Nhược Thủy Hàn nhìn Tư Mã Mộc Hàm cùng Hàng Linh, thanh âm nhu hòa như nước, giống như âm thanh thiên nhiên, lẳng lặng đứng ở đàng kia, giống như một nụ hoa sen mới nở, không nhiễm bụi trần, mỉm cười, môi đỏ mọng khẽ nhếch nói nhỏ:
- Nói vậy hiện tại đệ tử trong tông, đều ở bên ngoài Thời Không Phù Trận nhìn chúng ta, Cổ Thiên Tông dựa vào các ngươi rồi.
- Yên tâm, giao cho chúng ta đi.
Hàng Linh nhìn Thủy Nhược Hàn mỉm cười, dáng tươi cười không câu nệ càng lộ ra thâm thúy.
- Sư tỷ, ta sẽ toàn lực làm.
Tư Mã Mộc Hàm gật đầu, mái tóc như tơ, tùy ý phiêu tán ở bên hông.
Sau đó Tư Mã Mộc Hàm quay đầu lại, trong hai mắt màu tím nhạt nhìn đám người Đỗ Tiểu Thanh cùng Đỗ Vân Long, hữu ý vô ý đảo qua trên người Đỗ Tiểu Yêu, nói:
- Tiểu Thanh, Tiểu Mạn tỷ, một hồi leo lên Thiên Kiêu Dẫn Lôi Đài, Nhân tộc cùng Thú tộc đều có thể tham dự, bất quá Yêu Linh không ở trong nhóm này, sẽ bị bài xích ra.
- Dựa vào cái gì...
Tư Mã Mộc Hàm vẫn chưa nói xong, Đỗ Tiểu Yêu đang ở trên vai Đỗ Tiểu Thanh kêu lớn lên, nói:
- Dựa vào cái gì ta không thể tham dự, này là kỳ thị Yêu Linh.
Nhược Thủy Hàn hơi ghé mắt nhìn Đỗ Tiểu Yêu cười, đôi mắt màu xanh lam hiện lên cười nhạt, nói:
- Thần Lôi Đoán Thể, đối với Yêu Linh chúng ta hiệu quả tựa hồ sẽ không quá lớn, đây cũng là nguyên nhân trong cấm chế, không người có thể mạnh mẽ xông vào.
- Nàng cũng là Yêu Linh!
Nghe vậy, đối với không ít người của Đỗ gia, Thiên Hạ Hội cùng Thiên Vũ Học Viện mà nói, đều mắt lộ ra vẻ kinh ngạc.
Bọn họ mới biết được cô gái tuyệt mỹ trong Cổ Thiên Tông kia, dĩ nhiên là thân thể Yêu Linh.
Yêu Linh, đây chính là sinh linh cường hãn nhất trên đời này, vô luận là thiên phú hay lực lượng, bình quân đều trên Thú tộc cùng nhân loại không ít.
- Quá khi phụ người.
Đỗ Tiểu Yêu vẫn khó chịu, dựa vào cái gì Yêu Linh không thể tham dự trong đó.
- Yên tâm đi, giao cho chúng ta thì tốt rồi.
Tiểu Hổ hảo tâm an ủi Đỗ Tiểu Yêu.
- Hổ ngu xuẩn, vậy ngươi cũng không nên mất mặt, giao cho các ngươi.
Đỗ Tiểu Yêu nhìn Tiểu Hổ nói.
- Ầm ầm...
Theo Đỗ Tiểu Yêu khó chịu nói thầm, Thần Lôi Đỉnh phun trào khí tức, cự thạch tử kim run lên, khí tức hạo đãng ba động, bốn phía vô số ánh mắt ngước nhìn.
Thiên Kiêu Dẫn Lôi Đài, chỉ có thiên kiêu mới có thể đặt chân!
Phàm là cuối cùng có thể leo lên Dẫn Lôi Đài, đều đủ để chứng minh là tồn tại đỉnh phong trong cùng thế hệ!
Kia là nhân trung long phượng chân chính, vạn chúng chú mục!
Cuối cùng tiến nhập trước 10, càng có thể từ nay về sau danh chấn thiên hạ!
Thanh niên nam nữ tiến nhập chỗ này, không khỏi xoa tay, lâm trận chờ đợi.
Coi như tự biết thực lực không đủ, cũng nóng lòng muốn thử, hi vọng xuất hiện kỳ tích.
- Ầm!
Từ trong không gian, một cỗ lôi điện tử kim càng thêm chói mắt chiếu rọi, vung vãi cả không gian.
- Bắt đầu rồi, leo lên Thiên Kiêu Dẫn Lôi Đài, là Long hay trùng, này là đá kiểm tra tốt nhất!
Giờ khắc này, có tiếng hét lớn truyền ra, đã bắt đầu có người nhảy lên, lao về phía Thiên Kiêu Dẫn Lôi Đài.
- Phần phật...
Chỉ nháy mắt, vô số khí tức phun trào, huyền khí trong cơ thể rất nhiều thanh niên nam nữ cơ hồ là phản xạ có điều kiện vận chuyển, lần lượt từng thân ảnh cấp tốc vượt lên không.
- Phanh phanh phanh...
Nhưng chỉ trong nháy mắt, khi lần lượt từng thân ảnh cấp tốc nhảy lên giữa không trung, muốn đi vào Thiên Kiêu Dẫn Lôi Đài, một cỗ uy áp đáng sợ càn quét xuống, thanh niên nam nữ thực lực thấp một chút giống như mưa rơi xuống mặt đất, từng cái miệng phun tiên huyết.
Áp lực vô hình kia, giống như cự thạch ngàn cân, để người tu vi không đủ căn bản không có cách đối kháng, đã bị đè ép xuống.
Xông càng nhanh càng cao, bị công kích càng nặng càng tàn nhẫn!
Thực lực mạnh, đến phía trên một chút, cũng liên tiếp rơi xuống!
Càng đi lên, áp lực càng khủng bố, như rãnh trời, không thể vượt qua!
Cao hơn nữa, người bất phàm trong Vũ Vương cảnh cũng dừng bước khó tiến lên, trán đổ mồ hôi lạnh, sắc mặt trắng bệch, ở dưới lực lượng đè ép khó mà leo.
- Toàn lực làm, lên Thiên Kiêu Dẫn Lôi Đài!
Trong hàng đầu, huyền khí của Giang Nhược Lâm phun trào, quần áo màu vàng nhạt theo gió tung bay, tóc đen như mực, lông mi cong vút, khuôn mặt siêu trần thoát tục.
Thoại âm rơi xuống, từ trên người Giang Nhược Lâm, có một cỗ Hỏa Diễm ấm áp lan tràn ra, giống như Thần diễm nhảy chập chờn, trực tiếp bước về phía Dẫn Lôi Đài.
- Có thể leo lên Dẫn Lôi Đài, mới xứng đáng là thiên kiêu!
Đội hình Linh Thiên Cốc, An Lăng Quân mặc áo xanh, khẽ ngẩng đầu nhìn Thiên Kiêu Dẫn Lôi Đài, lông mi thật dài, khuôn mặt thanh nhã, quanh người có khí tức ba động, khí tức cổ lão nhộn nhạo, bạt không mà lên!
- Lên Dẫn Lôi Đài!
Hàng Linh quát nhẹ, khí tức ba động, sau lưng hiện lên một hùng sư kim sắc, nhưng trên trán có hai sừng, giống như Long giác, thần võ uy nghiêm, như một hư ảnh Thần Thú sống lại, đứng sững ở sau lưng, có thể bễ nghễ hết thảy địch thủ trên thế gian, sau đó cuồng dã bay lên.
- Mọi người cẩn thận, không lên được Dẫn Lôi Đài cũng không cần cưỡng cầu, miễn cho lọt vào phản phệ!
Tư Mã Mộc Hàm khẽ kêu, bóng hình xinh đẹp lướt không, thân thể mê người phác thảo độ cong mê hoặc.
- Lên!
Đỗ Tiểu Thanh lướt không, Hỏa Diễm nóng bỏng thiêu đốt ở bốn phía, tốc độ còn nhanh hơn Hàng Linh một chút, nháy mắt vượt qua Hàng Linh.
Cũng trong lúc đó, Tiểu Hổ, Đỗ Vân Long, Đỗ Tiểu Mạn, Dạ Phiêu Lăng, Ngân Hồ, Thiên Cổ Ngọc, Ám Dạ Minh, Tương Quân, Cốc Tâm Nhan, Duẫn Mạc Trần, Ti Nhược Phong… bắt đầu lướt không dựng lên, muốn leo lên Thiên Kiêu Dẫn Lôi Đài.
- Ta cũng không tin!
Đỗ Tiểu Yêu ngẩng đầu quan sát giữa không trung, ánh mắt màu vàng ba động, có chút không phục, nhất thời giậm chân một cái, thân ảnh lướt không, hắn không tin mình không thể leo lên Dẫn Lôi Đài kia.
- Ầm!
Chỉ là theo Đỗ Tiểu Yêu vừa mới dựng lên, lôi đình Tử Kim giữa không trung như có mắt lướt xuống, lấy tư thế vô biên trực tiếp rơi vào trên đầu Đỗ Tiểu Yêu.
- Phanh phanh...
Ở dưới lực lượng lôi đình đáng sợ, quanh người Đỗ Tiểu Yêu cấp tốc lan tràn ra phù văn kim sắc, bị lôi đình Tử Kim phá hủy.
- Đau chết mất...
Thân thể từ giữa không trung rơi xuống, trên đỉnh đầu Đỗ Tiểu Yêu ngũ thải ban lan, bị sét đánh dựng lên, còn toát ra khói đen, ôm đầu nhảy nhót kêu rên thảm thiết.
- Không nên tùy ý nếm thử, này là Chí Cường Giả ở thời cổ lưu lại, không phải chúng ta có thể khiêu chiến.
Thủy Nhược Hàn nói với Đỗ Tiểu Yêu, ánh mắt rất kinh ngạc.
Lôi đình Tử Kim đáng sợ kia hạ xuống, tuy Đỗ Tiểu Yêu rất thê thảm, nhưng nhìn ra được, thương thế chân chính trên người Đỗ Tiểu Yêu không có trở ngại, lực phòng ngự tuyệt đối đáng sợ.
- Lên Dẫn Lôi Đài!
Trong Quang Minh Thần Đình, Trình Thắng Nam bay lên Dẫn Lôi Đài, hai chân thon dài nhảy qua không gian, mái tóc phiêu động, trên người có thần quang sáng chói.
Trong đội hình Huyền Phù Môn, Chu Tuyết mắt ngọc mày ngài, bóng hình xinh đẹp bạt không dựng lên, quần áo nhẹ nhàng, xinh đẹp tuyệt trần!
Đông Ly Xích Hoàng lên đài, tóc vàng xích bào, thần võ phi phàm, trong mắt thần hồn lộng lẫy!
- Trên Dẫn Lôi Đài là thiên kiêu, lên!
Cửu Trọng Linh Hoàng lên Dẫn Lôi Đài, đôi mắt hiện lên thần quang, tựa như tinh thần, trên đầu trọc có chín giới sa, giống như chín đạo phù văn thần bí, lấp lóe quang mang, như thần linh giáng thế!
- Phanh phanh phanh...
- Phốc xuy...
Thân ảnh phô thiên cái địa đoạt lên Thiên Kiêu Dẫn Lôi Đài, không ngừng có người rơi xuống, có cường giả Vũ Vương cảnh miệng phun tiên huyết.
Càng đến gần Dẫn Lôi Đài, uy áp đáng sợ càng cường đại hơn, phàm tục không thể vượt qua Thiên Kiêu Dẫn Lôi Đài, chỉ có thiên kiêu chân chính mới có thể đặt chân, là Long ha ytrùng, này là đá kiểm tra tốt nhất.
Trong Thần Lôi Sơn Mạch, trong Trung Châu cửu đại thế lực, thời khắc này trước mỗi Thời Không Phù Trận, nhìn hư ảnh trong quang mang truyền tống đến, mọi người nín hơi chờ đợi, siết chặt nắm đấm.
Bọn hắn khẩn trương, so với các thanh niên nam nữ ở trong Phong Ấn Cổ Địa lên Thiên Kiêu Dẫn Lôi Đài, tựa hồ còn muốn khẩn trương hơn nhiều.
- Hoàng sư huynh nỗ lực lên!
- Tiểu thư, leo lên Dẫn Lôi Đài!
- ...
Trong cửu đại thế lực, trước Thời Không Phù Trận, hết thảy đệ tử trong sơn môn vì sư huynh sư tỷ của mình vung tay gào thét, tiếng gầm xông thẳng lên trời.
- Chuyện gì xảy ra, không có Thiếu điện chủ, đệ tử của Thất Tinh Điện chúng ta, một cái cũng không có!
- Không phải ở trong Phong Ấn Cổ Địa xảy ra chuyện gì chứ!
- Có phải là không thấy rõ, chờ một chút xem!
Trong ngọn núi thứ mười của Thần Lôi Sơn Mạch, ánh mắt đám người Vân Báo Trưởng lão, Vân Tử Cầm Trưởng lão, Diệu Tinh Trưởng lão… khẩn trương, chau mày.
Lúc này trong Thời Không Phù Trận, đám người Vân Báo Trưởng lão không có nhìn thấy bất kỳ đệ tử Thất Tinh Điện nào, điều này làm cho trong lòng bọn họ sinh ra một loại dự cảm bất hảo.
- Oanh...
Vô số thanh niên nam nữ nhảy lên Thiên Kiêu Dẫn Lôi Đài, bất kỳ một cái nào cũng là nhân vật thiên tài của Trung Châu, giao phong kịch liệt.
Nhìn trong Thời Không Phù Trận, từng thân ảnh từ giữa không trung rơi xuống, cũng có từng thân ảnh càng lên càng cao.
Trong Thần Lôi Sơn Mạch, vô số ánh mắt nóng bỏng, nhiệt huyết dâng trào!
- Oanh...
Uy áp đáng sợ càng ngày càng mạnh, tới gần Dẫn Lôi Đài, coi như là Vũ Vương cảnh viên mãn, cũng khó có thể vượt qua!
- Gào gừ...
Thú Vương cảnh trong Thú tộc, đã bắt đầu thúc giục bản thể khổng lồ, uy năng tăng mạnh, cưỡng ép muốn leo lên Dẫn Lôi Đài.
Trên bầu trời, thân ảnh của Đỗ Vân Long bị trở ngại, cái trán toát ra mồ hôi lạnh, khó mà vượt qua nửa phần.
- Ta không phải Nhân Kiệt, không phải Nhân Vương, càng không phải Nhân Hoàng, nhưng ta có cường giả chi tâm, muốn cùng thiên kiêu so sánh!