Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 92: Vận dụng một thức thần bí

Chương Trước Chương Tiếp

Lúc này, cảm giác cổ khí tức kinh khủng kia, Đỗ Thiếu Phủ cũng thấy khí tức nguy hiểm.

Sáu Mạch Động cảnh ra tay, trong này còn có hai Mạch Động Bỉ Ngạn cảnh, uy thế kia làm không gian chung quanh gió nổi mây phun, chấn nhân tâm kinh hãi!

Mà ngay ở thời khắc nguy cơ, hai tròng mắt của Đỗ Thiếu Phủ khép hờ, phảng phất như lúc này không phải mình hãm sâu hiểm cảnh, ngưng kết thủ ấn, một cỗ huyền khí hiện ra, cả người giống như có phù văn muốn dâng lên.

Loại phù văn này không giống phù văn của Kim Sí Đại Bằng, nhưng khí tức cực kỳ bá đạo.

Lúc này, Đỗ Thiếu Phủ tính toán vận dụng một thức thần bí kia, chính là mười năm trước mới từ trong bia đá lĩnh ngộ lấy ra được một thức thần bí.

Một thức thần bí trong tấm bia đá kia, không chỉ có thể để Võ mạch khôi phục, còn có thể tu luyện ra huyền khí, có thể nói là bao hàm toàn diện, biến hóa vô tận, cực kỳ kỳ diệu.

Đỗ Thiếu Phủ chưa bao giờ vận dụng qua một thức thần bí kia, nhưng rất rõ ràng, một thức thần bí kia, còn mạnh hơn Kinh Đào Hãi Lãng Chưởng hoàn thiện rất nhiều.

Có lẽ có thể nói, một thức thần bí kia, căn bản không phải Kinh Đào Hãi Lãng Chưởng có khả năng đánh đồng!

- Ầm vang...

Sáu người liên thủ, toàn lực công kích, khí tức kinh khủng chỉ nháy mắt liền đến trước người Đỗ Thiếu Phủ.

Năng lượng cường hãn chấn động tràn ngập ra, làm phiến không gian này chấn động kịch liệt.

- Thiếu Phủ, cẩn thận a!

...

Trên quảng trường, giờ phút này có vô số ánh mắt thay Đỗ Thiếu Phủ hít vào một ngụm khí lạnh.

Ngay thời điểm đạo công kích kia sắp đánh trúng Đỗ Thiếu Phủ, bỗng dưng hắn hét lớn một tiếng...

- Ngao!

Tiếng quát giống như rồng ngâm, giống như voi thần trường minh.

Hai mắt của Đỗ Thiếu Phủ chợt mở ra, trong ánh mắt có tia chớp lóe lên, trường bào màu tím phần phật chấn động, lấy hắn làm trung tâm, từng vết nứt không ngừng sụp đổ lan tỏa ra.

Giờ khắc này, đại địa nổ vang, không gian run rẩy kịch liệt, khí thế bá đạo, bễ nghễ chúng sinh, uy áp cái thế...

Tầm mắt mơ hồ, chỉ có vài người thực lực đứng đầu ở đây mới có thể mơ hồ nhìn thấy, ngay thời điểm Đỗ Thiếu Phủ quát lên, thủ ấn ở hai tay biến hóa, phù văn nở rộ chấn động, tia chớp hóa thành vô số đạo chưởng ấn...

- Ông!

Một tiếng động tựa như phạm âm truyền ra, sau đó phù văn bắn phá trường không, bạo lược mà ra, lóe lên một cái, liền hung hăng va chạm với sáu đạo công kích kia.

- Oanh ầm ầm!

Va chạm mãnh liệt, thanh âm trầm đục, nhất thời vang vọng khắp thiên không...

Chỉ một thoáng, năng lượng khủng bố tựa như kinh đào hãi lãng thổi quét đi, lấy năng lượng kia làm trung tâm, không gian xuất hiện lốc xoáy thật lớn.

Lốc xoáy kia như có thể cắn nuốt sinh linh, làm người ta vừa nhìn da đầu đã run lên, tóc gáy dựng thẳng, mao cốt tủng nhiên!

Hết thảy đều cực kì nhanh, giống như chưa hề xảy ra.

- Ca ca...

Tất cả mọi người còn chưa kịp phục hồi tinh thần lại, liền nghe được sáu thanh âm trầm đục, xen lẫn tiếng xương cốt gãy truyền ra.

Mọi người thấy hoa mắt, sau đó đó nhìn thấy sáu thân ảnh giống như diều đứt dây bay ngược đi, cuối cùng rơi xuống đất.

Mặt đất rung động, khe nứt lan tràn!

Những người nọ rõ ràng là ba cường giả Tần gia và ba cường giả Lưu Vân quận, người bị đánh bay rơi xuống đất, máu tươi đầm đìa, cả người mềm nhũn, không còn có thể đứng lên, sinh cơ biến mất không thấy.

- Đã chết!

Tất cả mọi người nhìn sáu thi thể trên đất, sau đó ánh mắt chuyển về phía thiếu niên áo tím cao ngất kia, đều hiện ra vẻ khiếp sợ.

Sáu cường giả Mạch Động cảnh, một chiêu miểu sát!

Sáu cường giả Mạch Động cảnh chết như thế nào, không ai có thể thấy rõ ràng.

Nhưng tất cả mọi người có thể cảm giác được, vừa rồi quanh người Đỗ Thiếu Phủ bạo phát khí thế khủng bố kia, làm đại địa nổ vang, không gian rung chuyển!

- Thầm thì...

Mọi người kinh ngạc hai mặt nhìn nhau, trợn mắt há hốc mồm, không ít người nuốt nước miếng.

Vừa rồi mọi người đều tận mắt nhìn thấy, nhưng không dám tin!

Mà người Tần gia, cả đám run rẩy lên.

Cường giả đứng đầu Tần gia, dĩ nhiên bị Đỗ Thiếu Phủ một chiêu xử lý một nửa.

- Phốc xuy...

Tần Tông Quỳnh đang cùng Bạch Kế Nho vây công Diệp Bảo Lâm, bi thống phun ra một ngụm máu tươi.

- Đặng đặng!

Thân hình của Đỗ Thiếu Phủ lảo đảo lui ra, lúc này cả người quang mang ảm đạm, tử bào trước ngực rách nát, khóe miệng tràn ra máu tươi.

Một thức thần bí kia vận dụng huyền khí thúc dục, dĩ nhiên hấp thu sạch huyền khí trong cơ thể, tựa như cái động không đáy, chỉ có thể miễn cưỡng chống đỡ một lần, một lần, cũng đã để Đỗ Thiếu Phủ tiêu hao hầu như không còn.

Nhưng uy lực của một thức thần bí này, cũng làm Đỗ Thiếu Phủ rất vừa lòng.

Nhìn sáu thi thể Mạch Động cảnh, nếu tu vi có thể cao một ít, lĩnh ngộ càng mạnh một ít, uy lực của một thức thần bí kia sẽ tăng lên tới loại trình độ khủng bố nào.

- Giết!

Tất cả đệ tử Diệp gia cùng Đỗ gia phấn chấn, theo cường giả của Tần gia cùng Lưu Vân quận chết một nửa, áp lực của mọi người đều đại giảm.

Trọng yếu hơn là sĩ khí, Đỗ Thiếu Phủ xuất hiện, lấy khí thế bá đạo bẻ gãy nghiền nát, nghiền áp hết thảy, giống như rót cho đệ tử Đỗ gia cùng Diệp gia một liều thuốc kích thích.

Ngược lại đám người Tần gia cùng Ngạn gia sĩ khí đại giảm, kinh hoảng sợ hãi không thôi.

- Tiểu tử kia chính là Đỗ Thiếu Phủ đánh Khải Thái trọng thương sao!

Tào Thiên Mãng đang cùng Bạch Vĩ vây công Diệp Quang, ánh mắt xa xa nhìn lướt qua Đỗ Thiếu Phủ, hắn thật không ngờ hôm nay biến cố lớn nhất dĩ nhiên là hủy ở trên người một tiểu tử chưa dứt sữa.

Tiểu tử chưa dứt sữa kia dĩ nhiên lấy lực một mình cải biến chiến cuộc, nếu lại không tốc chiến tốc thắng, sợ là hôm nay lại sẽ phát sinh biến cố.

Mà tiểu tử kia cũng nhất định phải đánh chết, nếu để đối phương trưởng thành, không cần bao lâu, sẽ thành họa lớn của toàn bộ Lưu Vân quận, mình cũng không thể ngăn chặn.

- Tốc chiến tốc thắng!

Tào Thiên Mãng quyết định chú ý, từng đạo thủ ấn biến ảo, phù văn quanh thân giống như độc xà lan tràn ra, cuối cùng dây dưa, trực tiếp ngưng tụ thành một Cự Mãng to lớn màu đen.

Thân thể Cự Mãng bao trùm vảy đen, khí thế khủng bố, thân thể cao lớn xoay quanh Tào Thiên Mãng, sau đó như tia chớp kéo ra một tàn ảnh, bắn về phía Diệp Quang.

Nhìn thấy Tào Thiên Mãng thúc dục Mạch hồn, sắc mặt của Diệp Quang nhíu lại, thủ ấn cấp tốc biến hóa, phù văn dâng trào, lôi điện lóe ra, cuối cùng ngưng tụ thành một Lôi Điện Báo uy thế kinh người, dữ tợn rít gào, lao thẳng tới Cự Mãng màu đen.

- Ngao!

Hai người hung hăng va chạm, cả hai tu vi thực lực đều không sai biệt lắm, lực lượng khủng bố chấn không gian kịch chiến, tựa hồ ai cũng khó có thể làm gì ai, sau đó thân hình hai người đồng thời liên tiếp lui về phía sau.

- Rống!

Bạch Vĩ thúc dục Băng Hùng Mạch hồn, đánh về phía Diệp Quang.

Bỗng dưng, ngay thời điểm này, Bạch Vĩ lướt qua Tào Thiên Mãng đang lảo đảo lui về phía sau, ánh mắt bắn ra hàn ý, Mạch hồn Băng Hùng rít gào, ở trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, hùng chưởng hung hăng vỗ vào Cự Mãng.

- Xuy...

Hùng chưởng hạ xuống, Cự Mãng căn bản không có chuẩn bị, bị hùng chưởng đánh tan thành linh khí.

- Phốc xuy!

Sắc mặt của Tào Thiên Mãng trắng bệch, thân hình đẩy lui, miệng phun ra máu tươi.

- Lôi Đình ấn!

Diệp Quang lại động lần nữa, giống như hết thảy đã sớm đoán trước, huyền khí dưới chân dâng trào, tốc độ thi triển đến cực hạn, từng đạo tàn ảnh hiện lên, sau đó lôi điện bao vây lấy thủ ấn, cấp tốc đánh lên người Tào Thiên Mãng.

- Oành!

Lôi Đình ấn áp bách, không khí cũng bị áp súc thành hình cung, âm bạo không ngừng vang vọng, cuối cùng hung hăng khắc lên người Tào Thiên Mãng.

- Cuồng Bạo Quyền!

Trong lúc chỉ mành treo chuông, Tào Thiên Mãng cũng không phải kẻ yếu, một quyền ấn cuồng bạo đánh lên người Diệp Quang.

- Phốc xuy...

Tào Thiên Mãng lại bị thương nặng, cuồng phun huyết vụ, thân hình từ giữa không trung rơi xuống, sau đó hung hăng rơi xuống đất.

- Phốc xuy!

Diệp Quang cũng bị đánh bay, miệng chảy ra máu tươi đầm đìa.

Bất quá sau khi bị đánh bay cũng không có rơi xuống đất, thương thế rõ ràng nhẹ hơn Tào Thiên Mãng, nhưng này cũng đã là lưỡng bại câu thương.

- Bang bang!

Cơ hồ là ngay tức khắc, Bạch Kế Nho đang cùng Tần Tông Quỳnh vây công Diệp Bảo Lâm, cũng lấy xu thế sét đánh không kịp bưng tai, trong ánh mắt mờ mịt của Tần Tông Quỳnh, một đạo chưởng ấn đánh lên lưng Tần Tông Quỳnh, trực tiếp chấn Tần Tông Quỳnh lảo đảo đi về phía trước.

- Oanh!

Diệp Bảo Lâm cũng đã sớm chuẩn bị, thừa cơ hội khó được này, bồi cho Tần Tông Quỳnh một quyền.

- Phốc xuy!

Tần Tông Quỳnh cuồng phun huyết vụ, nháy mắt đã bị thương nặng, ánh mắt kinh biến.

Thực lực ba người vốn không sai biệt nhiều, một khi sai lầm, trong thời gian ngắn liền đủ để thay đổi kết quả.

Thông ít ánh mắt đại biến, hết thảy phát sinh quá nhanh, ai cũng không nghĩ tới đột nhiên trong lúc đó Bạch gia lâm trận phản chiến, Tần gia không hề chuẩn bị bị đánh tan tác.

Bạch Kế Nho phất tay, tiếng gầm truyền ra:

- Đệ tử Bạch gia nghe lệnh, Tần gia dẫn sói vào nhà, làm hại Thạch Thành, Bạch gia thân là một phần tử của Thạch Thành, làm sao có thể trợ Trụ vi ngược, hiện tại đã là thời điểm tru sát Tần gia, tru sát ngoại lai, thủ hộ Thạch Thành!

- Giết!

Đệ tử Bạch gia sửng sốt, nhiên hội phục hồi tinh thần lại, cả đám nhất thời lâm trận phản chiến, buông ra đối thủ đánh về phía người Tần gia cùng Lưu Vân quận.

Hết thảy biến hóa quá nhanh, nhanh đến để người Ngạn gia, Tần gia, Lưu Vân quận không kịp phục hồi tinh thần lại.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 59%👉

Thành viên bố cáo️🏆️