- Ta nuốt ngươi!
Tiểu Tinh Tinh quát lên, thân thể cao lớn đã lao xuống lần nữa, uy thế trấn áp thiên địa, áp chế con Mao Cương đã mất Thi Đan kia.
Mà khi Tiểu Tinh Tinh há mồm, mơ hồ có hỏa diễm kim sắc bốc lên, hơi thở nóng bỏng dao động.
Sau đó Tiểu Tinh Tinh trực tiếp nuốt con Mao Cương kia vào trong bụng.
Ầm!
Cũng ngay lúc này, toàn bộ Đại Điện đột nhiên có một tiếng vang thật lớn truyền ra.
Bên trong quan tài hoàng kim ở giữa cung điện, chẳng biết từ lúc nào đã bạo phát vô tận quang mang.
Phù văn chói mắt nhấn chìm không gian, khiến người ta không mở mắt ra được.
Viên Thi Đan màu vàng nhạt kia trực tiếp bị một sức hút trong quan tài hoàng kim nuốt chửng, khiến quan tài tràn ngập tia sáng chói mắt.
Sau khi ánh sáng tản đi, mấy người Đỗ Thiếu Phủ mới phát hiện, chỉ thấy trong quang mang hoàng kim kia có một người thanh niên từ từ đứng dậy, trôi nổi trên quan tài.
Đó là một nam tử nhìn như khoảng ba mươi tuổi, khuôn mặt góc cạnh rõ ràng, có một đôi mắt đen thui thâm thúy, lông mày màu đen dày đặc thoáng hướng lên trên, người mặc một bộ trường bào màu tím nhạt, không khác mấy màu áo giáp của Đỗ Thiếu Phủ.
Chỉ là bộ trường bào màu tím nhạt này mặc trên người thanh niên kia có vẻ cực kỳ phiêu dật, hình thái đẹp đẽ.
Đỉnh đầu nam tử buộc một quan phát, mái tóc dài mượt như nước chảy rơi ở sau lưng, hơi ngửa đầu, gò má anh tuấn, khuôn mặt hoàn mỹ không thể xoi mói.
- Nam tử đẹp quá.
Mặc dù giờ khắc này tâm thần Lâm Vi Kỳ căng thẳng nhưng đối mặt nam tử này, cũng không nhịn được than thở.
Nam tử này còn tuấn lãng hơn Đông Lí Điêu mấy phần, đặc biệt một luồng khí tức phức tạp trên người kia, giống như hắc động, khiến người ta say mê.
- Vẫn không được, còn thiếu một chút, còn kém một chút thôi, lẽ nào thật sự không có cách nào thành công sao. . .
Nam tử dứt lời, sau đó ánh mắt đột nhiên rơi trên người Tiểu Tinh Tinh, trong hai con ngươi đen thui xẹt qua vẻ kinh ngạc, nói:
- Khí tức của Chân Long, dĩ nhiên là hậu đại của Chân Long.
Dứt lời, ánh mắt nam tử xẹt qua một chút dao động, tựa hồ đang trầm tư cái gì, sau đó nói:
- Nói không chắc có máu của Chân Long máu, có thể làm cho ta đột phá, có lẽ sẽ có cơ hội .
Theo nam tử ki vừa dứt lời, hơi phất tay, không gian bốn phía nhất thời xuất hiện vô số khí tức hắc sát quanh quẩn, bên trong hai con ngươi màu đen, nhất thời càng phát ra hắc ám thâm thúy, mắt nhìn Tiểu Tinh Tinh nói:
- Hậu đại của Chân Long, máu của ngươi ngày hôm nay ta muốn lấy, nhớ kỹ, ta tên Tướng Thần!
- Hừ, thật hung hăng!
Giọng nói non nớt của Tiểu Tinh Tinh quát lên, đột nhiên đầu rồng rít gào, há miệng ra, một luồng hỏa diễm kim sắc dài mười mấy trượng phun ra, nhiệt độ kinh khủng như vậy, như muốn thiêu hủy cả không gian.
Nhìn hoả diễm trong miệng Tiểu Tinh Tinh, Đỗ Thiếu Phủ cũng thay đổi sắc mặt, ngọn lửa màu vàng óng này còn mạnh hơn khí tức Vũ Mạch Liệt Diễm trên người Lâm Vi Kỳ, ngay cả Tử Viêm Yêu Hoàng Hỏa Viêm trên người mình tựa hồ cũng kém hơn.
Tướng Thần đột nhiên ngẩng đầu, hơi phất tay, một luồng khí tức hắc sát bàng bạc nhất thời hóa thành làn sóng, quỷ dị đụng vào hỏa diễm kim sắc của Tiểu Tinh Tinh, lại có thể trực tiếp chống đỡ hỏa diễm kim sắc.
- Không hổ là huyết thống Chân Long.
Nam tử mở miệng, ánh mắt thâm thúy lấp loé, khí tức hắc sát dao động, giống như mây đen chiếm giữ bầu trời, khí tức đáng sợ lại bao phủ lấy hỏa diễm kim sắc của Tiểu Tinh Tinh.
Lần thứ hai tiếp xúc, khí thế của hỏa diễm kim sắc cũng trực tiếp tan tác, bị nhấn chìm ở bên trong phù văn màu đen.
Xì xì xì!
Sát khí màu đen hóa thành một mảnh sóng lớn, đánh về phía Tiểu Tinh Tinh.
Gào!
Tiểu Tinh Tinh rít gào, rồng ngâm kinh thiên, đập cánh quét ra, lại một luồng hỏa diễm đáng sợ bốc lên.
Đây không phải hỏa diễm kim sắc, là một loại hỏa diễm màu đỏ thắm, uy năng không kém hơn chút nào.
Hỏa diễm màu đỏ thắm bao phủ, cuồn cuộn bao bọc thân hình khổng lồ của Tiểu Tinh Tinh, giống như pháo hoa đẹp nhất.
Nhưng dưới ngọn lửa rực rỡ kia lại ẩn giấu khí tức hủy diệt, có thể đốt cháy vạn vật!
Phần phật. . .
Khí tức hắc sát đáng sợ phun trào, phá hủy ngọn lửa của Tiểu Tinh Tinh, muốn bay về phía Tiểu Tinh Tinh.
Hỏa diễm bị phá hủy, trên người Tiểu Tinh Tinh lần thứ hai bốc lên ra hỏa viêm màu tím cùng một luồng tinh huy, soi sáng giữa không trung.
Tướng Thần lại lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, sau đó khuôn mặt khẽ mỉm cười, nụ cười phác hoạ ra độ cong động lòng người, một chưởng ấn mang theo khí tức hắc sát hạ xuống.
Ầm ầm ầm!
Hắc sát chưởng ấn đập tan hỏa viêm màu tím cùng tinh huy, cung điện bốn phía liên tiếp nổ tung.
Hắc sát thủ ấn giống như bàn tay khổng lồ từ trên trời giáng xuống, vặn vẹo không gian, đột nhiên liền bao phủ lấy Tiểu Tinh Tinh.
- Tất cả liên thủ, liều mạng!
Ba người Đông Lí Điêu, Thạch Đầu, Lâm Vi Kỳ hét lớn, dùng hết tia huyền khí cuối cùng, ngưng tụ ra công kích mạnh nhất, cùng nhau vọt về phía nam tử kia.
Rầm rầm rầm!
Chỉ là ba người vừa tới gần, dưới dư âm năng lượng kia, trực tiếp bị hung hăng đập xuống từ giữa không trung.
Ba người đều ngã rất thê thảm.
Cũng may đây chỉ là dư âm năng lượng mà thôi, nếu không, sợ rằng kết cục của ba người có thể tưởng tượng được.
- Động Minh Thảo.
- Thần Quang Lôi Bạo!
Ánh mắt Đỗ Thiếu Phủ cực kỳ nghiêm nghị, thúc giục hai chiêu có khả năng áp chế cương thi này nhất.
- Không ngờ ngươi cũng có chút đặc biệt a, nếu như có thể thần phục với ta, tất nhiên có thể trở nên càng mạnh hơn.
Tướng Thần mở miệng nói với Đỗ Thiếu Phủ, nhưng cũng không có quá để ý, Thủ Ấn xoay một cái, buông tha cho Tiểu Tinh Tinh, Thủ Ấn bay về phía Đỗ Thiếu Phủ.
Dưới sự áp chế của Động Minh Thảo cùng Lôi Điện, cương thi Tướng Thần lấy khí tức siêu việt cũng phá hủy công kích của Đỗ Thiếu Phủ, giống như đập con ruồi vậy, sau đó đập thân thể Đỗ Thiếu Phủ xuống, rớt vào bên trong nham thạch dưới mặt đất.
- Cha!
Thanh âm non nớt của Tiểu Tinh Tinh hét lên, thân rồng khổng lồ ở bên trong hắc vụ phun trào bạo phát ra kim quang, bỗng dưng giữa mi tâm con mắt thứ ba quỷ dị mở ra.
Một luồng quang mang đáng sợ khiến linh hồn mọi người run rẩy bắn ra từ con mắt thứ ba của Tiểu Tinh Tinh, bao phủ hư không.
Gào gào. . .
Bên trong màn ánh sáng kia, mơ hồ có tiếng rồng ngâm vang vọng.
Giờ khắc này bị màn ánh sáng bao phủ, trong tròng mắt thâm thúy của cương thi Tướng Thần cũng lộ ra một chút kiêng kỵ, khí tức hắc sát mênh mông tuôn ra, mang theo một luồng uy thế kỳ dị, chống đỡ màn ánh sáng.
- Quá mạnh mẽ, lần này phiền phức lớn rồi.
Đỗ Thiếu Phủ chật vật leo lên từ trong đống đá vụn, có sức phòng ngự biến thái, nên bị thương không nặng, nhưng cũng không nhẹ, khóe miệng tràn ra máu tươi.
Từ công kích vừa nãy, Đỗ Thiếu Phủ có thể khẳng định, thực lực cương thi Tướng Thần này, đủ để sánh ngang với Nhâm Lôi Tôn Giả của Quang Minh Thần Đình, đây chính là một con cương thi đáng sợ hung hãn ngang ngửa Tôn Cấp cường giả.
Onggg!
Trên bầu trời khí tức hắc sát phun trào, đột nhiên Tử Kim Thiên Khuyết sau lưng Đỗ Thiếu Phủ lần thứ hai bắt đầu chấn động, mơ hồ phát ra tiếng hí dài.
- Thật sự phiền toái, lẽ nào đây là họa vô đơn chí sao.
Sắc mặt Đỗ Thiếu Phủ nhất thời trắng bệch, từ trong liên hệ với tân khí linh của mình, Đỗ Thiếu Phủ không khó để biết, giờ khắc này Hùng Binh Chi Hồn trong Tử Kim Thiên Khuyết kia lại bắt đầu kịch liệt lay động.
Từ sau khi tiến vào Phong Ấn Cổ Địa này, Hùng Binh Chi Hồn lại càng ngày càng giãy dụa kịch liệt, càng ngày càng mạnh, đã là đến mức khó có thể ngăn chặn.
- Huyết thống Chân Long xác thực đáng sợ, chỉ là thực lực của ngươi còn quá thấp.
Cương thi Tướng Thần ở bên trong màn ánh sáng mở miệng, phất tay, hắc vụ xung quanh thân thể chui vào không gian, một đạo trảo ấn lại hiện ra, một luồng uy thế cũng giáng lâm xuống.
Xì xì xì!
Trảo ấn xé rách không gian, xé nát màn ánh sáng năng lượng của Tiểu Tinh Tinh, nhất thời làm cho nàng phun ra một ngụm máu tươi.
- Máu của Chân Long, ta lấy đây!
Cương thi Tướng Thần gầm thét, nhìn Tiểu Tinh Tinh phun ra máu tươi, ánh mắt lộ ra sự tham lam, sát khí cuồn cuộn, trong nháy mắt bao phủ trời đất, lập tức hướng về phía Tiểu Tinh Tinh.
Ầm!
Cũng vào lúc này, một tiếng sấm vang vọng không gian tối tăm tràn đấy sát khí này.