- Ầm!
Trong lòng bàn tay Đông Ly Xích Hoàng dâng lên thánh quang chói mắt, mang theo một cỗ khí tức có một không hai, chấn tâm phách người, sau đó mới phá hủy hư ảnh Tử Viêm Yêu Hoàng .
- Hai người thật mạnh!
Bốn phía vô số ánh mắt nghiêm nghị, bên ngoài Thời Không Phù Trận, mọi người cảm giác khí thế kia không khỏi sợ run, xuyên qua Thời Không Phù Trận, bọn họ cũng có thể cảm giác được khí tức sợ hãi.
- Có chút thủ đoạn, chỉ là còn chưa đủ!
Sắc mặt của Đông Ly Xích Hoàng càng ngày càng âm trầm, quanh người hào quang rực rỡ, âm thanh phong lôi truyền ra, cũng trong lúc đó, bốn phía bốc lên mảng lớn thánh quang chói mắt.
- Ông ông!
Phù văn hào quang óng ánh xung thiên, ở dưới Thần Lôi Đỉnh hạ gió nổi mây phun, dẫn dắt lôi điện tử sắc bốn phía, giống như có thể cùng lôi điện bốn phía tương liên.
Cuối cùng phù văn đáng sợ rực rỡ kia, ở trên hư không hình thành một vòng xoáy thánh quang.
Khí tức trong vòng xoáy thánh quang cổ lão mênh mông, mang một loại ánh sáng Luân Hồi, bộc phát ra từng cỗ sóng gió thần bí, tựa hồ có thể làm cho người nhớ tới kiếp trước kiếp này.
- Luân Hồi Thiên Động, đó là thủ đoạn đáng sợ của Đại Luân Giáo, một khi bị bao phủ vào trong đó, có thể thôn phệ tu vi, tinh lọc Linh Hồn, giống như Luân Hồi!
Có người chấn kinh, nhận ra loại thủ đoạn đáng sợ này.
Ở trong Đại Luân Giáo, có thể thúc giục ra Luân Hồi Thiên Động người, tuyệt đối là ít lại càng ít, thủ đoạn kia thật sự là vô cùng đáng sợ.
Đỗ Thiếu Phủ cảm thấy thủ đoạn cường hãn kia, phất tay ngưng kết thủ ấn, phù văn bạo phát, áo nghĩa Động Minh Thảo cùng áo nghĩa Bất Tử Thảo lan tràn ra.
Phù văn hóa thành hai cây cỏ xuất hiện ở trong hư không, chống đỡ Luân Hồi Thiên Động.
- Phần phật...
Thần quang bắn ra, như hư không vỡ vụn, để tâm thần mọi người rung chuyển.
Hai người thi triển áo nghĩa, bốn phía sương mù mông lung, không ngừng va chạm, bộc phát ra thần mang rực rỡ.
Đỗ Thiếu Phủ đột phá Vũ Hoàng Bỉ Ngạn cảnh không lâu, cộng thêm một đường chiến tới, tiêu hao rất nhiều.
Đặc biệt cùng Cửu Trọng Linh đánh một trận, đã tiêu hao còn không có mấy.
Thời khắc này Đỗ Thiếu Phủ thúc giục áo nghĩa của Bất Tử Thảo cùng áo nghĩa Động Minh Thảo, đúng là khó mà chống đỡ Luân Hồi Thiên Động, bị vòng xoáy quỷ dị ma diệt thôn phệ. Đủ thấy thủ đoạn kia của Đông Ly Xích Hoàng đáng sợ kinh người.
Đông Ly Xích Hoàng đè ép Đỗ Thiếu Phủ, lúc này vẫn chỉ là lấy áo nghĩa cùng tu vi đè ép Đỗ Thiếu Phủ, không có bất kỳ thân thể áp chế.
Đông Ly Xích Hoàng cũng không dám để Đỗ Thiếu Phủ tới gần, tựa hồ rất kiêng lực lượng thân thể kia.
- Ầm!
Thủ ấn của Đỗ Thiếu Phủ biến đổi, bốn phía bao quanh ánh huỳnh quang, ở ngoài kim quang, như bao trùm lên một tầng quang huy thần bí, trong hai mắt có quang hoa kim sắc, lần thứ hai bị từng tầng quang huy tinh thần bao trùm.
Hào quang lan tràn, như tinh thần tràn ra, sau đó chống đỡ Luân Hồi Thiên Động.
Hư không bốn phía, giống như trở thành một bầu trời đêm.
Ánh sáng tinh thần thôn phệ tầm mắt, thôn phệ ánh sáng, thôn phệ phù văn trong Luân Hồi Thiên Động.
Trong hư không, tinh thần áo nghĩa cùng Luân Hồi Thiên Động giằng co, tia sáng chói mắt có ký hiệu lóng lánh hiện lên ở hư không.
Khí tức đáng sợ kia, để vô số người hoa mắt, vô cùng khiếp sợ.
- Cả Trung Châu, trong Vũ Hoàng cảnh, sợ là không người có thể đối kháng bọn họ.
Bốn phía kinh hãi, giằng co đáng sợ kia đã không cần nhiều lời, vô luận là Đông Ly Xích Hoàng hay Đỗ Thiếu Phủ, đều tuyệt đối là hai Chí Tôn Thiên Kiêu!
Nhìn Luân Hồi Thiên Động trên không trung kia, hai mắt Đỗ Thiếu Phủ có kim quang, hai chân đạp hư không một cái, để hư không run lên, như có khí lãng ở dưới chân lan tràn, phóng lên trời.
Một quyền ấn từ trong tay ngưng kết, trong miệng Đỗ Thiếu Phủ truyền ra thanh âm tựa như Long Ngâm Cửu Thiên, như Thần Tượng hí dài...
- Ngao...o...o...
Dưới tiếng hét lớn, hư không bốn phía run rẩy, bá đạo kích đãng, vô biên bễ nghễ, phạm âm từ trong nắm đấm của Đỗ Thiếu Phủ truyền ra.
- Ầm!
Kèm theo phù văn vạch phá trường không, vẻn vẹn loé lên một cái, một quyền của Đỗ Thiếu Phủ cực kỳ bá đạo đánh về phía Luân Hồi Thiên Động .
Công kích như vậy, cũng không có va chạm lớn như mọi người tưởng tượng, cũng không có năng lượng kinh lôi trầm đục.
- Ken két...
Chỉ là Luân Hồi Thiên Động kia ở dưới Bất Tử Thảo, Động Minh Thảo, còn có lực lượng tinh thần đè ép, lúc này cộng thêm Đỗ Thiếu Phủ dùng một thức thần bí, rốt cục rạn nứt...
Năng lượng kinh khủng, giống như kinh đào hải lãng quét ra.
Nhưng này Luân Hồi Thiên Động chỉ rạn nứt, sau đó lần thứ hai khôi phục.
Vòng xoáy đáng sợ xoay tròn hư không, như có thể thôn phệ hết thảy sinh sinh ở trong đó, khiến cho mọi người tê cả da đầu, tóc gáy dựng đứng!
- Dốc hết toàn lực rồi sao.
Lời nói lạnh lùng vang lên, thân ảnh của Đông Ly Xích Hoàng xuất hiện ở trong vòng xoáy, phảng phất như cùng Luân Hồi Thiên Động hoà vào một thể.
Uy năng vòng xoáy càng kéo lên, trực tiếp đè ép về phía Đỗ Thiếu Phủ!
- Phốc...
Uy áp đáng sợ kia hàng lâm, muốn thôn phệ phá hủy hết thảy, khóe miệng của Đỗ Thiếu Phủ chảy ra máu tươi, ánh mắt rốt cục trở nên ngưng trọng.
Thủ ấn của Đỗ Thiếu Phủ lần thứ hai biến hóa, sau người đột nhiên có phù văn chói mắt lướt động.
Ở dưới vô số ánh mắt lo lắng nhìn soi mói, phía sau Đỗ Thiếu Phủ, một hư ảnh Ngũ Chỉ Sơn lan tràn ra.
- Ầm!
Theo hư ảnh đỉnh núi xuất hiện, vòng xoáy thánh quang đè ép xuống tựa hồ cảm thấy cái gì, trực tiếp run lên.
Hư ảnh Ngũ Chỉ Sơn ở sau lưng diễn sinh, diễn hóa, giống như được giao sinh mệnh, linh khí mù mịt lan tràn, câu thông lực lượng Thiên Địa, uy năng kinh khủng lan tràn...
- Ầm ầm!
Đối mặt vòng xoáy thánh quang kia đè ép đến, hư ảnh Ngũ Chỉ Sơn như Vương giả thế không thể ngăn cản, uy áp cuồn cuộn, khí thế như cầu vồng, hào quang tạc nổ, trực tiếp bức lui vòng xoáy thánh quang.
Hư ảnh Ngũ Chỉ Sơn không ngừng diễn sinh, diễn hóa, không thể xâm phạm khiêu khích...
- Đỗ Thiếu Phủ cũng là người có Địa Mạch Hồn!
- Đỗ Thiếu Phủ có Địa Mạch Hồn!
Bốn phía truyền ra chấn động, người có Địa Mạch Hồn thưa thớt, khiến người ta chấn kinh, huống chi Mạch Hồn Ngũ Chỉ Sơn kia, hiển nhiên không giống người thường.
- Tựa hồ rất bất phàm a!
Trước đoàn người Thất Tinh Điện, trong hai con ngươi của Tướng Thần lộ ra ba động.
Trên đầu vai Đỗ Tiểu Mạn, Đỗ Tiểu Yêu nhìn đại chiến, ánh mắt màu vàng bắt đầu hiện ra quang hoa.
- Ầm!
Hư ảnh Mạch Hồn Ngũ Chỉ Sơn cùng vòng xoáy thánh quang giằng co, phù văn kim sắc cùng thánh quang lấp lóe xuyên qua.
Hư ảnh Ngũ Chỉ Sơn như Chí Tôn, liên tiếp đối kháng vòng xoáy thánh quang, uy áp bành trướng, như có thể nghiền ép vạn vật, có thể trấn áp thế gian vạn vật!
Vòng xoáy thánh quang uy áp cường đại, muốn phá hủy hết thảy, nhưng lúc này bị Mạch Hồn Ngũ Chỉ Sơn của Đỗ Thiếu Phủ áp chế.
Mạch Hồn Ngũ Chỉ Sơn kim quang rạng rỡ, càng giống như Chí Tôn, không thể khiêu khích phản kháng, vòng xoáy thánh quang từ từ bị Mạch Hồn Ngũ Chỉ Sơn trấn áp lui ra phía sau, làm cho ánh mắt của Đông Ly Xích Hoàng đại biến.
- Địa Mạch Hồn không tầm thường, ngươi thật đúng là để ta một lần lại một lần vượt quá dự liệu, vốn cho rằng đối phó ngươi, không tốn quá nhiều sức, hiện tại xem ra, thật đúng là cần chút sức lực rồi!
Trong vòng xoáy thánh quang bị bức lui, thanh âm của Đông Ly Xích Hoàng vang lên, sau đó khí tức lần thứ hai tăng cường.
Khí tức kia tăng cường như tên lửa kéo lên, ngắn ngủi mấy tức, liền đến một tầng thứ mới.
Khí tức đáng sợ kia đè ép xuống, làm cho huyền khí trong cơ thể mọi người ở dưới Dẫn Lôi Đài đọng lại, hô hấp tắc nghẽn.
- Thức tỉnh Nguyên Thần, cưỡng ép tăng cao tu vi, vượt qua Vũ Hoàng cảnh viên mãn đỉnh phong, đến nửa bước Vũ Tôn!
Trên Đoán Thể Thần Lôi đài thứ ba, thời khắc này ánh mắt của Cửu Trọng Linh cũng run lên.
Theo khí tức trên người Đông Ly Xích Hoàng lần thứ hai kéo lên, hết thảy đều vô cùng nhanh chóng, uy năng của vòng xoáy thánh quang kia lần thứ hai kéo lên vô số bậc thang, thôn phệ hết thảy năng lượng.
Cuối cùng ở trong vô số ánh mắt kinh chấn, thôn phệ hư ảnh Mạch Hồn Ngũ Chỉ Sơn của Đỗ Thiếu Phủ vào.
Thời khắc này khí tức của Đông Ly Xích Hoàng bạo tăng, đã vượt ra khỏi Vũ Hoàng cảnh.
Ở dưới uy áp đáng sợ ngập trời, Mạch Hồn Ngũ Chỉ Sơn của Đỗ Thiếu Phủ không thể chống đỡ bị thôn phệ, hư không bốn phía giống như muốn vỡ vụn.
- Phiền toái...
Trên đầu vai Đỗ Tiểu Mạn, ánh mắt màu vàng của Đỗ Tiểu Yêu hung hăng run lên.
- Ken két...
Trên hư không, trong vòng xoáy thánh quang, Chí Tôn Mạch Hồn Ngũ Chỉ Sơn bị thôn phệ vỡ vụn, hóa thành vô số phù văn kim sắc vỡ vụn chói mắt.
- Phốc xuy...
Trong miệng Đỗ Thiếu Phủ chảy ra máu tươi, thân ảnh lảo đảo rút lui.
- Ta nói rồi, ngươi đi không ra Phong Ấn Cổ Địa này!
Thanh âm hàn ý vang lên, thân ảnh của Đông Ly Xích Hoàng quỷ dị xuất hiện ở trước người Đỗ Thiếu Phủ, hai mắt sâm lạnh, như đến từ trên trời, cả người như thiểm điện, một đạo chưởng ấn rơi vào trong ngực Đỗ Thiếu Phủ.
- Ầm!
Đỗ Thiếu Phủ bị đánh xuống Thần Lôi đài, chấn cả Thần Lôi đài run lên, trong miệng lần thứ hai phun ra huyết vụ kim sắc.