- Vù vù...
Bên trên thụ đằng huyết hắc sắc trào ra hắc vụ, thụ đằng hắc sắc lớn chừng cánh tay giống như Lôi Đình hắc sắc, kéo theo Năng Lượng Thiên Địa khu vực này ba động.
Sau đó thụ đằng đem toàn bộ đám người Lâm Vi Kỳ, Thạch Đầu, Tôn Nhương, Dụ Bách, Vu Mã Thánh trói chặt trong đó.
Lúc này cho dù đám người Lâm Vi Kỳ giãy giụa như thế nào, nhất thời cũng khó mà thoát ra.
Huyền Khí của mọi người toàn bộ trào ra, đám người Lâm Vi Kỳ thúc giục Vũ Mạch, ra hết toàn lực, cũng không thể tránh thoát.
Có điều thụ đằng muốn cắn nuốt sinh cơ cùng máu tươi của các nàng, cũng không phải chuyện dễ.
Ánh mắt Đỗ Thiếu Phủ dưới mặt nạ vô cùng ngưng trọng, thủ ấn ngưng kết, trong mắt lan tràn Lôi Điện, trên bầu trời lập tức sấm vang chớp giật, mây đen hội tụ.
- Xèo xèo. . . !
Trong chớp mắt, từng luồng Lôi Quang Phù Văn quỷ dị từ trên người Đỗ Thiếu Phủ lấp lóe, Ngân Xà bốn phía tàn phá bừa bãi, giống như Lôi Thần.
Uy áp đáng sợ rơi xuống nơi này, khiến Linh Hồn mọi người cũng vì thế run rẩy.
- Ầm ầm. . .
Sấm vang chớp giật, không trung như ngưng đọng, vô số Lôi Đình lan tràn ra khí tức hủy diệt.
Lôi Quang đáng sợ từ giữa không trung rơi xuống, những nơi đi qua đều đem mọi thứ phá hủy, phá hủy vô số cây đại thụ chọc trời trong sâm lâm.
Sau đó Lôi Đình hủy diệt đáng sợ kia trong một lát ngắn ngủi, tựa như có mắt, lập tức rơi xuống trên thân thụ đằng quỷ dị kia.
- Ầm ầm!
Lôi Đình hạ xuống, thụ đằng quỷ dị lập tức giống như bị điện giật.
Những dây thụ đằng nho nhỏ trực tiếp bị phá hủy, còn lại những dây to bị bức lui, có dây bị phá hủy Phù Văn, lùi bước quay về.
Đám người Đông Lý Điêu, Lâm Vi Kỳ, Thạch Đầu, Tôn Nhương lập tức được giải thoát, thân ảnh nhanh chóng lui về bên cạnh Đỗ Thiếu Phủ, ánh mắt mang theo vẻ sợ hãi.
- Huyết Đằng Sát, ra đây đi, đừng có trốn trốn tránh tránh nữa!
Tương Thần nhìn phía trước, thanh âm nhàn nhạt truyền ra, nhưng lại có thể quanh quẩn tại tứ phương.
- Tương Thần, ngươi vậy mà thật sự ở cùng nhân loại ư?
Thanh âm sắc bén quỷ dị mang theo sóng âm kỳ lạ, thanh âm có thể chui vào đầu óc mọi người.
- Ù ù...
Sau đó Phù Văn huyết sát xung quanh sâm lâm lấp lóe, cuối cùng tất cả thực vật cùng đại thụ giống như đều sống lại, đá vỡ trên mặt đất bay tán loạn, cuồng phong gào thét, mọi thứ bắt đầu biến ảo.
Sau cùng, dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người, vô số đại thụ chọc trời cùng thực vật quỷ dị biến mất không thấy, toàn bộ hóa thành thụ đằng huyết hắc sắc quỷ dị.
Một cây thụ đằng huyết hắc sắc khổng lồ giống như sơn trại, cao như đỉnh núi xuất hiện ở trong tầm mắt mọi người.
Cây thụ đằng hắc sắc khổng lồ này, nửa dưới là thụ đằng quỷ dị, cắm rễ tại mảnh rừng rậm này, mà nửa trên lại có hình dạng người khổng lồ, toàn bộ mái tóc đều là thụ đằng huyết hắc sắc quỷ dị, giống như mãng xà huyết hắc sắc đang uốn lượn, ánh mắt huyết hồng, toàn thân mang theo sát khí ngập trời.
Ánh mắt thụ đằng đảo qua trên người Đỗ Thiếu Phủ, cuối cùng nhìn chằm chằm Tương Thần, một âm thanh sắc bén kỳ lạ vang vọng, giống như Kinh Lôi truyền ra, sau đó hóa thành gợn sóng truyền ra:
- Tương Thần đại nhân, những nhân loại này là ngươi không cần, muốn làm lễ vật tặng cho ta sao?
Tương Thần nhìn thụ đằng khổng lồ kia, khẽ ngẩng đầu, để lộ ra một loại bá đạo cùng băng hàn, nói:
- Ta muốn Âm Linh Tinh có việc cần dùng, giao Âm Linh Tinh ra đây.
- Ha ha, Âm Linh Tinh, Tương Thần đại nhân ngươi muốn Âm Linh Tinh để làm gì, chẳng lẽ là những nhân loại này cần sao?
Thụ đằng nghe vậy cười to, nhìn Tương Thần, nói:
- Đây dường như không phải phong cách của Tương Thần đại nhân ngươi a, muốn Âm Linh Tinh, e là còn chưa đến mức khiến ngươi tự mình đến đây đi?
- Ngươi muốn ta động thủ sao?
Tương Thần nhìn thẳng thụ đằng, nếu hắn ở thời kỳ toàn thịnh, sớm đã trực tiếp động thủ, nhưng bây giờ Thi Đan của hắn không còn, với thực lực hiện nay không thể làm gì được Huyết Đằng Sát.
- Xem ra tin tức không sai, nghe đồn Tương Thần đã ở cùng nhân loại, tựa hồ tu vi còn chịu ảnh hưởng.
Huyết Đằng Sát nhìn Tương Thần cười lạnh, ánh mắt hung sát, sát khí ngập trời ba động, nói:
- Nếu như ngươi còn đang ở thời kỳ đỉnh phong, sợ là đã sớm động thủ với ta đi, đến giờ còn chưa ra tay với ta, chứng tỏ thực lực của ngươi quả nhiên giảm xuống không ít.
- Ngươi có thể thử xem!
Trong mắt Tương Thần xẹt qua một chút ba động, nhưng ánh mắt nhìn về phía Huyết Đằng Sát có hàn ý trào ra.
- Thử liền thử, đám đồ tử đồ tôn của ngươi đều bị tiêu diệt rồi, chẳng lẽ còn muốn lừa gạt ta chắc, giờ đã không như ngày xưa rồi!
Huyết Đằng Sát cười lạnh, tiếng nói sắc bén truyền ra, đồng thời một dây thụ đằng huyết hắc sắc từ không trung vươn ra, giống như đâm thủng không gian, mang theo hàn mang sắc bén.
Thụ đằng vừa lướt ra, huyết sát chi khí xung quanh cuồn cuộn, khí tức đáng sợ ba động, giống như sóng triều.
Tương Thần ánh mắt khẽ động, đang chuẩn bị xuất thủ.
- Vèo!
Nhưng vào đúng lúc này, thân ảnh màu tím lướt ra, Đỗ Thiếu Phủ xuất thủ trước, Huyền Khí tràn ra, thân ảnh ngăn cản lại công kích của thụ đằng.
Ngay khi thân ảnh Đỗ Thiếu Phủ xuất hiện trước mặt Tương Thần, thụ đằng huyết sát bèn giống như mũi tên nhọn, từ không gian phía trước lướt tới, làm cho không gian xung quanh đều hơi xuất hiện một chút vết nứt.
- Lăng Ba Tiêu Diêu Bộ!
Thân ảnh Đỗ Thiếu Phủ nhanh chóng tránh ra, biến ảo thất thường, phiêu dật như thần.
- Ồ!
Tựa hồ là bởi vì một kích của mình vậy mà thất bại, thanh âm kinh ngạc của Huyết Đằng Sát truyền ra, sau đó cơ thể quỷ dị hơi vặn vẹo, thụ đằng huyết hắc sắc bốn phía lập tức giống như sống lại, ùn ùn vọt ra.
Thụ đằng quỷ dị này, giống như có thể xé rách không gian, nháy mắt liền đã xuất hiện ở xung quanh Đỗ Thiếu Phủ.
- Vù vù...
Thụ đằng huyết hắc sắc xuất hiện giữa không trung, lấy một tốc độ đáng sợ bèn bao phủ hư không, kèm theo Huyết Sát chi khí ngập trời, đem Đỗ Thiếu Phủ bao quanh.
- Không ổn...
Đám người Đông Lý Điêu, Lâm Vi Kỳ bỗng nhiên hít vào khí lạnh, các nàng đã được tự mình thể nghiệm, biết thụ đằng quỷ dị đáng sợ kia cường hãn đến mức không thể tránh thoát.
- Ngao...o...o. . .
Ngay lúc thụ đằng huyết hắc sắc rậm rạp đem Đỗ Thiếu Phủ bao quanh, một tiếng rồng ngâm từ bên trong truyền ra, tiếng rồng ngâm làm cho Đông Lý Điêu như muốn run rẩy phủ phục.
- Phần phật...
Năng lượng ngập trời ba động, sau đó bên trong thụ đằng rậm rạp tràn ra một cỗ hỏa diễm kim sắc.
Dưới nhiệt độ cao như vậy, thiêu đốt tất cả, giống như có thể đem tất cả mọi thứ phá hủy, vô số thực vật quỷ dị xung quanh khu rừng rậm này đều lập tức khô héo.
- Ầm ầm...
Chỉ trong chốc lát, thụ đằng rậm rạp liền bắt đầu rạn nứt, sau đó nổ tung, thụ đằng vỡ vụn cùng Phù Văn đều biến mất ở giữa không trung.
- Ngao...o...o. . .
Long ngâm vang vọng khắp không gian, sau đó chỉ thấy bản thể chân chính dài mười mấy trượng của Tiểu Tinh Tinh đứng giữa trên không, một đôi cánh ước chừng rộng hơn trăm trượng không còn mỏng như cánh ve, mà giống như Phượng Vũ, lan tràn Hỏa Viêm hồng tử sắc nóng rực, bên ngoài tuy rằng có tinh huy lưu động, có khí tức của Kim Sí Đại Bàng, nhưng phần lớn là một cỗ khí tức Chí Tôn đáng sợ.
Đám người Tương Quân, Cốc Tâm Nhan ngẩng đầu, dưới uy áp đáng sợ kia, Mạch Hồn mới dung hợp của Quỷ Oa và Cửu U Quỷ Giao cũng đang run rẩy.
- Phần phật!
Tiểu Tinh Tinh hiển lộ ra bản thể, dưới bụng trong lúc mơ hồ có ngũ trảo bốc lên, sinh ra Phù Văn, kim quang trong mắt lan tràn, đôi cánh khẽ vỗ, tạo thành từng trận gió lốc mang theo hỏa diễm nóng rực, lập tức tấn công về phía Huyết Đằng Sát khổng lồ, một cỗ uy áp đáng sợ, từ trong cơ thể hắn rơi xuống khu vực này.
Khí tức nóng rực kia, khiến cho Huyết Đằng Sát lúc này vô cùng kinh ngạc.
Lập tức huy động cánh tay thụ đằng, thụ đằng rậm rạp xung quanh ba động, tạo thành một bức tường kiên cố tại giữa không trung, ngăn trở ngọn lửa nóng rực trên người Tiểu Tinh Tinh kia, Hỏa Viêm nóng rực kia thời khắc này tựa hồ có thể áp chế hắn.
Chỉ là Hỏa Diễm của Tiểu Tinh Tinh lúc này tạm thời còn không làm gì được Huyết Đằng Sát, chỉ có thể coi như là giằng co.
Đỗ Thiếu Phủ thủ ấn ngưng kết, ánh mắt dưới mặt nạ hơi ngưng trọng, Phù Văn từ trong cơ thể lấp lóe, ngưng tụ ra một cây cỏ xuất hiện trước mắt.
Đó là Động Minh Thảo, linh diệp toàn thân thon dài, giống như vật thật, Phù Văn lấp lóe.
Động Minh Thảo vừa xuất hiện, toàn bộ không gian bốn phía đều tràn ngập uy áp, nhưng khí tức này lan tràn, lại khiến sâu trong Linh Hồn người ta vui vẻ thoải mái.
Hơi thở kia có thể làm sạch Linh Đài, trấn áp chư tà!
- Đi!
Phù Văn hóa thành một vệt sáng, vậy mà có thể xuyên thủng bức tường của Huyết Đằng Sát, trấn áp tất cả Chư Tà Quỷ Vật!
- Ầm ầm ầm!
Bức tường mà Huyết Đằng Sát dựng nên nổ tung, thân thể thụ đằng khổng lồ, sau đó cũng lung lay, như là liên tiếp bị thương, sau đó không ngừng nổ tung, cuối cùng vậy mà toàn bộ sụp đổ.
Sát khí tràn ra, đất rung núi chuyển, tất cả mọi người lui ra phía sau, ánh mắt khiếp sợ!
Sau một lát, toàn bộ thụ đằng khổng lồ kia vỡ nát hóa thành mảnh vụn, tất cả đều biến mất không thấy.
- Dường như có gì đó không đúng a!
Đỗ Thiếu Phủ lơ lửng giữa không trung, cùng Tiểu Tinh Tinh bốn mắt nhìn nhau, mỗi người đều lộ ra vẻ nghi hoặc cảnh giác.
Tuy rằng Động Minh Thảo là khắc tinh của tất cả Tà Linh, nhưng Đỗ Thiếu Phủ không tin mình dễ dàng như vậy đã có thể đánh bại Huyết Đằng Sát kia.
Huyết Đằng Sát tu vi Yêu Hoàng Bỉ Ngạn cảnh, thực lực phi phàm, tuyệt đối không dễ đối phó.
- Ha ha ha ha. . .?
Vào đúng lúc này, không gian xung quanh cũng không biết từ chỗ nào, lần thứ hai truyền ra tiếng Huyết Đằng Sát cười to sắc bén mà quỷ dị.
Tiếng cười to vừa truyền ra, đồng thời khu rừng rậm hỗn loạn quỷ dị này đột nhiên lần thứ hai rung động dữ dội.
Sau đó giống như đất rung núi chuyển, sát khí ngập trời giống như sóng biển lần thứ hai tràn ra.