Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 903: Khí linh bị nuốt.

Chương Trước Chương Tiếp

Trong không gian binh khí mờ tối, lực lượng Nguyên Thần của Đỗ Thiếu Phủ lan tràn, cùng Khí Hồn ở trong không gian này chơi đùa.

Lại là ba ngày trôi qua, ba ngày nay, Đỗ Thiếu Phủ cố ý không có lý giải Khí Hồn, ngược lại là Khí Hồn chủ động đến gần Đỗ Thiếu Phủ.

Có đôi khi Đỗ Thiếu Phủ cố ý đi xa, Khí Hồn cũng sẽ theo đuôi.

- Thiếu điện chủ đến cùng muốn làm cái gì, hẳn có thể bố trí Linh Hồn ấn ký a.

Đông Lý Điêu nhìn Khí Hồn ở phía trước cùng Đỗ Thiếu Phủ chơi đùa, mắt lộ ra vẻ nghi hoặc, mọi người đã ở trong không gian binh khí mười mấy ngày rồi.

- Khí Hồn kia quá mạnh mẽ, sợ là Thiếu điện chủ không có nắm chặt cưỡng ép bố trí Linh Hồn ấn ký, ta tin tưởng Thiếu điện chủ sẽ có quyết định của mình.

Vu Mã Thánh nói với Đông Lý Điêu, thân là Linh Phù Sư, đối với phương diện này hắn tự nhiên quen thuộc hơn Đông Lý Điêu không ít.

Tướng Thần ngồi xếp bằng, hai mắt khép hờ, bắt đầu dưỡng thần.

- Ngươi có nghe hiểu lời của ta không, có lẽ ngươi có thể hiểu phải không?

Giữa không trung, lực lượng Nguyên Thần của Đỗ Thiếu Phủ từ từ ba động, mắt nhìn Khí Hồn nói.

Trong quang đoàn Khí Hồn, các loại đao thương kiếm kích biến ảo, lẳng lặng trôi nổi ở trước người Đỗ Thiếu Phủ, bộ dáng kia, tựa hồ thật đúng là có thể nghe hiểu Đỗ Thiếu Phủ.

- Ngươi thật sự có thể nghe hiểu sao, ngươi muốn đi ra nơi này không?

Đỗ Thiếu Phủ lộ ra sắc mặt vui mừng, nhất thời tiếp tục nhìn Khí Hồn hỏi.

- Phần phật...

Khí Hồn nhìn Đỗ Thiếu Phủ, tràn ngập quang mang, vui sướng vây quanh hắn xoay tròn, giống như thật là nghe hiểu Đỗ Thiếu Phủ nói.

Đỗ Thiếu Phủ vui mừng, hơi trầm nghĩ, sau đó cắn răng thì thào nói nhỏ:

- Liều đi, chỉ có thể như thế.

Thì thào nói xong, Đỗ Thiếu Phủ mở ra hộp vuông sau lưng, Tử Kim Thiên Khuyết hiện lên ở trước người, cả không gian binh khí ầm ầm run rẩy một cái.

- Oanh...

Trong không gian binh khí, trên mặt đất, từng vết nứt rạn nứt.

- Gào gừ!

Tử Kim Thiên Khuyết xuất hiện, toàn thân Tử Kim, tư thái Long Hổ, phù văn Thanh Long Huyền Vũ lấp lóe, chuôi kiếm Hổ thú hung ác dữ tợn rít gào, như muốn lao vào.

Chỉ sát na, Khí Hồn bỗng nhiên run lên, nháy mắt nhìn chằm chằm về phía Tử Kim Thiên Khuyết.

Cảm giác được khí thế của Tử Kim Thiên Khuyết, giờ phút này Khí Hồn tựa hồ đã cực kỳ tin tưởng Đỗ Thiếu Phủ, nhưng không có chấn kinh.

Con mắt của Đỗ Thiếu Phủ ngưng tụ, tựa hồ so với mình tưởng tượng còn tốt hơn, thủ ấn ngưng kết, tân Khí Linh trong Tử Kim Thiên Khuyết từ trong Tử Kim Thiên Khuyết lướt ra.

- Phần phật...

Phù văn chói mắt từ trong Tử Kim Thiên Khuyết phóng lên trời, uy năng như núi lửa phun trào, rồng ngâm hổ gầm, tước lệ quy minh, phong lôi trận trận.

Trong hào quang có hư ảnh một thanh kiếm, tạo hình giống Tử Kim Thiên Khuyết như đúc, phù văn lấp lóe, đó là Đỗ Thiếu Phủ bố trí ở trong Tử Kim Thiên Khuyết ngưng tụ Khí Linh.

Chỉ là bây giờ Khí Linh này còn tương đối kém, so sánh với Hung Binh Chi Hồn, chênh lệch nhiều lắm.

- Xùy...

Xa xa, trên đỉnh núi binh khí chồng chất, Tướng Thần ngồi xếp bằng mở hai mắt ra, ánh mắt nhìn về phía Đỗ Thiếu Phủ.

Khí Linh xuất hiện, trên Không Gian Khí Hồn quang mang lấp lóe, tựa hồ tò mò đánh giá Khí Linh của Tử Kim Thiên Khuyết.

- Hòa tan vào, ngươi có thể ly khai nơi này đi với ta.

Lực lượng Nguyên Thần của Đỗ Thiếu Phủ nhu hòa khuếch tán, nói với Khí Hồn, đồng thời Khí Linh của Tử Kim Thiên Khuyết từ từ tới gần Không Gian Khí Hồn.

- Ngao...o...o...

Bỗng dưng ngay lúc này, Không Gian Khí Hồn động, đao thương kiếm kích biến ảo, giống như hóa thành lôi đình, gần trong gang tấc, trực tiếp cắn nát Khí Linh của Tử Kim Thiên Khuyết thành mảnh vụn, sau đó thôn phệ.

- Không tốt...

Đào Ngọc, Vu Minh Viễn ở phía xa cảm thấy cái gì, ánh mắt kinh biến, nhưng bất lực.

- Phốc xuy...

Trong miệng Đỗ Thiếu Phủ phun ra một ngụm máu tươi, Khí Linh của Tử Kim Thiên Khuyết bị Không Gian Khí Hồn trực tiếp cắn nát thôn phệ.

Đỗ Thiếu Phủ như trọng thương, sắc mặt trắng bệch!

- Ông ông!

Theo Khí Linh bị thôn phệ, Tử Kim Thiên Khuyết phát ra tiếng vang run rẩy, kèm theo quỷ khóc thần gào.

- Thất bại.

Thân ảnh của Tướng Thần nháy mắt đến bên cạnh Đỗ Thiếu Phủ, Khí Linh trong Thần Binh bị Khí Hồn cắn nuốt, Thi Đan của hắn muốn ra, cơ hội càng thêm nhỏ vài phần.

- Xùy xùy!

Theo Tướng Thần xuất hiện, Khí Hồn giống như chấn kinh, nháy mắt chui vào trong binh khí tiêu thất.

- Ta tính sai lầm.

Đỗ Thiếu Phủ cười khổ, không nghĩ tới bản thân tính sai, ngay cả Khí Linh trong Tử Kim Thiên Khuyết cũng bị cắn nuốt.

- Hiện tại nên làm cái gì bây giờ, Khí Hồn chấn kinh, sợ là sẽ không đi ra ngoài nữa, muốn cưỡng ép bố trí Linh Hồn ấn ký cũng không có khả năng.

Tướng Thần khẽ nhíu mày, trong mắt hiện lên ba động.

Đỗ Thiếu Phủ nhìn không gian binh khí, Không Gian Khí Hồn đã tiêu thất, sợ là còn muốn gọi Không Gian Khí Hồn ra, cơ hội sẽ càng nhỏ bé mù mịt.

- Thời gian không còn kịp rồi, bằng không đi trước, nói không chừng sau khi ra ngoài, cường giả sư môn ngươi sẽ có biện pháp trấn áp Khí Linh.

Một lát sau, Tướng Thần nói với Đỗ Thiếu Phủ.

Ánh mắt của Đỗ Thiếu Phủ lộ ra chút ba động, sau đó quay đầu lại nhìn Tướng Thần, lau vết máu ở khóe miệng, nói nhỏ:

- Các ngươi đi ra ngoài trước đi, ta còn muốn thử lần cuối, có lẽ ta một người ở chỗ này, Khí Hồn kia vẫn có cơ hội.

Tướng Thần nhìn ánh mắt của Đỗ Thiếu Phủ, một lúc sau mới gật đầu.

Sau đó Tướng Thần cùng Lâm Vi Kỳ, Đông Lý Điêu, Thạch Đầu… đều rời không gian binh khí.

Nhìn đám người Tướng Thần cùng Lâm Vi Kỳ, Thạch Đầu rời đi, Đỗ Thiếu Phủ quan sát không gian bốn phương, mở miệng nói:

- Ta biết ngươi ở nơi này, ra đi, ta sẽ không thương tổn ngươi.

Thoại âm rơi xuống, quanh quẩn không gian, nhưng không có kích lên bất cứ ba động gì, Khí Hồn không còn xuất hiện, giống như biến mất rồi...

...

Trên đỉnh núi, đội hình Huyền Phù Môn, Chu Tuyết nhìn phía trước, trên mặt thanh tú tuyệt luân, ánh mắt ngưng trọng.

Sau đó Chu Tuyết nhìn đám người Quách Minh nói:

- Phía trước chính là Đại Cơ Duyên, đến lúc đó không gian sẽ phát sinh biến hóa, Thần Lôi giáng thế. Bất quá khi đó, trên Tà Linh tử khu, cũng sẽ xuất hiện vô số Tà Linh thực lực mạnh mẽ, bọn họ như đang thủ hộ chỗ đó, chúng ta muốn lấy được Thần Lôi Đoán Thể, thì phải xông qua Tà Linh tử khu, thanh tẩy Tà Linh, đây cũng là nghĩa vụ cùng trách nhiệm của tu luyện giả cả Trung Châu chúng ta.

Quách Minh gật đầu, hắn có thể cảm giác được lúc này không gian phía trước có chút không giống tầm thường, trong lúc mơ hồ có dấu vết không gian vặn vẹo.

- Xem ra còn cần hai ba ngày, phía trước nên có động tĩnh rồi, trước chuẩn bị sẵn sàng đi.

Một thanh niên Vũ Hoàng cảnh của Huyền Phù Môn nói.

Chu Tuyết gật đầu, chúng đệ tử Huyền Phù Môn từng cái ngồi xếp bằng, thổ nạp dưỡng thần, đợi không gian kia biến hóa.

Không gian bốn phía an tĩnh, trong vô hình có một cỗ không khí đè nén khẩn trương bao phủ.

Mà ở trong loại an tĩnh chờ đợi này, bốn phía tụ lại người càng ngày càng nhiều.

Hai ngày sau, bóng người lấp lóe, cũng che khuất bầu trời.

Những người này không có an tĩnh như đệ tử của cửu đại thế lực, nghị luận náo động, tiếng người huyên náo, ầm ĩ.

Bất quá không người nào dám đi phía trước ảnh hưởng cửu đại thế lực, cửu đại thế lực kia vô luận là bản thân cường đại, hay những đệ tử kia thực lực cường hãn, đều không phải người bình thường có thể trêu chọc nổi.

Theo thời gian từ từ biến hóa, không gian phía trước càng ngày càng vặn vẹo.

Sương mù hắc sát bắt đầu tụ lại, hiển nhiên, trước đó có biến cố đột nhiên bạo phát.

...

Sơn cốc âm u, sát khí hắc vụ phun trào, vô số Tà Linh ngẫng đầu, ánh mắt huyết hồng ở trong không gian mờ tối, càng khiếp người quỷ dị.

Ba bóng người đứng ở trước vô số Tà Linh, bốn phía hắc vụ phun trào.

Đó là hai nam một nữ, khí tức trên thân ba người, đều vặn vẹo không gian bốn phía, cường hãn đến đáng sợ.

Một trung niên hắc bào, thân thể như ẩn như hiện, đầu đội mũ đen, chỉ lộ ra đôi mắt huyết hồng, ánh mắt nhìn không gian xa xa, thanh âm sắc bén âm hàn, nói nhỏ:

- Đám nhân loại cùng Thú tộc kia đều tới, lại là 30 năm.

- Chúng ta đợi 30 năm, lúc này đây hẳn không sai biệt lắm, chỉ cần có thể đột phá, chúng ta sẽ không cần bị vây ở địa phương chết tiệt này nữa.

Một đại hán thân thể cũng như ẩn như hiện, đỉnh đầu có tóc ngắn, song đồng tràn ngập quang mang huyết sắc.

- Khanh khách...

Nữ tử cười khúc khích, dáng người mê hoặc, váy đỏ tươi, tóc dài hắc sắc tú lệ, phảng phất như hoa sen mới nở, nhưng lại ẩn hàm mị thái trời sinh, nhìn hai người ở bên cạnh nói nhỏ:

- Chuẩn bị sẵn sàng đi, chúng ta rời đi trước, tuy cường giả nhân loại cùng Thú tộc ở bên ngoài kia không có, bất quá trong này bố trí Phù Trận, một khi nhận thấy được chúng ta tồn tại, chúng ta liền có chút phiền phức.

- Xùy xùy...

Sau đó thân ảnh ba người hóa thành hắc vụ, nháy mắt biến mất ở tại chỗ.

- Gào gừ...

Chỉ là sơn cốc có Tà Linh đáng sợ không biết từ chỗ nào tụ đến.

Giống như thế giới tà ác mở ra đại môn, Tà Linh tụ tập càng ngày càng nhiều, đầy khắp núi đồi.

...

Thần Lôi Sơn Mạch, đã nửa tháng, nguyên bản chỉ có các đại thế lực cùng một chút thế lực nhỏ xây dựng cơ sở tạm thời, nhưng theo thời gian trôi qua, cả Trung Châu lần thứ hai tràn tới vô số người.

Sóng người rậm rạp, che đậy cả Thần Lôi Sơn Mạch, liên tục đi xa, cực kỳ náo nhiệt.

- Tính toán thời gian, sợ là sắp mở ra!

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 59%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)