“Bát Sanh, ngươi ra giá quá thấp” Hắc Hồ lắc đầu nói: “Ta đã giúp ngươi liên hệ với bảy vị cường giả cảnh giới Vĩnh Hằng thuộc con đường Tâm Giới, nhưng không ai trong số bọn họ đồng ý với ngươi. Hơn nữa, cái giá mà ngươi đưa ra cho Ngô Minh vẫn là thấp nhất!”
“Hắn chỉ là một sinh mệnh Cao Duy vừa mới tấn thăng lên cảnh giới Vĩnh Hằng mà thôi! Chúng ta ra giá 50 ngàn giọt chân huyết Thâm Uyên, hắn còn chê ít, chúng ta chấp nhận chia thêm một phần mười bảo vật, thế nhưng hắn cũng chê ít. Bát Sanh nhíu mày: “Không phải chỉ cần điều động một phân thân thôi sao?”
“Phân thân dò đường cũng sẽ có nguy cơ đến tính mạng” Hắc Hồ nói: “Một vài hiểm hoạ liên quan đến nhân quả, ô nhiễm có khả năng lan tràn đến tất cả phân thân còn lại. Vì lẽ đó, từ xưa đến nay, cường giả thuộc con đường Tâm Giới đi dò đường… cần phải được hưởng tỉ lệ ăn chia vượt xa so với những thành viên khác.
Bát Sanh lắc đầu: “Ta và bạn đồng hành đã thương lượng đi thương lượng lại, cho dù nâng cao điều kiện thêm nữa, thì ta cũng phải mời một vị cảnh giới Vĩnh Hằng thuộc con đường Tâm Giới lợi hại một chút. Một kẻ vừa mới thăng lên cảnh giới Vĩnh Hằng như tên Ngô Minh này, theo ta thấy, chỉ đáng với cái giá này.
Hứa Cảnh Minh cũng không quá quan tâm đến sinh mệnh tám đầu có tên Bát Sanh kia. Trong những năm gần đây, hắn đã thực hiện một số thương vụ bán cao mua thấp ở nhiều mảnh cương vực, cũng thường xuyên đàm phán thất bại. “Không ngờ lại bị coi thường”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây