- Không ổn!
Đỗ Thiếu Phủ lập tức biến sắc, không ngờ sẽ xảy ra biến hóa như vậy.
Lực hút của Cự Long Binh Khí, không chỉ tại cắn nuốt năng lượng công kích của hắ, đáng sợ hơn là cũng cắn nuốt năng lượng bên trong Phách Ảnh, hoàn toàn khó mà chống lại.
Toàn lực lui về phía sau, Kiếm tiên khủng bố linh động yêu mỵ kiếm tiên quay lại, nhưng cho dù Đỗ Thiếu Phủ cố gắng thế nào, cũng khó mà thoát được Cự Long Binh Khí cắn nuốt.
- Ầm!
Đồng thời, Đỗ Thiếu Phủ bỗng nhiên ngẩng đầu, Lôi Quang trong hai mắt tràn ra, sắc bén khiếp người, thủ ấn biến ảo, Lôi Đình bao quanh bốn phía, khí thế bá đạo ác liệt bỗng nhiên tràn ra.
- Xì xì. . .
Phía trên Phách Ảnh, Lôi Quang rót vào, phía trên Kiếm tiên thanh kim sắc có uy áp Lôi Điện tràn ra, chỉ một chốc giống như Lôi Long xoay quanh.
- Ken két. . .
Cuối cùng, dưới năng lượng Lôi Điện mà Đỗ Thiếu Phủ toàn lực xuất thủ, toàn thân Cự Long Binh Khí run lên, tựa hồ là kiêng kỵ cùng sợ hãi đến từ bản năng, Kiếm tiên lúc này mới nhân cơ hội tránh thoát, sau đó nhanh chóng rút về.
- Rầm. . . !
Trường tiên yêu mỵ, cuối cùng xoay tròn, lần thứ hai hóa thành một thanh trường kiếm đơn giản mà ưu nhã, chỉ là lúc này, khí thế hiển nhiên đã giảm xuống không ít.
- Tên này thật là lợi hại, ta cảm giác căn bản không biết hạ thủ thế nào.
Tiểu Tinh Tinh ngẩng đầu, hai mắt kim sắc nhìn chằm chằm Cự Long Binh Khí phía trước, hơi lo lắng cho Đỗ Thiếu Phủ.
- Đừng để Binh Khí tới gần Khí Hồn, nó sẽ cắn nuốt năng lượng Binh Khí để tăng lên, hiện tại có thể thu lại Binh Khí của các ngươi rồi.
Tương Thần ánh mắt khẽ động, nói với Đỗ Thiếu Phủ:
- Nó còn chưa có linh trí, không thể mạnh mẽ tấn công, đừng kích thích bản năng phản kháng của nó, bằng không đến lúc đó chúng ta đều sẽ gặp phiền toái, muốn khiến nó trở thành năng lượng Khí Linh của ngươi, chỉ có thể nghĩ biện pháp khác.
Nghe vậy, Đỗ Thiếu Phủ cùng Thạch Đầu bị trọng thương không nhẹ ở phía xa, đều lập tức thu hồi Phách Ảnh cùng Trảm Ma Phủ.
- Ngao...o...o. . .
Phách Ảnh cùng Trảm Ma Phủ vừa bị Đỗ Thiếu Phủ cùng Thạch Đầu thu hồi, Cự Long Binh Khí rít gào không ngớt, tựa hồ là đang nghi ngờ, đang tìm kiếm khắp nơi khí tức của Phách Ảnh cùng Trảm Ma Phủ.
- Nên nghĩ biện pháp khác thế nào đây, căn bản là không thể áp chế nó!
Đỗ Thiếu Phủ cau mày hỏi Tương Thần, lúc này e là chính mình dùng hết thực lực thủ đoạn, cũng khó mà áp chế Khí Hồn này.
Muốn khiến cho Khí Hồn này trở thành năng lượng Khí Linh của mình, Đỗ Thiếu Phủ ngưng trọng, đây đâu phải chuyện dễ.
- Khí Hồn này hiện tại giống như là một đứa trẻ con mới sinh, ngươi có thể thử dỗ dành nó, khiến nó chấp nhận ngươi, khiến nó cảm thấy ngươi rất thân thiết, đến lúc đó nếu là ngươi có cơ hội tại bên trong Khí Hồn bố trí Linh Hồn ấn ký của ngươi, vậy coi như là thành công.
Tương Thần nhìn Đỗ Thiếu Phủ, khẽ nhíu mày, nói:
- Phương diện này ta cũng không biết rõ lắm, có thành công hay không liền dựa vào chính ngươi, có điều ngươi tốt nhất là nhanh một chút, tối đa còn chừng 20 ngày nữa Đại Cơ Duyên cuối cùng liền sẽ bắt đầu.
- Dụ dỗ Khí Hồn. . .
Đỗ Thiếu Phủ hơi sững sờ, sau đó nhìn về phía kia Cự Long Binh Khí khổng lồ, lúc này không thể mạnh mẽ tấn công, vậy cũng chỉ có thể nghe kiến nghị của Tương Thần, thử một lần xem sao.
- Ngao...o...o. . .
Cự Long Binh Khí rít gào, tìm kiếm khắp nơi khí tức của Binh Khí vừa rồi, nhưng lại không thấy tung tích, hình như cũng bắt đầu nôn nóng.
Đỗ Thiếu Phủ khẽ cau mày, nhìn phía trước, sau đó suy tư một lát, ánh mắt lập tức hiện lên một chút ba động.
Lập tức Đỗ Thiếu Phủ lấy ra một Linh Khí bình thường, trực tiếp ném cho Cự Long Binh Khí.
- Xùy xùy. . .
Cự Long Binh Khí há mồm, lập tức đem Linh Khí mà Đỗ Thiếu Phủ ném tới cắn nuốt vào trong miệng, chỉ ngắn ngủn chốc lát, lại lần nữa phun ra.
Chỉ là Linh Khí lúc này Cự Long Binh Khí phun ra, năng lượng đã mất hết, hóa thành một đống sắt vụn, không có bất kỳ năng lượng gì ba động.
- Ngao...o...o!
Cự Long Binh Khí nhìn Đỗ Thiếu Phủ, trong miệng có hào quang Phù Văn Binh Khí lướt động, giống như vật sống, đầu lưỡi đang phun ra nuốt vào giống như chưa thỏa mãn.
- Còn muốn sao?
Đỗ Thiếu Phủ ánh mắt khẽ động, tiếp tục ném một thanh Linh Khí cho Cự Long Binh Khí.
Cự Long Binh Khí lại giống như vừa rồi, lập tức đem Linh Khí nuốt vào trong miệng, sau đó lần thứ hai phun ra một khối sắt vụn.
Mà lúc này, Cự Long Binh Khí nhìn về phía Đỗ Thiếu Phủ, khí tức rõ ràng đã ôn hòa không ít.
- Được đó, có cơ hội thành công, tất cả mọi người đem những Linh Khí Phù Khí không sử dụng giao cho ta.
Ánh mắt Đỗ Thiếu Phủ sáng ngời, lập tức nói với mọi người phía sau.
Mọi người thấy thế, cũng lộ ra sắc mặt kích động vui mừng, lập tức đem những Linh Khí, Phù Khí không sử dụng trên người đều giao cho Đỗ Thiếu Phủ.
Thế là, Đỗ Thiếu Phủ ở bên trong không gian này, giống như là chơi đùa cùng tiểu hài tử, bắt đầu chơi với Cự Long Binh Khí, một bên đút đồ ăn, một bên gia tăng cảm tình.
Sự cố gắng của Đỗ Thiếu Phủ, tựa hồ cũng có tác dụng rõ rệt.
Được Đỗ Thiếu Phủ đút đồ ăn, khí tức của Cự Long Binh Khí đối với Đỗ Thiếu Phủ đã ôn hòa hơn nhiều.
Chỉ là Cự Long Binh Khí, vẫn không để cho Đỗ Thiếu Phủ tới quá gần.
Muốn khiến cho Khí Hồn kia thân cận cùng tín nhiệm triệt để, hiển nhiên không phải là chuyện dễ.
Đỗ Thiếu Phủ không còn cách nào khác, chỉ có thể ở bên trong không gian này chậm rãi chơi đùa cùng Khí Hồn.
Vì tăng cường Khí Linh bên trong Thiên Khuyết tử kim sắc, Đỗ Thiếu Phủ chỉ có thể đợi, chuyện này e là không phải một ngày hai ngày có thể làm được.
Cũng may Khí Hồn này đối với mọi người cũng không có ác ý, chỉ là muốn cắn nuốt năng lượng bên trong Linh Khí, Phù Khí mà thôi.
- Đối với ta cũng không hào phóng như vậy a.
Nhìn thấy Đỗ Thiếu Phủ đem vô số Linh Khí Phù Khí cho Cự Long Binh Khí kia cắn nuốt, Tiểu Tinh Tinh khóe miệng vểnh lên, ánh mắt liếc xéo Đỗ Thiếu Phủ, giọng trẻ con non nớt mang theo ghen tuông.
..............................
Không gian u ám, không ít khí tức Tà Linh tiêu tán ở trong không khí, nơi này vừa mới trải qua một cuộc chém giết kịch liệt.
Trên một đỉnh núi, mấy trăm nam nữ trẻ tuổi sánh vai cùng đứng.
Khí tức trên người thanh niên nam nữ từ từ ba động, đều là khí chất siêu quần.
Khí tức vô hình trung ba động của từng người, làm người ta kinh ngạc sợ hãi.
- Thực lực của những Tà Linh này càng ngày càng mạnh!
Phía trước đám người, là một nữ tử ánh mắt linh động, mang theo đạm tử sắc, chính là Tư Mã Mộc Hàm của Cổ Thiên Tông.
Lúc này trong đoàn người, ngoài đám người của Cổ Thiên Tông như Hàng Linh, Duẫn Mạc Trần, Kỷ Âu Minh, Ti Nhược Phong ra, còn có Thiên Hạ Hội cùng đám người Đỗ gia như Đỗ Tiểu Thanh, Đỗ Tiểu Yêu, Tiểu Hổ, Ngân Dực Ma Điêu, Đỗ Vân Long, Đỗ Tiểu Mạn.
Ngoài ra, lúc này trong đoàn người còn có Dạ Phiêu Lăng, Thiên Cổ Ngọc, Ngân Hồ cùng đám người Thiên Vũ Học Viện như Tương Quân, Cốc Tâm Nhan, Lý Vũ Tiêu.
Đám người Tương Quân cùng Cốc Tâm Nhan sau khi đệ tử Thất Tinh Điện rời đi bèn lập tức nghe theo lời nhắc nhở của Đỗ Thiếu Phủ, dọc theo đường đi rốt cục đuổi kịp mọi người Cổ Thiên Tông cùng Đỗ gia, Thiên Hạ Hội.
Thiên Hạ Hội, vốn dĩ tại Trung Châu chưa được ai biết đến.
Chỉ là trong khoảng thời gian này, trong mấy thế lực lớn đều có người của Thiên Hạ Hội chà trộn vào.
Cộng thêm sự quật khởi của đám người Đỗ Tiểu Thanh, Tiểu Hổ, Ngân Dực Ma Điêu, Dạ Phiêu Lăng, Thiên Cổ Ngọc, tại bên trong Phong Ấn Cổ Địa cơ hồ là quét sạch tứ phương.
Điều này làm cho tên tuổi của Thiên Hạ Hội trong Phong Ấn Cổ Địa dạo gần đây, có thể nói là thanh danh hiển hách.
- Các ngươi cũng được Khí Hoàng Kiều Phong xuất thủ cứu giúp?
Đỗ Tiểu Mạn hỏi đám người Thiên Vũ Học Viện: Trương Lộ, Quách Khánh, lông mày khẽ nhíu, hai mắt mang theo vẻ nghi hoặc.
Trương Lộ gật đầu, tóc buộc đuôi ngựa, quần áo bó sát phác thảo tư thái linh lung, trên khuôn mặt đẹp đẽ, ánh mắt sáng ngời, nói với Đỗ Tiểu Mạn:
- Tiểu Mạn sư tỷ, thực lực của Khí Hoàng Kiều Phong kia thật sự là quá kinh khủng, nếu không phải do hắn tương trợ, sợ là mọi người chúng ta lúc này đây liền dữ nhiều lành ít.
- Lại là hắn. . .
Đỗ Tiểu Mạn khẽ nâng đầu, con ngươi đen nhánh như nước suối trong suốt, trên người mang một vẻ thanh lệ thoát tục khó có thể diễn tả, trang phục có chút gợi cảm, hai chân thon dài, vô cùng xinh đẹp.
Đỗ Tiểu Yêu đứng trên vai Đỗ Tiểu Thanh, hai mắt kim sắc ba động, sau đó nhìn về phía trước, không nói gì, làm như không nghe thấy.
- Được rồi, chúng ta nên tiếp tục xuất phát, phía trước cách đó không xa, hẳn là nơi cần đến, có điều muốn đến đích, còn phải đi qua “ Tử Địa Tà Linh trước, đó là nơi vô cùng hung hiểm, các ngươi phải chú ý an toàn.
Trong mắt Tư Mã Mộc Hàm hiện lên thông minh mà quyến rũ, lên tiếng nhắc nhở mọi người Thiên Hạ Hội cùng Đỗ gia, Thiên Vũ Học Viện.
So sánh với nhau, thực lực tổng thể của Cổ Thiên Tông đương nhiên là mạnh hơn Thiên Vũ Học Viện, Đỗ gia cùng Thiên Hạ Hội.
- Mọi người cẩn thận.
Đỗ Tiểu Mạn nói với mọi người Đỗ gia cùng Thiên Hạ Hội, y phục hồng sắc, thắt lưng nhỏ nhắn, hai chân thon dài trắng nõn, vô cùng nóng bỏng.
- Có người đến đây, đội hình còn rất mạnh.
Ánh mắt Đỗ Tiểu Yêu đang nhìn phía xa đột nhiên run lên, cảm nhận được phía trước có không ít người đang tiến đến.
- Xoạt xoạt...
Mọi người nghe vậy, ánh mắt lập tức cùng nhìn về phía trước.
- Vèo vèo. . .
Giữa không trung u ám tĩnh mịch, đột nhiên không ít thân ảnh từ xa bay tới, chốc lát sau, đã xuất hiện ở giữa không trung.
Khí tức của đám người kia đều rất mạnh, ước chừng mấy trăm người.
Khí tức ba động, làm cho đệ tử Cổ Thiên Tông cũng lập tức ngưng thần.
Mấy trăm thanh niên nam nữ này ăn mặc vô cùng kỳ lạ, quần áo tất cả mọi người tuy rằng không giống nhau.
Nhưng trên quần áo mỗi người, bất kể là nam hay nữ, trên đầu vai đều có thêu một đồ án hoa văn hình thanh kiếm trông rất sống động.
Trên không trung, từng người đều tản ra khí tức nhạt nhạt lạnh lùng, từ giữa không trung u ám lướt xuống.
Sau đó thanh niên này trực tiếp rơi xuống trước mặt mấy người Tư Mã Mộc Hàm, Thủy Nhược Hàn, Hàng Linh, Đỗ Tiểu Thanh.
Thanh niên này khoảng chừng 24 - 25 tuổi, da thịt trắng nõn, một đôi hắc mâu dường như có thể nhìn thấu Luân Hồi, lúc nghiêm nghị giống như hàn tinh, lúc tĩnh lặng lại lạnhnhư băng, khuôn mặt như đao gọt.
Diện mạo và thần sắc của thanh niên này, đem đến cho người ta một cảm giác vô cùng sắc bén, có một loại phong mang sắc bén, giống như lợi kiếm ra khỏi vỏ.
Thanh niên mặc trường sam, thân hình thon dài, sau lưng đeo ba thanh trường kiếm, giống như hình quạt.
Ba thanh trường kiếm theo thứ tự là ba màu kim, bạch, hoàng sắc.
Khi đám người Tư Mã Mộc Hàm, Thủy Nhược Hàn, Hàng Linh, Duẫn Mạc Trần nhìn đến thanh niên trước mặt, ánh mắt khẽ động.