Nghe vậy, ánh mắt của Đỗ Thiếu Phủ nhìn về Tướng Thần, trong hai con ngươi có quang mang màu vàng, lộ ra khí tức bá đạo, nếu đã tới muộn, cho nên chỉ có thể bất đắc dĩ.
Lúc này còn có biện pháp, đây đối với Đỗ Thiếu Phủ mà nói, là không thể bỏ qua.
Tuy lúc này đây đến Phong Ấn Cổ Địa, mục đích lớn nhất là thay sư phụ Khí Tôn tìm Âm Linh Tinh.
Nhưng ở sâu trong nội tâm, thân là người trẻ tuổi, giờ phút này thịnh hội như vậy, Đỗ Thiếu Phủ làm sao không muốn tranh bá thiên kiêu.
Mà đối với người tu hành mà nói, chỗ tốt của Thần Lôi Đoán Thể kia, Đỗ Thiếu Phủ sao bỏ được không cần.
- Biện pháp gì?
Đỗ Thiếu Phủ nhìn Tướng Thần hỏi, nếu có biện pháp sau cùng, tự nhiên phải thử một lần.
- Còn có biện pháp sau cùng sao...
Thời khắc này đám người Lâm Vi Kỳ, Đông Lý Điêu, Tôn Nhương ở bên cạnh nghe vậy, đều kinh ngạc nhìn về phía Tướng Thần.
Bọn họ chưa từng nghe nói thiên kiêu tranh bá, cuối cùng trần ai lạc địa, còn có biện pháp cuối cùng.
Tướng Thần nhìn Đỗ Thiếu Phủ, trong mắt thâm thúy đen nhánh, hiện lên chút vui vẻ nói:
- Trong này có một truyền thuyết, sợ là trong nhân loại không có mấy người biết, cái gọi là thiên kiêu tranh bá của các ngươi, 10 người cuối cùng đạt được Thần Lôi Đoán Thể đề thăng Võ Mạch cùng Linh Căn, trên Đoán Thể Thần Lôi đài thứ nhất hiệu quả tốt nhất, lúc này nhìn như sáng tỏ rõ ràng, bất quá còn có một hình thức khác, đó chính là hình thức Chí Tôn.
- Hình thức Chí Tôn!
Ánh mắt của Đỗ Thiếu Phủ vẩy lên, Lâm Vi Kỳ, Đông Lý Điêu, Tôn Nhương… cũng lộ ra vẻ nghi hoặc.
- Thiên Kiêu Chí Tôn, hình thức Chí Tôn, muốn khiêu chiến hình thức Chí Tôn sau cùng, cần lấy Nguyên Thần cùng tinh huyết của ngươi tương liên Thần Lôi Đỉnh, nếu thành công, ngươi liền có thể trở thành Thiên Kiêu Chí Tôn, nhưng nếu thất bại, sẽ bị Thần Lôi Đỉnh phá hủy, hôi phi yên diệt, thần hồn không còn!
Tướng Thần nói.
- Khiêu chiến cái gì?
Thạch Đầu tò mò nhìn Tướng Thần hỏi, mặc dù biết lúc trước Tướng Thần khủng bố, nhưng đoạn thời gian này ở chung, đối với Tướng Thần đã giảm đi một chút kiêng kỵ, không còn như lúc trước, ngay cả lời cũng không dám nói.
- Lấy 1 chọi 10, lấy tinh huyết Nguyên Thần cùng Thần Lôi Đỉnh tương liên, khởi động hình thức Chí Tôn, khiêu chiến mười thiên kiêu trên Đoán Thể Thần Lôi đài, đồn đãi nếu thành công, nghe nói đạt được chỗ tốt to lớn, nếu thất bại, thì sẽ hôi phi yên diệt, thần hồn không còn.
Tướng Thần nói.
- Lấy 1 chọi 10...
Nghe Tướng Thần nói, Thạch Đầu hít vào khí lạnh, đám người Lâm Vi Kỳ, Đông Lý Điêu ở bên cạnh, ánh mắt cũng đại biến.
Mọi người ngẩng đầu nhìn Dẫn Lôi Đài, mười vị thiên kiêu trên Đoán Thể Thần Lôi đài kia, bất kỳ một cái nào cũng là tồn tại khủng bố.
Coi như có thực lực giống như bọn họ, thậm chí có thể chiến thắng một người, thế nhưng loại hình thức lấy 1 chọi 10 này, mệt cũng mệt chết ngươi.
Lấy 1 chọi 10, này căn bản không có khả năng hoàn thành.
Mười vị thiên kiêu, mười người kia cái nào không phải nhân trung long phượng, cái nào không phải nhân vật khủng bố nhất trong trẻ tuổi.
Đỗ Thiếu Phủ nghe Tướng Thần nói, lúc này trong lòng cũng run lên, lấy 1 chọi 10, loại hình thức Chí Tôn này tuyệt không phải bình thường, mười người kia cái nào cũng cực kỳ đáng sợ!
Lấy Đỗ Thiếu Phủ lý giải, hiểu rõ hai nha đầu Tư Mã Mộc Hàm, Đỗ Tiểu Thanh này nhất, đó chính là tồn tại cực kỳ cường hãn.
Lúc này coi như đối mặt Tư Mã Mộc Hàm cùng Đỗ Tiểu Thanh, một cái Thú Hoàng một cái Vũ Hoàng, mình muốn thắng lợi, cũng không phải chuyện dễ dàng.
Huống chi mình đối mặt 10 người, chẳng khác gì là xa luân chiến.
Dưới loại tình huống này, sợ là cường giả tu vi hoàn toàn vượt qua 10 người một đoạn lớn, cũng không dám đối mặt 10 người kia xa luân chiến.
Trời mới biết 10 người này sẽ có loại lá bài tẩy nào, bởi vì 10 người này, bất kỳ một cái nào cũng có thiên tư ngạo nghễ cả Trung Châu!
Đỗ Thiếu Phủ nhìn mười vị thiên kiêu trên Đoán Thể Thần Lôi đài, ánh mắt hiện lên ba động.
Loại ba động này vô cùng nóng bỏng sôi trào, hình thức Chí Tôn, lấy 1 chọi 10, Thiên Kiêu Chí Tôn, Chí Tôn Thiên Kiêu.
- Thiếu Cảnh trời sinh Chí Tôn, không biết nếu thời khắc này Thiếu Cảnh ở đây, có thể khởi động hình thức Chí Tôn hay không!
Trong lòng Đỗ Thiếu Phủ trầm ngâm, muội muội Thiếu Cảnh, đó là trời sinh Chí Tôn, đó là nhân vật có thiên tư cường hãn nhất thế gian, nếu như thời khắc này muội muội Thiếu Cảnh ở đây, sẽ lực áp 10 thiên kiêu, ngạo nghễ Thiên Kiêu Chí Tôn!
- Phần phật...
Trên Thần Lôi Đỉnh, lôi điện tàn phá bừa bãi, Đỗ Thiếu Phủ nhìn Thần Lôi Đỉnh thâm thúy giống như miệng cự thú, phảng phất như có cái gì đó tương liên với mình, tựa hồ là đang kêu gọi hắn, ngay cả Lôi Đình Võ Mạch trong cơ thể cũng bắt đầu ba động.
Loại ba động này, chỉ có Đỗ Thiếu Phủ cảm giác được, Lôi Đình Võ Mạch trong cơ thể mình, tựa hồ nóng lòng muốn thử, muốn đặt chân lên Đoán Thể Thần Lôi đài thứ nhất.
Trong vô hình, Đỗ Thiếu Phủ cảm giác, nơi đó có đồ vật vô cùng trọng yếu với mình.
Loại cảm giác này tới từ Lôi Đình Võ Mạch, rất mịt mờ, nhưng lại dẫn động Lôi Đình Võ Mạch, là chân thật như vậy...
- Ầm ầm...
Trên Thần Lôi Đỉnh bạo phát khí tức, lôi điện ba động, Dẫn Lôi Đài đang xoay tròn, trên Đoán Thể Thần Lôi đài, bốn phía bắt đầu hạ xuống lôi điện tử kim, đến lúc đó không gian nơi này sẽ bị lôi đình Tử Kim bao vây cách ly.
Thần Lôi Đoán Thể sắp bắt đầu, thời gian một tháng, sau một tháng, mười vị thiên kiêu đạt được lợi ích, không chỉ tăng cường Võ Mạch Linh Căn, còn có thể thực lực đại tăng.
- Ầm!
Thần Lôi đài xoay tròn, trên Thần Lôi Đỉnh bắn ra lôi điện tử kim, bỗng dưng, cả không gian run lên, một cỗ khí tức đáng sợ như thiên quân vạn mã điên cuồng bôn tẩu, đột nhiên ngưng lại.
- Chuyện gì xảy ra...
- Di, hắn còn muốn làm cái gì!
Bỗng dưng, trên Thần Lôi đài, vô số ánh mắt rùng mình, mọi người quan sát, con mắt nhìn trừng trừng, chỉ thấy Thần Lôi Đoán Thể sắp bắt đầu, trên Đoán Thể Thần Lôi đài, một bóng người bạt không dựng lên, từng bước đi về phía Thần Lôi Đỉnh.
- Xì xì xì...
Trong Thần Lôi Đỉnh, nhất thời bắn ra một mảnh Lôi điện tử kim chói mắt, như Hung Thú đáng sợ thức tỉnh, trực tiếp hàng lâm, ngăn trở bóng người kia.
Trong Cổ Thiên Tông, trước Thời Không Phù Trận, cách Thiên Vũ quảng trường rất xa, trên một đỉnh núi cao vót, không ít thân ảnh đứng thẳng, làm cho không gian chỗ này đọng lại, không thể theo dõi.
- Tiểu thư bài danh thứ bảy, tranh cho Cổ Thiên Tông ta một vị trí!
Trên đỉnh núi, Hạo hộ pháp nhìn Thời Không Phù Trận trước Thiên Vũ quảng trường nói.
- Đáng tiếc mới thứ bảy, Quang Minh Thần Đình Trình Thắng Nam thứ tư, Thiên Hạ Hội Đỗ Tiểu Thanh thứ năm, như thế vượt qua dự liệu a.
Tư Mã Đạp Tinh nhìn Thời Không Phù Trận, trong hai con ngươi lưu ly thâm thúy, hiện lên một chút ba động, thì thào nói:
- Thất Tinh Điện Khí Hoàng Kiều Phong, nguyên bản có thể tranh một hồi, chỉ tiếc cuối cùng mới đến.
- Ầm!
Theo Tư Mã Đạp Tinh nói xong, trên Thời Không Phù Trận trước Thiên Vũ quảng trường, đột ngột run lên.
Đó là một cỗ khí tức đáng sợ đang cuộn trào ra, một bóng người bạt không dựng lên, chân đạp hư không, đi về phía Thần Lôi Đỉnh .
Bóng người kia, thời khắc này ở dưới hàng tỉ vạn ánh mắt quan tâm và kinh ngạc!
Bóng người kia, tóc vàng xích bào, hai mắt có thần hồn lộng lẫy, thần võ siêu nhiên.
Từ trong Thần Lôi Đỉnh, lôi điện đáng sợ hàng lâm, xuyên qua Thời Không Phù Trận, mọi người có thể cảm giác được lôi điện tử kim kia uy áp đáng sợ.
Uy áp kia như cự thạch trăm triệu cân, đặt ở trên trái tim tất cả mọi người, khiến huyền khí của người ta đọng lại, Mạch Hồn run rẩy, Linh Hồn rùng mình!
- Thánh Tử chuyển thế Đông Ly Xích Hoàng của Đại Luân Giáo kia, hắn làm cái gì vậy?
Trên đỉnh núi, Hạo hộ pháp chấn kinh lên tiếng, không ít cường giả con mắt chấn động, vô cùng kinh ngạc.
- Xùy xùy...
Trong hai con ngươi của Tư Mã Đạp Tinh, một cỗ tinh mang lóe lên, nhìn Đông Ly Xích Hoàng trong Thời Không Phù Trận, nhíu mày nói:
- Lẽ nào đồn đãi là thật, thật sự có chuyện như thế sao...
- Tông chủ, trong cổ địa kia, còn có đồn đãi gì soa?
Hạo hộ pháp hỏi, thời khắc này Đông Ly Xích Hoàng làm, để vô số ánh mắt nghi hoặc.
Tư Mã Đạp Tinh nhìn Thời Không Phù Trận, nói:
- Ta cũng là lúc trước sau khi ra cổ địa trở về mới nghe trưởng lão trong tông nhắc qua. Đồn đãi trong cổ địa kia, cơ duyên lớn nhất trên thực tế có khả năng không phải Thần Lôi Đoán Thể, còn có cơ duyên lớn hơn. Chỉ là cơ duyên kia là cái gì, từ trước tới nay, đã không có người có thể biết được, có người phán đoán, có lẽ có quan hệ tới Thần Lôi Đỉnh, chỉ cần đi vào Thần Lôi Đỉnh, liền có thể biết kết quả...
Trên Dẫn Lôi Đài, Đoán Thể Thần Lôi đài thứ nhất, thời khắc này Đông Ly Xích Hoàng ngạo nghễ mà lên, hàng tỉ vạn ánh mắt quan tâm kinh ngạc!
Tóc vàng xích bào, hai mắt thần hồn lộng lẫy, ở trong lôi điện tử kim rực rỡ từng bước đi về phía trước, muốn leo vào trong Thần Lôi Đỉnh.
Trong lôi điện tử kim, thời khắc này Đông Ly Xích Hoàng thần võ siêu nhiên, chú mục hậu thế bực nào!
Trên Đoán Thể Thần Lôi đài thứ tư, Trình Thắng Nam nhìn bóng lưng của Đông Ly Xích Hoàng, trong mắt hiện lên gợn sóng phức tạp mờ mịt...
Thời khắc này, Cửu Trọng Linh, Vô Danh, Giang Nhược Lâm, Đỗ Tiểu Thanh, An Lăng Quân… toàn bộ ngẩng đầu nhìn Đông Ly Xích Hoàng, trong mắt đều hiện lên thần sắc kinh ngạc.
- Đông Ly Xích Hoàng!
Dưới Dẫn Lôi Đài, nhìn thanh niên thần võ siêu nhiên kia, ánh mắt của Đỗ Thiếu Phủ có chút phức tạp.
Một bước, hai bước, ba bước...
Toàn thân Đông Ly Xích Hoàng bao quanh thánh quang, chống đỡ lôi điện tử kim đáng sợ kia, trong lôi điện, có lôi đình tử kim lướt xuống, bá đạo hủy diệt, cổ lão mênh mông...
- Ầm!
Rốt cục, vẻn vẹn chỉ ba bước.
Lực lượng trăm triệu cân ngăn trở, lôi đình tử kim lướt xuống, trên người Đông Ly Xích Hoàng bị lôi điện xé rách.
- Phốc...
Đông Ly Xích Hoàng phun ra máu tươi, thân thể hạ xuống Đoán Thể Thần Lôi đài thứ nhất, chỉ đi về phía trước ba bước, liền bị Thần Lôi Đỉnh đánh bay.
Đông Ly Xích Hoàng hạ xuống, tóc tai bù xù, ánh mắt nghi hoặc, dùng ống tay áo lau vết máu ở khóe miệng, vẫn không ảnh hưởng thần võ, vừa rồi đạp không càng tăng thêm phong thái, khiến lòng người run rẩy!
- Không được, lẽ nào đồn đãi là giả sao, trong Thần Lôi Đỉnh không có đại cơ duyên chân chính, Lôi uy này, không có khả năng có người có thể chống đỡ!
Đông Ly Xích Hoàng thì thào nói, Lôi uy kia quá mạnh mẽ, hắn toàn lực làm, cũng chỉ ba bước mà thôi, căn bản không có khả năng chống đỡ, lấy được cơ duyên trong đồn đãi, tuyệt đối là mịt mờ, thật muốn lấy đại cơ duyên ở trong Thần Lôi Đỉnh, ai có thể làm được.
- Xem ra đồn đãi không nhất định là thực, hay Đông Ly Xích Hoàng kia không đủ tư cách.
Cổ Thiên Tông, ngoài Thiên Vũ quảng trường, trên đỉnh núi, Tư Mã Đạp Tinh thì thào nói, chân mày hơi nhíu, nếu đồn đãi là thật, còn bị Đại Luân Giáo đạt được, đây đối với Cổ Thiên Tông mà nói, tuyệt đối không phải là một chuyện tốt.
- Đồn đãi là giả sao...
Đại Luân Giáo, trước Thời Không Phù Trận, trên đỉnh núi, không gian đọng lại, không ít khí tức cường hãn đủ để vặn vẹo không gian, xa xa nhìn Thời Không Phù Trận, thân ảnh thần võ kia chỉ ba bước liền xuống, đều lộ ra vẻ thất vọng.
- Chí ít lấy được đệ nhất, hiệu quả Thần Lôi Đoán Thể đã đầy đủ!
Trên đỉnh núi, một trung niên có chút anh tuấn cười lạnh nói:
- Tư Mã Đạp Tinh, ngươi nên nhìn thấy a, năm đó ngươi vận khí tốt, nhưng bây giờ, nữ nhi của ngươi không bằng con ta, Trung Châu bình tĩnh quá lâu, ta ngươi sẽ có ngày tương kiến.
- Oanh...
Thân ảnh của Đông Ly Xích Hoàng hạ xuống, trên Dẫn Lôi Đài lần thứ hai lan tràn ra lôi điện tử kim.
- Thần Lôi Đoán Thể, Thần Lôi Đỉnh sắp phong tỏa không gian?
Tướng Thần hữu ý vô ý nhìn Đỗ Thiếu Phủ, nói:
- Ngươi sợ sao?
- Sợ?
Ánh mắt của Đỗ Thiếu Phủ lan tràn kim quang, một cỗ khí tức bá đạo phóng túng, ngẩng đầu, nhìn mười vị thiên kiêu kia, thì thào nói:
- Nếu ngay cả 10 người này cũng sợ, nói gì chống lại gia tộc kia, nếu giờ khắc này muội muội Thiếu Cảnh ở đây, nàng sẽ sợ sao...
Ngoài Thần Lôi Sơn Mạch, trước Thời Không Phù Trận, trên đỉnh núi thứ mười, hết thảy ánh mắt hiện lên ba động.
- Thiếu điện chủ, Lâm Vi Kỳ, Đông Lý Điêu, Tôn Nhương… đều ở đây, không có sự tình là tốt rồi, không có sự tình là tốt rồi.
Vân Tử Cầm Trưởng lão thở dài, rốt cục yên tâm.
- Chỉ tiếc hiện tại mới đến, đã muộn a, thiên kiêu tranh bá đã sáng tỏ rõ ràng.
Vân Báo Trưởng lão nói, trong lòng cực kỳ tiếc nuối.
- Mau nhìn, Thiếu điện chủ đang làm cái gì?
Đột nhiên, Diệu Tinh Trưởng lão hét lớn một tiếng, nhìn trong Thời Không Phù Trận, hai mắt bỗng nhiên run lên, thần sắc đại biến!