Thiên Xà Tông Xà Long Dương xuất hiện, hắn muốn ra tay với Hàng Linh, phất tay mà động, quanh thân có một con trăn lớn bạch sắc, lại như Cự Long hiện lên.
- Thần Mãng Hóa Thiên Quyết!
Có người thấy thế, quá sợ hãi, đó là thủ đoạn đáng sợ của Thiên Xà Tông, thời khắc này Xà Long Dương thi triển, uy lực ngập trời.
Hàng Linh không sợ, công kích về phía Xà Long Dương.
Hai thân thể cao lớn mang theo tư thế ngập trời, vô cùng thần dũng đụng vào nhau.
Hai người giao thủ, thật như muốn vén lên vùng thế giới này.
Kim Sư rít gào, thần mãng hí dài, đều phảng phất như có lực lượng vô tận, toàn thân bị phù văn bao phủ.
- Ầm ầm!
Bọn họ lần lượt va chạm, bốn phía Dẫn Lôi Đài lay động kịch liệt, như muốn băng toái.
- Quá mạnh mẽ, đó là hai tồn tại khủng bố a!
Cốc Tâm Nhan ngẩng đầu nhìn trên Dẫn Lôi Đài, Hàng Linh cùng người Thiên Xà Tông giao thủ, quá kinh tâm động phách.
- Hàng Linh nỗ lực lên!
Duẫn Mạc Trần, Ti Nhược Phong, Di Tử Hà, Cát Tông… của Cổ Thiên Tông nắm chặt song quyền, chăm chú quan sát.
Trên người Trình Thắng Nam bao quanh quang mang, mái tóc phiêu động, dáng người mạn diệu, cùng một Vũ Hoàng cảnh của Tuệ Kiếm Môn giao thủ.
Hai người giao thủ, năng lượng va chạm ngập trời, nhưng Trình Thắng Nam không rơi xuống hạ phong chút nào, chưởng khống toàn cục!
Trên Dẫn Lôi Đài, nhân số càng ngày càng ít.
Một chút Vũ Hoàng cảnh của cửu đại thế lực bắt đầu bị oanh ra Dẫn Lôi Đài.
- Ầm!
Ngân Dực Ma Điêu yêu tà ngập trời, bá đạo vô biên, chỉ là cuối cùng không biết khi nào, bị Minh Dung Ẩn sau khi đánh bại Linh Thiên Cốc An Lăng Quân, quét ngang ra Dẫn Lôi Đài.
- Ngao...o...o!
Tiểu Hổ rít gào, vỗ cánh hắc sắc, phù văn đan xen, giống như cuồng triều màu đen.
Thiểm điện giao kích, nhanh chóng ác liệt, điên cuồng bá đạo, Tiểu Hổ rít gào, một Vũ Hoàng cảnh của Quang Minh Thần Đình trọng thương, đang thừa cơ muốn tiêu diệt, nhưng thanh niên kia đã chạy trốn rồi.
- Xuy lạp!
Hỏa Diễm ngập trời, trực tiếp càn quét về phía bốn Vũ Hoàng cảnh đang vây công đám người Dạ Phiêu Lăng, Đỗ Tiểu Thanh giải quyết được đối thủ, bắt đầu tương trợ.
Vũ Hoàng cảnh kia đối mặt Đỗ Tiểu Thanh, sắc mặt trở nên khó coi, bị đuổi chạy ngược chạy xuôi trên Dẫn Lôi Đài.
- Nhiều người như vậy, nên thanh trừ!
Thân ảnh của Đông Ly Xích Hoàng xuất hiện, thần hồn kích xạ, trực tiếp xuất thủ về phía tám người Dạ Phiêu Lăng.
Lúc trước có Cổ Thiên Tông cùng Khí Hoàng Kiều Phong nhúng tay, phá hủy chuyện tốt của hắn, thời khắc này gặp mặt, Đông Ly Xích Hoàng tất nhiên sẽ không bỏ qua.
- Ầm!
Đối mặt Đông Ly Xích Hoàng, sắc mặt đám người Thiên Cổ Ngọc ngưng trọng, thúc giục lực lượng thân thể đến cực hạn, cương mãnh khí phách.
- Phốc!
Chỉ là thực lực của Đông Ly Xích Hoàng quá mạnh mẽ, Thiên Cổ Ngọc vừa mới đột phá Vũ Hoàng cảnh, không thể đối kháng.
Lúc trước đại chiến, Thiên Cổ Ngọc vốn tiêu hao rất lớn, giờ khắc này ở dưới Đông Ly Xích Hoàng tận lực xuất thủ trọng kích, lập tức miệng phun tiên huyết.
- Có chút bản sự, nhưng cuối cùng là không ra gì!
Đông Ly Xích Hoàng cười lạnh, xích bào cổ đãng, khí tức ác liệt sâm lạnh, lập tức xuất hiện ở bên cạnh đám người Dạ Phiêu Lăng.
- Ầm ầm!
Ánh sáng chói mắt từ trong cơ thể Đông Ly Xích Hoàng khuếch tán ra, trực tiếp bao quanh tám người Dạ Phiêu Lăng vào.
Thời khắc này ba Vũ Hoàng cảnh nguyên bản vây công Dạ Phiêu Lăng thấy tình thế không ổn, sớm đã lui ra xa.
- Ầm ầm!
Lồng ánh sáng của Đông Ly Xích Hoàng giống như bom đạn, bỗng nhiên có năng lượng đáng sợ tạc nổ.
Năng lượng kinh người ba động, giống như pháo bông hoa mỹ nở rộ ở trên Dẫn Lôi Đài.
- Ào ào...
Nhưng ẩn chứa là khí tức đáng sợ, làm cho không gian bốn phía kích lên từng vòng gợn sóng.
Khí tức đáng sợ cũng trực tiếp càn quét đến thân thể tám người Dạ Phiêu Lăng cùng Ngân Hồ, Thiên Cổ Ngọc.
Ở dưới lực lượng đáng sợ, kích phá phòng ngự của đám người Dạ Phiêu Lăng.
- Phốc xuy phốc xuy...
Ở dưới đại lực, tám người Dạ Phiêu Lăng từ giữa không trung rơi xuống Dẫn Lôi Đài.
Tám người Dạ Phiêu Lăng rơi xuống, từng cái miệng phun huyết vụ, sắc mặt trắng bệch.
Hai mắt của Đông Ly Xích Hoàng thần hồn lộng lẫy, nhưng không thể che giấu sát ý trong mắt, thân ảnh bay về phía đám người Dạ Phiêu Lăng, tựa hồ có mục đích riêng, không tính buông tha.
- Các ngươi đi xuống trị thương đi!
Đỗ Tiểu Thanh xuất hiện ở trước đám người Dạ Phiêu Lăng, thoại âm rơi xuống, trong mắt bắt đầu có quang mang xích hồng lan tràn, giống như Hỏa Diễm đang nhảy nhót, một cỗ ánh sáng thanh hồng kinh khủng từ trong cơ thể lan tràn ra.
- Đi!
Dạ Phiêu Lăng, Thiên Cổ Ngọc, Ngân Hồ… đứng dậy, nhìn bóng lưng của Đỗ Tiểu Thanh, sau đó cắn răng ly khai Dẫn Lôi Đài.
Đông Ly Xích Hoàng dừng bước, nhìn thấy đám người Dạ Phiêu Lăng rời đi, sắc mặt không phải quá đẹp đẽ, mắt nhìn Đỗ Tiểu Thanh nói:
- Muốn vận dụng bản thể sao?
- Ngươi muốn thử xem không!
Thần sắc của Đỗ Tiểu Thanh lành lạnh, trong thân thể mềm mại, một cỗ năng lượng kinh người ba động, kèm theo uy áp cường đại lan tràn ra...
- Di...
Tựa hồ là cảm thấy khí tức trên người Đỗ Tiểu Thanh, ánh mắt của Đông Ly Xích Hoàng nhíu lại.
Sau đó ánh mắt đảo qua bốn phía, Đông Ly Xích Hoàng hơi nhíu mày, sợ là sau khi bản thân đối phó Đỗ Tiểu Thanh, cũng cần trả giá không nhỏ.
- Bây giờ còn không phải lúc, chỉ cần có cơ hội, ngươi sẽ biết ngươi ở trước mặt ta còn chưa đủ.
Nói xong, Đông Ly Xích Hoàng xoay người rời đi, không tính toán giao thủ với Đỗ Tiểu Thanh.
- Hống!
Cách đó không xa, bản thể Long Huyết Phách Kim Sư của Hàng Linh rít gào, hư ảnh lướt ra, đó là thiên phú Thần Thông của hắn, này là một kích mạnh nhất.
Uy thế kinh thiên, làm cho không gian bốn phía sụp đổ, vết nứt không gian lan tràn, càn quét về phía Xà Long Dương .
Xà Long Dương xuất thủ, thần mãng bạch sắc đối kháng, bắn ra phù văn chói mắt, năng lượng cuồng bạo càn quét, để hư không nổ vang.
Một màn quyết đấu hung hãn này, khiếp sợ hết thảy ánh mắt!
- Phốc xuy!
Bản thể của Hàng Linh phun ra tiên huyết, thân hình khổng lồ đẩy lui, sau đó rốt cục không thể dừng thế lui, bị Xà Long Dương chấn ra Dẫn Lôi Đài.
- Hống!
Tiểu Hổ rít gào, bản thể tráng kiện hùng vĩ, trên vảy màu đen, có một loại ánh sáng kim hoàng thâm thúy, hổ trảo đạp không mà đứng, dưới chân sinh mây, có uy thế sơn băng địa liệt.
- Hắc Hổ kia thật mạnh, tuy ngươi mạnh, nhưng còn chưa đủ để đối kháng ta, chính ngươi đi xuống đi!
Tuệ Kiếm Môn Vô Danh xuất hiện ở trước người Tiểu Hổ, ánh mắt nhìn bản thể khổng lồ của Tiểu Hổ, có chút kinh ngạc.
Một người một Hổ, không biết lúc nào đã giao thủ với nhau.
- Phóng rắm!
Nghe vậy, Tiểu Hổ nhìn chằm chằm đối phương rít gào, hai cánh vỗ mạnh, tán phát phù văn rực rỡ, từng vòng phù văn kim sắc phóng thích, trực tiếp quét về phía Vô Danh.
- Ầm!
Lúc tựa hồ này Tiểu Hổ đã vận dụng toàn lực, thân thể cao lớn như một ngọn núi lớn áp người, khiến người ta run sợ.
Bỗng nhiên, Tiểu Hổ vỗ cánh mang cuồng phong rực rỡ, giống như mảng lớn lôi đình trấn áp về phía Vô Danh.
- Tam Thần Kiếm, Nhất Kiếm Tru Nhân!
Lúc này ánh mắt của Vô Danh ngưng trọng, ngưng kết thủ ấn, bỗng nhiên trước người xuất hiện một thanh trường kiếm hư ảo.
- Hưu...u...u!
Chỉ nháy mắt, trường kiếm năng lượng phong lôi mãnh liệt, hóa thành cầu vồng kinh thiên.
Chỗ kiếm quang đi qua, kèm theo sấm vang chớp giật, trực tiếp bạo kích về phía bản thể của Tiểu Hổ.
Tiểu Hổ rít gào, căn bản không có tránh né, ở bên ngoài thân xuất hiện phù văn hắc sắc, ngăn trở một kiếm này.
Một kiếm hạ xuống, phù văn rực rỡ hiện lên gợn sóng, nhưng vẫn chống đỡ được.
- Nhị Kiếm Liệt Địa!
Vô Danh lần thứ hai xuất thủ, thân thể nhảy lên, phất tay lại là một đạo kiếm mang lướt ra.
Kiếm thứ hai nương theo phù văn thần bí rực rỡ xuất thế, năng lượng ngập trời, tựa như muốn xé rách đại địa, di sơn đảo hải.
- Xuy lạp!
Nhị kiếm hạ xuống, vòng sáng phù văn ở ngoài thân Tiểu Hổ bị xuyên thủng ra vết nứt, thân thể cao lớn bị đẩy lui.
- Tam Kiếm Phá Thiên!
Vô Danh không chậm trễ chút nào, đánh ra kiếm thứ ba, kiếm quang như lôi đình, tựa như vạn kiếm cùng bắn, quang mang chói mắt, lưu chuyển phù văn.
Ba kiếm này, một kiếm mạnh hơn một kiếm, uy năng tăng lên cấp số nhân.
- Ken két...
Ở dưới kiếm thứ ba, vòng sáng phù văn của Tiểu Hổ vỡ vụn.
Sau đó hư ảnh trường kiếm rơi vào trong cơ thể Tiểu Hổ, dĩ nhiên xuyên qua lân phiến không thể phá vỡ kia.
- Phốc xuy...
Trong miệng Tiểu Hổ tràn ra tiên huyết, thân thể cao lớn liên tiếp rút lui.
- Ta nói rồi, ngươi còn kém một chút!
Vô Danh nói xong, thân ảnh quỷ dị xuất hiện ở trước Tiểu Hổ.
Một đạo chưởng ấn bạo phát phù văn, vô cùng kinh khủng, trực tiếp rơi vào trên người Tiểu Hổ.
- Ầm!
Trong miệng Tiểu Hổ phun ra tiên huyết, thân thể vốn đang rút lui, thời khắc này càng lui nhanh chóng, ly khai phạm vi Dẫn Lôi Đài.
- Ngốc hổ đã rất mạnh rồi, bất quá Vô Danh kia rất khủng bố.
Trên mặt đất, Đỗ Tiểu Yêu đứng ở trên đầu vai Đỗ Tiểu Mạn, ánh mắt vàng nhạt nhìn phía trên, hai mắt khẽ động, nhìn tựa hồ cũng có chút hứng thú.
- Ầm ầm!
Hầu như ngay thời điểm Tiểu Hổ bị rung ra Dẫn Lôi Đài, Tư Mã Mộc Hàm, Chu Tuyết, Giang Nhược Lâm cũng đồng thời đánh bay đối thủ ra ngoài.
Trên Dẫn Lôi Đài, thời khắc này sau đại chiến kinh người, rốt cục chỉ còn lại 10 người sau cùng.
- Ầm!
Đồng thời, trên Dẫn Lôi Đài lần thứ hai run rẩy.