Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 899: Khí hồn khí hải

Chương Trước Chương Tiếp

Bên trong không gian này, giống như là một biển Binh Khí, Binh Khí chồng chất, đâu chỉ là con số nghìn vạn.

Chẳng qua những binh khí này lại không có bất kỳ năng lượng gì ba động, thậm chí vết hoen gỉ loang lổ, dường như đã tồn tại ở chỗ này vô số năm rồi.

- Thật là nhiều Binh Khí, Linh Khí, Phù Khí, Đạo Khí, Đạo Khí thượng phẩm. . .

Đám đệ tử Thất Tinh Điện: Đào Ngọc, Vu Minh Viễn hạ xuống, tìm kiếm thứ gì đó trong đống Binh Khí chồng chất kia.

Nhưng ngay sau đó đám người Đào Ngọc lại phát hiện, những Binh Khí này, lại không có bất kỳ năng lượng gì ba động, chỉ có thể trở thành một đống sắt vụn.

Mất đi năng lượng, những Linh Khí, Phù Khí, Đạo Khí này cũng liền mất đi uy năng, lấy được cũng vô dụng, chỉ là một đống sắt vụn mà thôi, thậm chí ngay cả giá trị tái tạo lại cũng mất đi.

- Đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, năng lượng trên Đạo Khí, Phù Khí đi đâu mất rồi?

Đám người Đào Ngọc, Vu Minh Viễn đau lòng không thôi, đối với Khí Phù Sư mà nói, đối với việc vô số Binh Khí trở thành sắt vụn, không thể nghi ngờ là chuyện vô cùng đau lòng.

Cho dù là những Binh Khí này bị tàn khuyết, bọn họ cũng có thể đem chúng thu hồi đúc lại, cũng đồng nghĩa với việc chiếm được vô số tài liệu luyện khí.

Những Binh Khí này, nhiều vô số kể, khắp nơi khắp chốn, đúng là nguồn tài liệu luyện khí khổng lồ, một khi mang ra ngoài, đủ để cho Thất Tinh Điện trong vòng mấy trăm năm thậm chí hơn nghìn năm đều không cần lo lắng về tài liệu luyện khí.

Chỉ tiếc những tài liệu luyện khí này, lúc này đều đã trở thành sắt vụn.

- Tên khốn nào phung phí của trời như vậy a!

Vu Minh Viễn đau lòng không thôi, mắng to ai đã hủy nhiều tài liệu luyện khí như vậy.

Tương Thần mắt nhìn không gian Binh Khí mênh mông, sau đó xoay người nhìn Đỗ Thiếu Phủ, nói:

- Nơi này vô cùng kỳ lạ, có thể vận dụng ngoại lực mà không bị hạn chế, các ngươi lấy ra Binh Khí của mình thì sẽ có thể hấp dẫn được những tên gia hỏa bên trong này tới, có điều phải cẩn thận một chút, chúng cũng không phải dễ chọc, may mà bên trong không gian này tựa hồ hạn chế chúng sinh ra linh trí, nếu không, cho dù là ta thời kỳ toàn thịnh cũng phải lẩn tránh!

- Nơi này vậy mà có thể sử dụng Binh Khí?

Đỗ Thiếu Phủ hơi sững sờ, sau đó khẽ phất tay, bỗng dưng, cả không gian ầm ầm run lên, trong lòng bàn tay bạo phát ra quang mang thanh kim sắc.

Trong nháy mắt, một thanh trường kiếm toàn thân thanh kim sắc xuất hiện trong tay Đỗ Thiếu Phủ, tràn ngập khí tức bá đạo ác liệt, leng keng rung động giữa không trung!

Một thanh trường kiếm thanh kim sắc này nhìn như đơn giản, kì thực vô cùng linh động, độ cong ưu nhã, quang mang thanh kim sắc tỏa sáng, Phù Văn lưu chuyển, chính là “Phách Ảnh mà Đỗ Thiếu Phủ đã lâu không sử dụng .

- Thực sự có thể sử dụng Binh Khí sao?

Thạch Đầu mừng rỡ, khẽ phất tay, Trảm Ma Phủ đột nhiên xuất hiện ở trong lòng bàn tay.

Một luồng năng lượng cố xưa từ bên trong Trảm Ma Phủ tràn ra, khí tức cuồn cuộn, uy năng không hề thua kém Phách Ảnh của Đỗ Thiếu Phủ.

Khí tức trên Trảm Ma Phủ, thậm chí còn nhiều hơn khí tức trên Phách Ảnh một chút cảm giác cổ xưa.

- Xì xì...

Vào đúng lúc này, cùng với Đỗ Thiếu Phủ cùng Thạch Đầu gọi ra Phách Ảnh cùng Trảm Ma Phủ.

Trong không gian Binh Khí rộng lớn này, đột nhiên theo đó chấn động một chút, sau đó những Binh Khí chồng chất trên mặt đất, bắt đầu giống như thủy triều ba động.

- Ken két. . .

Mặt đất đang di động, bên trong Binh Khí, giống như có vật gì đáng sợ đang chui ra, không gian bắt đầu vặn vẹo.

Sau đó dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người, bèn nhìn thấy phía trước vô số Binh Khí bắt đầu phóng lên trời, sau đó tràn ra chung quanh.

Có không ít Phù Văn chói mắt bắt đầu ở xoay tròn trong vòng xoáy phía trước, năng lượng vô cùng nồng đậm từ trong đó tràn ra.

- Ken két. . .

Vô số Binh Khí hội tụ, sau cùng dưới ánh mắt kinh ngạc của đông đảo mọi người, vô số Binh Khí giống như sống lại, bắt đầu ngưng tụ, cuối cùng tạo thành một con Cự Long Binh Khí khổng lồ, dài chừng trên trăm trượng, đứng giữa không trung.

Con Cự Long này hoàn toàn do những Binh Khí kia ngưng tụ thành, ngưng kết chặt chẽ cùng nhau, hai mắt là hai cái Binh Khí hình chùy cực lớn, mang theo quang mang Phù Văn, khí tức mạnh mẽ, cúi đầu nhìn xuống đám người Đỗ Thiếu Phủ, Tương Thần.

- Thật mạnh. . .

Khí tức mênh mông kia tràn xuống, làm cho đám người Lâm Vi Kỳ, Đông Lý Điêu, Thạch Đầu không khỏi rùng mình.

Tất cả mọi người đều cảm giác được Binh Khí trong Thần Khuyết lúc này đều đang run rẩy, muốn chui ra, thần phục Cự Long Binh Khí kia.

- Ong!

Phách Ảnh trong tay Đỗ Thiếu Phủ lúc này cũng đang phát ra tiếng kêu, trước mặt Cự Long Binh Khí khổng lồ kia, dưới khí tức cỗ xưa đáng sợ, tựa hồ là bị áp chế.

- Ngao...o...o!

Trong miệng Cự Long phát ra tiếng gầm gừ, chấn động vô số Binh Khí bên trong không gian, sau đó ánh mắt liền nhìn chằm chằm vào Phách Ảnh trong tay Đỗ Thiếu Phủ cùng Trảm Ma Phủ trong tay Thạch Đầu.

- Đây rốt cuộc là vật gì, thật mạnh!

Ánh mắt Đỗ Thiếu Phủ hơi ngưng trọng, cảm giác khí tức trên người Cự Long Binh Khí kia lúc này, hẳn là sẽ không kém hơn so với lúc trước đối mặt Tương Thần.

- Đây là Khí Hồn tự sinh ra trong không gian này, bên trong đống Binh Khí này, hẳn là có một ít Pháp Khí thậm chí là tàn mảnh của Thần Binh, một số Khí Linh lúc trước tàn lưu lại trong tàn mảnh Thần Binh với thời gian dài, sẽ tự sinh ra Khí Hồn.

Tương Thần nói với Đỗ Thiếu Phủ:

- Khí Hồn này hấp thu năng lượng của Binh Khí trong này, đã trưởng thành đến một mức độ khủng bố, may mà còn chưa triệt để sinh ra linh trí, chỉ là một chút bản năng của Khí Linh Thần Binh lúc đầu còn lưu lại mà thôi, nếu là một khi sinh ra linh trí, vậy tuyệt đối sẽ vô cùng khủng bố.

Ánh mắt Đỗ Thiếu Phủ hơi ngưng trọng, từ trong lời nói của Tương Thần, liền biết được đại khái về lai lịch của Khí Hồn.

Khí Hồn này cắn nuốt năng lượng Binh Khí trong này, có thể nghĩ sẽ trưởng thành đáng sợ đến mức nào.

- Ngao...o...o!

Cự Long Binh Khí rít gào, nhìn chằm chằm về phía Trảm Ma Phủ trong tay Thạch Đầu.

Tựa hồ là khí tức bên trên Trảm Ma Phủ càng thêm hấp dẫn Cự Long Binh Khí, sau đó rít gào xông về phía Thạch Đầu.

- Trảm Ma Phủ!

Thạch Đầu ánh mắt khẽ run, khí tức cuồn cuộn kia ập vào mặt, cũng hét lớn một tiếng, trên Trảm Ma Phủ cổ xưa trong tay bạo phát thần mang.

- Ầm!

Một búa chém xuống, Thạch Đầu xuất thủ, giữa không trung gió nổi mây phun, một luồng năng lượng đáng sợ đến cực hạn, từ trong Trảm Ma Phủ lướt ra.

- Vù vù!

Quang mang chói mắt, hóa thành Lôi Đình, mạnh mẽ va chạm vào Cự Long Binh Khí.

- Ầm ầm. . .

Hai người đối chọi, không trung run lên, khí thế đáng sợ lan tràn.

- Bịch bịch...

Dường như chỉ trong nháy mắt, thân thể cường tráng của Thạch Đầu trực tiếp bị đánh bay mười mấy trượng, mới rơi xuống trên mặt đất phía xa.

Lập tức, sắc mặt Thạch Đầu trắng bệch, trong miệng phun ra máu tươi, Trảm Ma Phủ trong tay rơi xuống một bên.

- Ngao...o...o!

Cự Long Binh Khí rít gào, tựa hồ là không hề hứng thú với Thạch Đầu, trực tiếp lao về phía Trảm Ma Phủ, tựa hồ là muốn cắn nuốt khí tức cổ xưa trên Trảm Ma Phủ.

- Vù...

Lúc này, một luồng kiếm mang trực tiếp lao tới, quang mang thanh kim sắc mãnh liệt, cơ hồ là muốn đem không gian xung quanh bao phủ trong đó, kiếm quang nhanh như thiểm điện, nháy mắt đã lan tràn đến trên lưng Cự Long Binh Khí.

"Ong...n...g!

Đây là Đỗ Thiếu Phủ xuất thủ, Phách Ảnh nhẹ nhàng đánh ra một kiếm, nhưng lúc này lại ẩn chứa uy năng khiếp người.

Một kiếm này, đủ để lay động sơn hà, tròi long đất lở, hủy diệt mọi thứ!

- Bùm bùm bùm. . .

Những nơi kiếm quang đi qua, mặt đất tràn ngập Binh Khí phía dưới, có không ít vết nứt liên tiếp bị nứt ra, vô số Binh Khí rạn nứt vỡ vụn, mặt đất rung chuyển!

- Ngao...o...o. . .

Cự Long Binh Khí tựa hồ là cảm nhận được điều gì, theo bản năng quay đầu lại, trong miệng phun ra quang mang Phù Văn chói mắt, trực tiếp đỡ lại một kiếm của Đỗ Thiếu Phủ.

- Xì xì xì!

Hai luồng năng lượng va chạm, Đỗ Thiếu Phủ thúc giục kiếm quang cũng chỉ giằng co được một lúc, sau đó dưới ánh mắt khiếp sợ của mọi người, kiếm quang trực tiếp bị phá hủy.

- Bịch bịch!

Một lực lượng đáng sợ bất ngờ ập tới, thân thể Đỗ Thiếu Phủ bị đẩy lui.

Lực lượng đáng sợ tràn ra, nếu không phải trước khi tới nơi này, Đỗ Thiếu Phủ đã đột phá đến Vũ Hoàng Bỉ Ngạn cảnh, e là hiện tại liền trực tiếp bị đánh bay.

- Thật mạnh!

Đỗ Thiếu Phủ kinh ngạc, năng lượng cường đại tràn ra, đánh cho mình khí huyết cuồn cuộn.

Khí Hồn này vậy mà cường hãn đáng sợ như vậy, khó trách Tương Thần nói nếu Khí Hồn này thực sự sinh ra linh trí, vậy hắn cũng phải tránh xa.

- Phách Ảnh Biến!

Thân ảnh Đỗ Thiếu Phủ bị đẩy lui, đồng thời phía trên Phách Ảnh trong tay có quang mang nở rộ, thân kiếm lập tức hóa thành liệm giác chồng chất lên nhau.

Phù Văn thanh kim sắc nở rộ, giống như lông vũ của Kim Sí Đại Bàng Điểu, Phách Ảnh nháy mắt hóa thành một kiếm tiên thanh kim sắc, lao về phía Cự Long Binh Khí.

- Xì xì xì. . .

Kiếm tiên thanh kim sắc biến hóa, giống như Linh Mãng xuất động, Giao Long xung thiên!

- Kiếm của Thiếu điện chủ thật là quỷ dị

Đám người Đông Lý Điêu, Lâm Vi Kỳ, Đào Ngọc, Vu Minh Viễn đã lùi ra phía xa.

Trận giao thủ này, bọn họ tự biết là không thể giúp được gì, cho nên không bằng lùi lại, tránh mang lại phiền phức cho Thiếu điện chủ.

- Hưu...hưu.... . .

Kiếm tiên thanh kim sắc lao ra, linh động yêu mỵ, bằng góc độ không thể tưởng tượng nổi, trực tiếp bao quanh Cự Long Binh Khí khổng lồ.

- Ngao...o...o!

Cự Long Binh Khí rít gào, toàn thân lan tràn quang mang Phù Văn, ngay khi bị Phách Ảnh quấn quanh, phóng ra một lực hút đáng sợ, đem năng lượng bên trên Phách Ảnh cắn nuốt vào trong cơ thể.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 59%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)