Thời gian trôi đi trong chớp mắt, Hứa Cảnh Minh đã tiến vào Thâm Uyên hơn trăm năm. Hắn đã hoàn toàn thu liễm khí tức, hành tẩu hiểm địa này đến hiểm địa khác, tùy ý thu thập không ít vật phẩm.
“Thế mà có nhiều cây cỏ Tội Nghiệt như vậy sao?” Hứa Cảnh Minh để lộ ý cười khi nhìn thấy một đám xanh um tươi tốt ở trước mắt, hắn đếm được nơi đó có ít nhất cũng mấy chục vạn cây cỏ Tội Nghiệt.
“Khi mình bị ô nhiễm Cao Duy, nhóm người viện trưởng đã điều chế rượu Băng Hàn nhằm giúp mình giữ được tỉnh táo, mà vật liệu chủ yếu trong rượu Băng Hàn chính là cây cỏ Tội Nghiệt này” Hứa Cảnh Minh mỉm cười rồi vẫy tay một cái, thu hoạt mấy vạn cây cỏ Tội Nghiệt. “Ai? Ai dám cướp đoạt cây cỏ Tội Nghiệt của ta?”
Ngay sau đó, một tiếng rống trầm thấp vang lên, một cái đầu thật lớn lộc cộc lộc cộc nhô lên từ bùn lầy ở xa xa.
Sáu con mắt màu máu trên cái đầu lớn chiếu thẳng vào Hứa Cảnh Minh, một đòn công kích vô hình ập đến.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây