Sát khí ngập trời quanh quẩn giữa không trung, hội tụ thành một đám sát vân huyết sắc!
Bên trong sát vân, sau đó xuất hiện một bóng người.
Đó là một nam tử mặc trường bào huyết hắc sắc, thoạt nhìn còn già hơn một chút so với Cương Thi Tương Thần, nhưng vô cùng tuấn lãng.
Đặc biệt đôi mắt huyết hắc sắc của hắn, vô cùng quỷ dị mê người, chỉ là sát khí quanh quẩn trên người lúc này lại vô cùng đáng sợ!
Đỗ Thiếu Phủ cau mày, nam tử trường bào huyết hắc sắc kia, hiển nhiên chính là dáng vẻ khi Huyết Đằng Sát biến thành hình người.
Huyết Đằng Sát thực sự vô cùng cường hãn, thân là thân thể Yêu Linh, lại càng thêm khó đối phó.
- Không yếu a, vậy mà còn có thủ đoạn như vậy, chẳng qua các ngươi vẫn còn kém xa.
Nam tử trường bào huyết sắc nhìn Đỗ Thiếu Phủ cùng bản thể khổng lồ của Tiểu Tinh Tinh, thần sắc trên mặt hơi ngưng trọng, âm trầm nói:
- Bây giờ hãy kết thúc mọi thứ đi, máu tươi và Linh Hồn của các ngươi đủ để cho ta tiến bộ đến một cảnh giới mới.
- Vù vù!
Dứt lời, Huyết Đằng Sát phất tay, quang mang huyết hắc sắc trong mắt tràn ra, hai cánh tay vừa nhấc, sát khí mênh mông cuồn cuộn, bốn phía lập tức chấn động, toàn bộ sâm lâm lúc này như sống lại.
- Vèo vèo vèo...
Trong hư không, có vô số thụ đằng huyết hắc sắc quỷ dị ngang dọc đan xen, sau đó dưới con mắt kinh ngạc của mọi người, sát khí ngập trời ba động, hóa thành một cái Cự Nhân thụ đằng huyết hắc sắc to mười mấy trượng.
Cự Nhân thụ đằng giống như vật sống, rít gào lao về phía Đỗ Thiếu Phủ cùng Tiểu Tinh Tinh.
- Ngao...o...o!
Tiểu Tinh Tinh gào thét, trong lúc vỗ cánh, bên trên lân phiến, mang theo hỏa diễm kim sắc công kích về phía Cự Nhân thụ đằng khổng lồ.
- Ô!
Cự Nhân thụ đằng gào thét sắc bén, giống như lôi minh, một quyền cực lớn được bao quanh bởi thụ đằng rậm rạp quỷ dị cùng với sát khí, đánh mạnh về phía đuôi Tiểu Tinh Tinh!
- Bùm bùm!
Tiếng nổ trầm thấp truyền ra, Phù Văn vỡ vụn phiêu tán.
Đuôi lớn của Tiểu Tinh Tinh bị đánh lui, thân hình khổng lồ giữa không trung hơi lay động.
Hỏa Diễm kim sắc trên người Tiểu Tinh Tinh có tác dụng khắc chế đối với thụ đằng quỷ dị kia, nhưng tựa hồ là do thực lực còn chưa đủ, nên chưa thể hoàn toàn khắc chế!
- Bịch!
Thân thể Cự Nhân thụ đằng bị đuôi Tiểu Tinh Tinh đẩy lùi vài bước, sau đó lại tiếp tục nhào về phía Tiểu Tinh Tinh cùng Đỗ Thiếu Phủ.
Hai mắt dưới mặt nạ của Đỗ Thiếu Phủ hiện lên vẻ ngưng trọng, tuy biết Huyết Đằng Sát này khó đối phó, nhưng Âm Linh Tinh nhất định phải lấy được, đây là mục đích thứ nhất bản thân tiến vào trong Phong Ấn Cổ Địa, còn quan trọng hơn nhiều so với Đại Cơ Duyên cuối cùng.
Đôi mắt khép hờ, Đỗ Thiếu Phủ tâm thần khẽ động, liên kết Mạch Hồn, trên cơ thể có Phù Văn lóe ra, một làn sóng vô hình, giống như gợn sóng khuếch tán ra bên ngoài.
Khi làn sóng vô hình khuếch tán, đồng thời trên bầu trời bắt đầu có hắc vân cuồn cuộn, sấm vang chớp giật.
Lúc này, Cự Nhân thụ đằng kia tựa hồ cảm giác được điều gì, trên người bắt đầu hiện ra vẻ sợ hãi.
- Xì xì xì. . .
Quang mang Lôi Điện trong nháy mắt đã phủ kín toàn thân Đỗ Thiếu Phủ, giống như mặt trời ban trưa, vô số Phù Văn Lôi Điện chói mắt, ùn ùn kéo đến.
Trong chốc lát, không gian ầm ầm run rẩy kịch liệt không ngừng, Lôi Đình đáng sợ Lôi tràn ngập chân trời, vô số quang mang Lôi Đình xuyên thủng không gian.
Giờ khắc này, hai mắt Đỗ Thiếu Phủ còn đang khép hờ đột nhiên mở ra.
Trong hai mắt, bắn ra quang mang Lôi Đình hừng hực, trực tiếp bắn thẳng lên Lôi Vân trên không trung, giống như hóa thành thực chất, cùng Lôi Đình tương liên.
Một cỗ khí tức khiến Linh Hồn người ta hoảng sợ, bỗng dưng lan tràn khắp nơi, còn đang không ngừng khuếch tán về phía xa. . .
Bản thể Huyết Đằng Sát nhìn Lôi Vân tràn ngập giữa không trung, hai mắt bắt đầu trào ra kinh ngạc cùng sợ hãi chân chính.
Không gian xung quanh có một cỗ khí tức đáng sợ không tiếng động lan tràn, làm cho hắn lúc này cảm thấy vô cùng sợ hãi. . .
- Đi!
Đỗ Thiếu Phủ miệng quát khẽ, vừa phất tay, từ bên trong Lôi Vân có Lôi Điện tử sắc lướt ra.
Phù Văn Lôi Điện chói mắt lan tràn ba động, Ngân Xà xuyên qua trời cao, không gian vì đó mà chấn động, có Lôi Đình lập tức đánh xuống trên người Cự Nhân thụ đằng.
Lôi Đình tử sắc khủng bố kia vừa đánh xuống, mọi thứ dường như trong khoảnh khắc hóa thành khói bụi, khiến người ta chỉ nhìn đến Lôi Đình kia, cũng đã dựng hết tóc gáy, như muốn quỳ rạp trên mặt đất. . .
Dưới Lôi Đình tử sắc, Cự Nhân thụ đằng to lớn liền hóa thành mảnh vụn.
Sau đó trong rừng rậm quỷ dị, sơn mạch đều đang nứt ra từng khe nứt lớn.
Đại thụ chọc trời liên tiếp sụp đổ, trời long đất lở, khí tức quá mức khủng bố!
- Đây mới là thực lực chân chính của Thiếu điện chủ sao!
Đông Lý Điêu lộ ra vẻ kinh hãi, đứng dưới Lôi Đình tử sắc khủng bố kia, khiến hắn cảm giác được bản thân căn bản không thể chống lại.
- Lẽ nào đây chính là Nhân Hoàng Vũ Mạch, nhưng dường như cũng không chỉ là Nhân Hoàng Vũ Mạch!
Lâm Vi Kỳ khẽ kinh ngạc, đứng trước Vũ Mạch Lôi Đình, Vũ Mạch Liệt Diễm của nàng đang sợ hãi run rẩy.
- Ầm ầm...
Lôi Đình tử sắc rơi xuống lan tràn khắp nơi, nhưng cây thụ đằng quỷ dị nằm rải rác xung quanh lập tức vỡ nát, vô số sát khí bị khí tức chí cương chí dương này phá hủy.
Huyết Đằng Sát theo bản năng cảm thấy sợ hãi, thân thể liên tiếp lui về phía sau, cảm giác được trong hơi thở kia có sát khí lan tràn, mang theo uy nghi của Tạo Hóa, là chính khí của Thiên Địa, như có thể chấn động Thương Khung, trừng trị thương sinh!
- Lui, tất cả mọi người lui!
Đúng lúc này, Đông Lý Điêu hét lớn, phất tay ra hiệu, đệ tử Thất Tinh Điện cùng đệ tử Thiên Vũ Học Viện lập tức liên tiếp lui về phía sau.
- Vèo vèo...
Lần lượt từng người lập tức vút qua, nhanh chóng rời đi.
Đám người Tương Quân, Cốc Tâm Nhan, Vu Tước thấy thế, hai mặt nhìn nhau, sau đó cũng theo đám đệ tử Thất Tinh Điện nhanh chóng rút lui.
Ánh mắt Huyết Đằng Sát khóa chặt Đỗ Thiếu Phủ, mặc kệ mọi người rời đi.
Giữa không trung, toàn thân Đỗ Thiếu Phủ được bao quanh bởi Lôi Đình, bốn phía vang lên tiếng sấm “Ầm ầm.
Lúc này, Lôi Đình Chi Lực tựa hồ là liên kết với bên trong Phong Ấn Cổ Địa, hồ quang tử kim sắc tồn tại từ trước cũng ùn ùn kéo đến.
Trên bầu trời, từng Đọt sóng năng lượng Lôi Điện tử kim sắc kinh người giống như hóa thành vô số Linh Xà tử kim sắc xuyên qua hư không.
Lôi Điện tử kim sắc hội tụ ngày càng nhiều, uy áp Lôi Quang kia, khiến người ta rợn cả tóc gáy, trong lòng sinh ra hàn ý!
- Chuyện gì đang xảy ra. . .
Huyết Đằng Sát quan sát trên không, ở đó tràn ngập hồ quang tử kim sắc, trong hai con ngươi lộ ra sợ hãi chân chính, đối với hồ quang tử kim kia càng thêm kiêng kỵ.
Hồ quang tử kim sắc càng ngày càng nhiều, giống như là hồ quang trong toàn bộ Phong Ấn Cổ Địa đều tụ tập tại đây.
Hồ quang tử kim sắc trà ngập, cuối cùng vậy mà còn khủng bố hơn so với khí tức Lôi Đình tử sắc quanh người Đỗ Thiếu Phủ.
Mà khí tức trên người Đỗ Thiếu Phủ lúc này, tựa hồ đang vô hình trung xảy ra biến hóa, Lôi Điện tử sắc theo bản năng muốn cắn nuốt hồ quang tử kim sắc giữa không trung.
- Ầm ầm!
Trên bầu trời, hồ quang tử kim ngày càng nhiều, đến cuối cùng, hóa thành vô số Lôi Đình tử kim sắc, bắt đầu từ giữa không trung ầm ầm rơi xuống, mang theo khí tức hủy diệt.
- Xì xì xì. . .
Lực lượng của Lôi Đình tử kim sắc kia khủng bố đến nhường nào, tưởng chừng như là hủy diệt, lập tức toàn bộ sâm lâm đều chấn động.
Lôi Đình tử kim sắc tàn phá bừa bãi, giống như vô số kíp nổ, lực lượng hủy diệt giống như từ trên trời giáng xuống.
- Không ổn!
Giờ khắc này, Huyết Đằng Sát tựa hồ là cảm nhận được điều gì, ánh mắt thoáng qua sợ hãi tuyệt đối, lập tức thân ảnh hóa thành một đạo lưu quang huyết hắc sắc, trực tiếp chui vào bên trong Đại Địa.
Nhưng Huyết Đằng Sát tựa hồ là chậm một bước, Lôi Đình trên bầu trời hạ xuống, có một đạo Lôi Đình tử kim sắc rơi trúng trên người hắn, khiến cho hắn phun máu tươi, sau đó thân ảnh biến mất bên trong Đại Địa.
- Ầm ầm ầm. . .
Trên bầu trời, Lôi Vân hội tụ, tiếng sấm trầm thấp vang vọng khắp nơi.
Lôi Điện khủng bố trên bầu trời kia, sau đó trực tiếp rơi xuống trên người Đỗ Thiếu Phủ cùng Tiểu Tinh Tinh.
Lúc này trên người Đỗ Thiếu Phủ cùng bản thể khổng lồ của Tiểu Tinh Tinh, đều tràn ngập Lôi Quang.
Sau đó Lôi Đình đủ để hủy diệt mọi thứ tiến vào trong cơ thể, nhưng là sau lại biến mất trong cơ thể của hai người, đều bị thân thể hai người trực tiếp hấp thu.
Sau đó, Lôi Đình tử kim sắc, tựa hồ là bị thứ gì dẫn dắt, toàn bộ rơi xuống trên người Đỗ Thiếu Phủ cùng Tiểu Tinh Tinh.
Mà lúc này này một đôi cha con, thân thể để mặc cho Lôi Đình tử kim sắc rơi xuống, giống như một cái động không đáy, hấp thu Lôi Đình Chi Lực cuồn cuộn không ngừng.
...............................
Trên một ngọn núi cao bên ngoài sâm lâm, đám người Đông Lý Điêu, Lâm Vi Kỳ, Thạch Đầu, Cốc Tâm Nhan, Tương Quân, Vu Tước nhìn chăm chú về phía trước xa xa.
Nơi đó có vô số Lôi Đình lướt xuống, mang theo khí tức hủy diệt, làm người ta kinh ngạc run sợ!
Tiếng nổ “Ầm ầm truyền ra, trời đất nơi đó đang không ngừng run rẩy, Lôi Đình tử kim sắc tàn phá bừa bãi, giống như có vô số quả bom đang nổ tung, chấn động màng tai mọi người đau đớn, đầu váng mắt hoa.
- Thiếu điện chủ cùng Tiểu Tinh Tinh đều đang còn ở bên trong, sẽ không sao chứ?
Đông Lý Điêu lo lắng, bên trong Lôi Đình tử kim sắc sâu trong sâm lâm phía trước, có năng lượng hủy diệt đang lan tràn, toàn bộ sâm lâm như muốn trời long đất lở, sắp bị phá hủy.
- Đây là một trong những kế hoạch của Thiếu điện chủ, hẳn là không có việc gì, không biết Tương Thần đã đắc thủ hay chưa?
Lâm Vi Kỳ cau mày, trong đám người lức này, cũng không có Tương Thần trong đó.
- Tương Thần không phải cố ý muốn đem chúng ta dụ tới nơi này đi.
Thạch Đầu có chút lo lắng, không quá tin tưởng Tương Thần.
- Tương Thần ta sẽ không lật lọng.
Thạch Đầu vừa dứt lời, một thanh âm nhạt nhạt rơi xuống, sau đó một nam tử mặc tử bào xuất hiện, đúng là Tương Thần mà vừa rồi Thạch Đầu còn lo lắng.