầu bếp.
Vương Hạo nói.
Hương Hương quệt mồm, lắc đầu nói:
- Hai mươi!
- Đồng ý!
Vương Hạo sảng khoái đồng ý.
Hương Hương nhét cây kem vào trong miệng, sau đó biến mất ngay tại chỗ.
Đại lão Nhân tộc thật sự muốn chết, đúng là quá đen đủi, một trăm ngàn Thiên Tinh tệ mua được bao nhiêu đầu bếp!
Đồng thời, đại lão nhân tộc cũng hết sức buồn bực, tại sao loại cao thủ ăn hàng loại đơn thuần này, bọn họ lại không gặp được?
- Sùng sục...
Đúng lúc này, một con chim bay đến bên cạnh Vương Hạo, trong miệng ngậm một phong thư.
Đây là không gian điểu, có thể sinh tồn trong hoàn cảnh không có dưỡng khí của vũ trụ, hơn nữa còn có thể chính xác tìm được người nhận thư.
- Người nào gửi thử cho ta vậy?
Vương Hạo tò mò nhận lấy, người viết thư lại là lão ma đầu ban đầu gặp ở Thiên Ma Tinh...