- Bỏ lỡ một bước!
Cửu Trọng Linh than nhẹ, bỗng dưng, trên người kim quang nhộn nhạo, thân ảnh lướt về phía Đoán Thể Thần Lôi đài thứ hai.
- Mau ngăn trở Cửu Trọng Linh!
An Lăng Quân hét lớn một tiếng, ánh mắt có vẻ mịt mờ, lớn tiếng la lên, thời điểm muốn ngăn trở Cửu Trọng Linh Hoàng, hắn lại nhanh chóng lướt về phía Đoán Thể Thần Lôi đài thứ ba.
An Lăng Quân biết thực lực của Cửu Trọng Linh rất mạnh, tranh đoạt Đoán Thể Thần Lôi đài thứ hai còn không biết kết quả như thế nào.
Huống chi sợ là cũng khó mà ngăn trở Cửu Trọng Linh rồi, dứt khoát để cho người khác tranh, bản thân lấy thứ ba là tốt rồi.
- Đi xuống đi!
Nhưng thời điểm An Lăng Quân thầm đắc ý, một thanh âm lạnh lùng truyền ra, trường kiếm hư ảo mang theo năng lượng cuốn tới.
- Vô Danh, ta và ngươi không chết không thôi!
An Lăng Quân hét lớn, cảm giác được khí tức kia, hắn cũng biết Vô Danh ra tay với hắn, phất tay ngưng tụ ra hư ảnh Giao Long hung ác dữ tợn, trực tiếp đối kháng hư ảnh trường kiếm.
- Ầm ầm!
Hai người đối kháng, nhất thời vạn đạo tia sáng chói mắt bắn ra, năng lượng kèm theo thần hà bành trướng nhộn nhạo!
- Xuy lạp!
Cùng lúc ấy, thân ảnh của Vô Danh hóa thành cầu vồng, nhanh chóng rơi vào Đoán Thể Thần Lôi đài thứ ba.
- Ầm ầm!
Lúc này, đám người Chu Tuyết cũng không ngăn chặn ở Cửu Trọng Linh rơi vào trên Đoán Thể Thần Lôi đài thứ hai.
Tựa hồ không ai chú ý Trình Thắng Nam, bóng hình xinh đẹp lướt không, thần quang bao phủ, có chút thuận lợi rơi vào Đoán Thể Thần Lôi đài thứ tư.
- Không tốt.
Đoán Thể Thần Lôi đài thứ ba bị cướp, thứ bốn bị Trình Thắng Nam nhân cơ hội chiếm, sắc mặt của An Lăng Quân lập tức khó coi lên, lập lao thẳng đến Đoán Thể Thần Lôi đài thứ năm!
- Tất!
Thanh âm tê minh chói tai, bản thể Tất Phương Thần Điểu của Đỗ Tiểu Thanh hàng lâm, há mồm, trong miệng có Liệt Diễm thanh hồng cuồn cuộn.
Liệt Diễm thanh hồng kèm theo phù văn ngập trời, như núi lửa phun trào, lấy một loại tư thái cùng tốc độ quỷ dị, bỗng nhiên bao quanh An Lăng Quân.
- Hỗn đản!
Thời khắc này cảm giác được nhiệt độ cao của hỏa diễm kia, Linh Hồn cũng rung động, An Lăng Quân mắng to không ngớt.
Hắn cảm giác hôm nay vận khí của mình thực quá kém, muốn tránh cũng đã không kịp, xung quanh mảng lớn không gian bị Liệt Diễm bao quanh, như bị tạo thành một biển lửa.
- Phá!
Tiếng hét lớn từ trong miệng An Lăng Quân truyền ra, toàn thân bắt đầu có tia sáng chói mắt rực rỡ, một cổ khí tức cường đại vô biên ngưng tụ thành thủ ấn, trực tiếp quét mở Liệt Diễm thanh hồng.
- Ầm ầm...
Một tiếng vang ầm ầm, An Lăng Quân bạo phát, uy năng đáng sợ tựa hồ là muốn đập nát Thiên Địa này, cường đại không gì so nổi!
Chỉ là khi Liệt Diễm thanh hồng bị đập tan, đồng thời bản thể của Đỗ Tiểu Thanh cũng thu liễm, dáng người xinh đẹp rơi vào Đoán Thể Thần Lôi đài thứ năm.
- Ầm!
Cơ hồ là cùng lúc, Giang Nhược Lâm thừa dịp Tư Mã Mộc Hàm cùng Chu Tuyết tranh đấu, bóng hình xinh đẹp bao quanh giáp trụ, rơi vào trên Đoán Thể Thần Lôi đài thứ sáu.
- Ai lại chặn ta, ta và hắn không chết không thôi!
An Lăng Quân triệt để bạo phát, hét lớn, huyền khí cuồn cuộn, lúc này khuôn mặt cơ hồ bị tức đến vặn vẹo lên, nguyên bản ánh mắt trong suốt, sớm đã tức giận ngập trời, lao về phía Đoán Thể Thần Lôi đài thứ bảy.
Tư Mã Mộc Hàm cùng Chu Tuyết vừa mới bị Giang Nhược Lâm nhân cơ hội chiếm tiện nghi, lúc này sao sẽ để An Lăng Quân chiếm tiện nghi, ngay lập tức tạo thành ăn ý.
- Đi xuống!
Tư Mã Mộc Hàm hét lớn, thúc giục Mạch Hồn Bất Tử Thảo, trực tiếp bao phủ về phía An Lăng Quân.
- Đi!
Chu Tuyết ngưng kết thủ ấn, năng lượng Nguyên Thần ngưng tụ thành trường tiên, đâm xuyên không, lướt tới An Lăng Quân.
- Oanh...
Ba người nháy mắt giao phong, phù văn bắn ra, hư không ầm ầm rung động, cơn bão năng lượng càn quét hư không.
- Xì xì xì...
Nhưng An Lăng Quân ở dưới Chu Tuyết cùng Tư Mã Mộc Hàm liên thủ trấn áp, lần thứ hai bị áp lui.
- Báo ứng nha.
Dưới Dẫn Lôi Đài, nhìn thấy An Lăng Quân liên tiếp không may, Minh Dung Ẩn không khỏi cười trên nỗi đau của người khác.
- Ầm! Ầm!
Theo An Lăng Quân bị chấn lui, nhân cơ hội, Tư Mã Mộc Hàm như điện, sau lưng ngưng tụ thành đôi cánh, lấy tốc độ đáng sợ lướt tới Đoán Thể Thần Lôi đài thứ bảy.
Ánh mắt của Chu Tuyết ngưng tụ, sau đó cũng chỉ có thể rơi vào trên Đoán Thể Thần Lôi đài thứ tám!
- Phốc xuy!
Xui xẻo giống như An Lăng Quân còn có Xà Long Dương, bị Cửu Trọng Linh liên thủ với Đông Ly Xích Hoàng trọng kích, không chỉ rơi xuống trên Dẫn Lôi Đài, thậm chí còn thụ thương không nhẹ.
Thân thể của An Lăng Quân nhanh chóng đứng lên, muốn tranh thủ một chỗ tốt, đã phát hiện Đoán Thể Thần Lôi đài thứ tám sớm đã có chủ.
- Xùy!
Thân ảnh của Xà Long Dương đánh về phía Đoán Thể Thần Lôi đài thứ chín.
- Ngươi cũng muốn đục nước béo cò sao!
An Lăng Quân giận dữ, trực tiếp bổ nhào về phía Xà Long Dương, khí tức đáng sợ càn quét, nắm đấm óng ánh sáng long lanh, lượn lờ phù văn.
An Lăng Quân triệt để bạo phát, tựa hồ lúc này đã toàn lực, một quyền mang khí tức đáng sợ đánh về phía Xà Long Dương, vạn đạo phù văn đè ép.
- An Lăng Quân, sợ ngươi sao!
Xà Long Dương tuyệt đối không phải dễ trêu, hắn há là người yếu, cảm giác được khí tức của An Lăng Quân, cũng nháy mắt xuất thủ, nhất thời đối kháng.
- Ầm!
Thanh âm năng lượng tạc nổ vang lên, chấn động hư không bốn phía, phù văn vỡ vụn bắn ra bốn phía, đệ nhất nhân của hai tông môn, lúc này toàn thân có các loại phù văn thần bí lóng lánh, phóng thích ra uy năng, để hư không bốn phía nổ vang không ngớt.
- Phốc...
Cuối cùng trong miệng Xà Long Dương phun ra một ngụm máu tươi, thân thể lảo đảo lui ra ngoài, hắn nguyên bản bị Cửu Trọng Linh cùng Đông Ly Xích Hoàng làm trọng thương, lúc này rơi vào hạ phong.
- Hừ!
An Lăng Quân rốt cục đánh bại một đối thủ, trong mắt nở rộ lãnh điện, khí tức cũng bễ nghễ tứ phương, nháy mắt rơi vào trên Đoán Thể Thần Lôi đài thứ chín.
- Hỗn đản!
Xà Long Dương tức giận thổ huyết, nếu không phải hắn sớm bị Đông Ly Xích Hoàng cùng Cửu Trọng Linh đập, cũng sẽ không thua An Lăng Quân như vậy.
Càng để Xà Long Dương tức điên là, hắn là người thứ nhất xuất phát tranh đoạt Đoán Thể Thần Lôi đài thứ nhất, cuối cùng lại lấy Đoán Thể Thần Lôi đài cuối cùng.
..... .
- Sưu sưu...
Không gian mờ tối, cả đám lướt nhanh, lập tức rơi vào trước từng mảng từng mảng đỉnh núi.
Bốn phía đỉnh núi, sơn mạch liên hoàn, giống như long tẩu xà vũ.
Đỉnh núi cao vót chằng chịt trùng điệp, như bức tranh thuỷ mặc hùng hồn tráng lệ.
Chỉ là trong vùng núi này sát khí tràn ngập, hắc vụ phun trào, bốn phía không có một ngọn cỏ, khiến Linh Hồn người ta run rẩy.
Mấy trăm người hạ xuống, quan sát không gian phía trước, Tà Linh phô thiên cái địa, giữa không trung sát khí ngập trời, phía dưới máu chảy thành sông, tay cụt chân cụt đầy đất.
Hiển nhiên ở không lâu trước, nơi này trải qua một hồi huyết chiến.
- Thật nhiều Tà Linh!
Trên đỉnh núi, đám người Lâm Vi Kỳ, Thạch Đầu, Đông Lý Điêu nhìn phía trước, không khỏi hít vào khí lạnh.
Lúc này Thất Tinh Điện tới mấy trăm đệ tử, nhưng ở trong Tà Linh phô thiên cái địa, giống như một chén nước rót vào giữa hồ, sẽ bị tràn ngập trong nháy mắt.
Đỗ Thiếu Phủ mắt nhìn một màn trước mắt, hai mắt rung động, thầm hít vào khí lạnh, khó trách mỗi một lần Phong Ấn Cổ Địa mở ra, đều sẽ có vô số người không đi ra được.
Tà Linh thực sự nhiều lắm, trong đó không ít khí tức đều rất cường hãn.
- Không còn kịp rồi, đã kết thúc!
Tướng Thần nhìn xa xa phía trước, trường bào khẽ run, trong hai con ngươi có chút tiếc nuối, quay đầu lại nói với Đỗ Thiếu Phủ:
- Chúng ta ở trên đường đi tốc độ cao nhất lao tới, nhưng cuối cùng chậm không ít, bọn họ tựa hồ đã sáng tỏ rõ ràng, đã kết thúc rồi!
- Có lẽ cùng ta vô duyên.
Đỗ Thiếu Phủ nhìn không gian phía trước, có thể cảm giác được nơi đó có khí tức cổ lão mênh mông, bá đạo hủy diệt nhộn nhạo, tựa hồ có thể cùng Lôi Đình Võ Mạch tương liên.
- Sợ là coi như chúng ta muốn tới, cũng không thể đi qua nơi này a?
Thạch Đầu nhìn Tà Linh rậm rạp trên trời dưới đất, không khỏi hít vào khí lạnh.
- Muốn qua không khó, chỉ là đi qua cũng vô ích.
Ánh mắt của Tướng Thần có chút ba động.