- Cửu Trọng Linh sư huynh muốn vận dụng thực lực mạnh nhất rồi.
- Tu Di Võ Mạch, Cửu Trọng Linh sư huynh thiên tư Nhân Tôn, Đỗ Thiếu Phủ kia sẽ không phải là đối thủ!
Thời khắc này mắt nhìn trên người Cửu Trọng Linh lan tràn ra khí tức đáng sợ, đệ tử của Vô Lượng Giáo mắt lộ ra vui vẻ.
Đó là Cửu Trọng Linh sư huynh đang dùng lực lượng Võ Mạch, thiên tư Nhân Tôn, đó là núi lớn không thể vượt qua, đó là nội tình mạnh nhất của Cửu Trọng Linh.
- Ầm ầm...
Khí tức Võ Mạch đáng sợ rung động hư không, uy áp mạnh, để rất nhiều người phía dưới kêu to.
- Nhân Tôn, Cửu Trọng Linh có thiên tư Nhân Tôn.
Không ít nhân tài kiệt xuất cảm giác được khí tức đáng sợ kia, kinh sợ đến mức cằm xém chút rơi trên mặt đất.
Bốn chữ thiên tư Nhân Tôn, liền đủ để chứng minh hết thảy.
Nhân Tôn, đó là tồn tại phượng mao lân giác của cả Trung Châu.
Có thể có thiên tư Nhân Tôn, ngay cả trên Trung Châu cũng có thể đếm được trên đầu ngón tay, mà lúc này Cửu Trọng Linh chính là một người trong đó.
- Ông ông...
Thời khắc này Cửu Trọng Linh bước lên hư không, toàn thân lưu chuyển phù văn kim sắc, hai mắt có kim quang bắn ra bốn phía, hư không tựa như có vô số Cổ Phật tụng kinh, vang vọng cả Phong Ấn Cổ Địa.
Thanh âm kia vang vọng, phảng phất như mang một loại lực lượng tới từ Thượng Cổ, nhảy qua thời không mà đến, khiến người ta sợ hãi.
Trong lòng mọi người đều rung động, thời khắc này Cửu Trọng Linh giống như Thần Linh chân chính giáng thế, bằng không khó mà có lực lượng đáng sợ như vậy.
Đỗ Thiếu Phủ bước lên hư không, hai cánh khuếch trương, thời khắc này nhìn Cửu Trọng Linh, ánh mắt hiện lên ba động.
Đỗ Thiếu Phủ không có bất kỳ động tác gì, vẫn lẳng lặng chờ đợi, giống như một Thần Cầm Đại Bàng ẩn núp, lúc nào cũng có thể gió lốc mà lên, rung động trời cao!
Thủ ấn của Cửu Trọng Linh đang tiếp tục ngưng kết, lôi điện ở trên hư không cũng bắt đầu chấn động, có quang mang màu vàng buông xuống.
Quang mang màu vàng kia từ trong hư không tràn ra, phủ kín hư không, khí tức uy áp làm cho lòng người tường hòa, có thể thanh trừ hết thảy bạo lệ, tham giận, cùng ngu muội.
Khiến người ta muốn bỏ xuống đồ đao, cam nguyện quy y...
- Thật đáng sợ, sợ là Vũ Hoàng cảnh viên mãn đỉnh phong, thời khắc này nếu như đối kháng, cũng sẽ thần hồn câu diệt!
Phía dưới, có thiên kiêu lộ ra vẻ kinh hãi.
Đến lúc này, mọi người mới chính thức biết, Cửu Trọng Linh đến cùng cường hãn đến mức độ đáng sợ nào.
- Đỗ Thiếu Phủ còn có thể đối kháng sao, Cửu Trọng Linh quá mạnh mẽ, không thể chiến thắng!
Bốn phía vô số ánh mắt lo lắng thay Đỗ Thiếu Phủ, Cửu Trọng Linh quá mạnh mẽ, mạnh không thể chiến thắng!
Đỗ Tiểu Mạn, Đỗ Vân Long, Tư Mã Mộc Hàm, Duẫn Mạc Trần, Hàng Linh, Đông Lý Điêu, Lâm Vi Kỳ, Thạch Đầu, Dạ Phiêu Lăng, Tương Quân… lúc này cũng không khỏi lo lắng.
Cửu Trọng Linh thật sự là quá mạnh mẽ, cường đại đến đáng sợ!
- Cửu Trọng Linh thật đúng là cường hãn!
Thần Lôi Sơn Mạch, Cổ Thanh Dương trưởng lão nhìn trong Thời Không Phù Trận, hai tay không tự chủ được chặt nắm.
Khí tức đáng sợ kia xuyên qua Thời Không Phù Trận, Cổ Thanh Dương cũng có thể cảm giác được nó mạnh mẽ và đáng sợ.
- Ầm!
Nói rất dài dòng, nhưng hết thảy chỉ là ngắn ngủi mấy tức, theo Võ Mạch thúc giục, phù văn lấp lóe, thân ảnh của Cửu Trọng Linh cũng bành trướng lên.
Cuối cùng ở dưới phù văn bao vây, thân thể của Cửu Trọng Linh biến thành một Cự Nhân kim thân cao một trượng, như Tu Di Sơn.
Khí tức của Kim Thân Tu Di thật đáng sợ, toàn thân kim quang, lực lượng khủng bố, thân thể như kim ngọc, tán phát ra bảo quang đáng sợ.
Khí tức trên Kim Thân Tu Di có thể trấn áp hết thảy Tà Ma, phá hủy hết thảy ma chướng!
- Tu Di Phục Ma Chân Thân, Phục Ma!
Tiếng rống giống như Phật âm, Cửu Trọng Linh xuất thủ, động tác nhanh chóng.
Tu Di Phục Ma Chân Thân, ngưng tụ Tu Di Võ Mạch cùng lực lượng Kim Cương Kinh, khí tức đáng sợ kia, quả thực muốn để hư không chấn vỡ.
Tiếp theo một cái chớp mắt, thủ ấn của Cửu Trọng Linh như Phật chưởng, bạo phát kim mang rực rỡ, trực tiếp chụp về phía Đỗ Thiếu Phủ.
Giờ phút này một đạo thủ ấn phong tỏa hư không, để không gian bốn phía đọng lại.
Đó là một loại lực lượng cấm kỵ, quá mạnh mẽ, thật đáng sợ.
Đỗ Thiếu Phủ động, như Thần Cầm Đại Bàng ẩn núp, bắt đầu phù diêu lên, hai mắt phát ra quang mang màu vàng, một cỗ khí tức đáng sợ bá đạo từ trong cơ thể lưu động ra, nháy mắt bao phủ toàn thân.
- Ầm!
Một cỗ khí tức đáng sợ oanh động hư không, thời khắc này bên ngoài thân Đỗ Thiếu Phủ đang phát sáng, giống như óng ánh sáng long lanh, có phù văn bao quanh toàn thân, khớp xương rung động, như sấm gió nổ vang.
Lúc này, quanh người Đỗ Thiếu Phủ khí tức bành trướng rung động hư không, giống như biển gầm sôi trào, cuộn trào mãnh liệt, để đất trời bốn phía run rẩy.
- Ngao...o...o!
Ngay thời điểm thủ ấn của Cửu Trọng Linh đè ép xuống, một thanh âm tựa như Long Ngâm Cửu Thiên, như Thần Tượng hí dài từ trong miệng Đỗ Thiếu Phủ vang lên.
Đỗ Thiếu Phủ ra quyền, trong tay nhanh như thiểm điện, biến ảo vô số quyền ấn, cuối cùng ngưng tụ thành một quyền.
- Ầm!
Một quyền này xuất thế, chỉ nháy mắt, cả hư không nổ vang, khí thế bá đạo vô biên, bễ nghễ vạn vật...
Hai cánh kim sắc vỗ mạnh, thân thể của Đỗ Thiếu Phủ không lùi mà tiến tới, một quyền lấy tư thế bá đạo bễ nghễ, như vẫn thạch đối kháng, hung hăng đụng vào trên thủ ấn của Cửu Trọng Linh.
Đối kháng như vậy, không gian cũng như khoảng cách áp bách vặn vẹo cùng nhau.
Nổ vang to lớn, như kinh lôi vang vọng không gian...
- Ầm ầm!
Phù văn kim sắc cuộn trào mãnh liệt, giống như đại dương mênh mông cuộn trào mãnh liệt, cả không gian xung quanh đều bị chấn run rẩy lên!
Một kích này của hai người, kinh thiên địa khiếp quỷ thần, phong lôi mãnh liệt, hư không muốn vỡ vụn!
Ở dưới năng lượng kinh khủng, làm cho tâm thần người run rẩy hoảng hốt!
- Đạp đạp!
Ở dưới năng lượng đáng sợ kích đãng, hàng tỉ vạn ánh mắt chấn kinh nhìn thấy, thủ ấn giống như Thần Minh của Cửu Trọng Linh vỡ vụn, thân thể Tu Di bành trướng rạn nứt.
- Phốc xuy phốc xuy...
Cuối cùng thân thể của Cửu Trọng Linh từ giữa không trung bắn ngược xuống, trong nháy mắt rơi xuống đất, mới lảo đảo lui ra sau mười mấy bước, trong miệng liên tiếp dâng lên huyết vụ.
- Xì xì xì...
Thân thể của Đỗ Thiếu Phủ trực tiếp đẩy lui ở trên hư không, lui hơn mười trượng, hai cánh phù văn kim sắc liên tiếp vỗ, lập tức ổn định thân thể.
Thời khắc này sắc mặt của Đỗ Thiếu Phủ trắng bệch, khí tức trên người uể oải hơn không ít, bốn phía lưu quang kim sắc rạng rỡ, vẫn bá đạo vô biên.
Áo tím vù vù, ngạo thế đứng thẳng!
- Cửu Trọng Linh tựa hồ bị thua!
Nhìn thấy tình cảnh này, trong lòng mọi người nghiêm nghị, lưng toát ra hàn khí, Linh Hồn sợ hãi!
Không có mấy người sẽ nghĩ tới, sau khi Cửu Trọng Linh thúc giục Võ Mạch đáng sợ, ngay cả Vũ Hoàng cảnh viên mãn đỉnh phong cũng thần hồn câu diệt, Đỗ Thiếu Phủ kia không chỉ trực tiếp đối kháng, còn có thể đánh bại Cửu Trọng Linh.
Như vậy, thực lực của Đỗ Thiếu Phủ kia cường hãn đến bực nào!
- Ta thua, thua tâm phục khẩu phục.
Cửu Trọng Linh nhìn thanh niên giữa không trung, sau khi kinh hãi, sắc mặt có chút trắng bệch.
Cửu Trọng Linh cười khổ, ánh mắt rất phức tạp, có chút tịch mịch, có chút tự giễu, cũng có chấn động...
- Đa tạ.
Cửu Trọng Linh mạnh, Đỗ Thiếu Phủ thời khắc này rõ ràng nhất, cũng cực kỳ chấn động.
Thực lực đối phương đáng sợ, Đỗ Thiếu Phủ tự biết, nếu không phải mình đến Vũ Hoàng Bỉ Ngạn cảnh, cộng thêm lúc trước phục sinh lĩnh ngộ một thức thần bí, thời khắc này sợ là căn bản khó mà chống đỡ Cửu Trọng Linh.
- Ta đã toàn lực làm, ngươi ngay cả Võ Mạch cùng Mạch Hồn cũng không có thúc giục, nói gì tới đa tạ, ta không địch lại.
Cửu Trọng Linh cười khổ, trong nụ cười xen lẫn một tia đắng chát.
Hắn toàn lực làm, nhưng đối phương ngay cả Mạch Hồn cùng Võ Mạch cũng không vận dụng, thất bại như vậy, để niềm tin của hắn bị đả kích không ít.
Đối với Cửu Trọng Linh mà nói, cả Trung Châu, đối thủ trong mắt hắn vẫn chỉ có Đông Ly Xích Hoàng mà thôi.
Nhưng bây giờ thất bại như vậy, để Cửu Trọng Linh biết, thanh niên trước mắt kia, nằm ngoài dự đoán của hắn.
- Đông Ly Xích Hoàng giao cho ngươi, cẩn thận tên kia.
Cửu Trọng Linh nhìn Đỗ Thiếu Phủ nói, điểm chân một cái, sau đó thân thể cao ngất từ trên Đoán Thể Thần Lôi đài thứ hai rơi xuống Đoán Thể Thần Lôi đài thứ ba.
- Cô...cô......
Thời khắc này, dưới Thần Lôi đài yên tĩnh, thỉnh thoảng truyền ra thanh âm nuốt nước bọt.
Hết thảy ánh mắt nhìn thanh niên áo tím kia, có lẽ giờ khắc này, mới có người chân chính ý thức được, thanh niên tên Đỗ Thiếu Phủ kia, đến cùng cường hãn đến loại trình độ đáng sợ nào.
Cửu Trọng Linh thiên tư Nhân Tôn, Vũ Hoàng Bỉ Ngạn cảnh đỉnh phong cũng bị đánh bại, này đủ để chứng minh hết thảy!
- Đỗ gia sẽ rất hưng thịnh!
Đỗ Vân Long nhìn lên, hai mắt Lôi quang lấp lóe.
- Cổ Thiên Tông may mắn!
Trong Cổ Thiên Tông, Tư Mã Đạp Tinh nhìn Thời Không Phù Trận, hai mắt có quang hoa chói mắt.
- Đỗ sư thúc uy vũ, Cổ Thiên Tông hưng thịnh!
Thiên Vũ quảng trường, vô số đệ tử vung tay gào thét, tiếng gầm xông thẳng lên trời, nhiệt huyết sôi trào.