Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 870: Cửu trọng linh hoàng

Chương Trước Chương Tiếp

- U u...

Tiếng kêu chói tai truyền đến, một con Tà Linh hình thú dữ tợn hình thú rõ ràng là đã thông linh, khí tức đủ để đạt đến cấp bậc Thú Hoàng cảnh, khí tức huyết sát tràn ra, thân hình dữ tợn to lớn hơn mười mấy trượng dường như là đang chạy trốn, hai mắt huyết hồng lộ vẻ sợ hãi, nhanh chóng xuất hiện trước mắt đệ tử Thất Tinh Điện.

- Nếu để ngươi đi ra ngoài, tất dẫn đến sinh linh đồ thán, ngươi tới từ nơi này, vậy thì cũng biến mât tại nơi này đi!

Một thanh âm nhạt nhạt bình tĩnh dần dần truyền đến, cùng lúc đó, giữa không trung xuất hiện một bóng người.

Đây là một thanh niên vô cùng trẻ tuổi, dáng vẻ khoảng chừng 20 - 21 tuổi, có một đôi mắt hiện lên thần quang, tựa như sao sáng làm người ta khó lòng dời mắt.

Thanh niên có sống mũi cao, làn da trắng nõn, khuôn mặt tinh xảo như ngọc, nhưng lại đầu trọc, trên đỉnh đầu có chín vết sẹo, giống như chín đạo Phù Văn Thần Bí, quang mang lấp lóe.

Thanh niên này tuy rằng đầu trọc, nhưng vẫn khiến người ta cảm thấy tuấn tú như vậy, đặc biệt là một thân quần áo màu đỏ thắm, bên hông thắt một dây đai lưng màu đen, từ xa nhìn lại, cả người lơ lửng giữa không trung, tản mát ra khí thế duy ngã độc tôn.

Trường sam đỏ thẫm lay động theo gió, thanh niên giống như Thần Minh giáng thế, khí tức có thể làm cho Linh Hồn mọi người bình lặng, trong lòng bình thản không gợn sóng.

- Vù vù...

Thanh niên thủ ấn ngưng kết, quang mang kim sắc tràn ra, giống như kim quang Lôi Đình, rơi xuống trên người tà Linh đang chạy thục mạng kia, lập tức tiêu diệt Yêu Linh hình thú.

- Vù vù...

Yêu Linh hình thú vừa bị tiêu diệt, giữa không trung phía sau thanh niên đầu trọc lao đến mấy trăm đạo thân ản.

Những người này, khí tức có chút hỗn loạn, có chút thảm hại, có người trên quần còn mang theo vết máu, thở hổn hển, xem ra vừa mới trải qua một cuộc huyết chiến.

Có điều, khí tức trên người mấy trăm người này đều cực kỳ cường hãn, thực lực chỉnh thể tuyệt đối không dưới Thất Tinh Điện, thậm chí chỉ có hơn chứ không kém.

Trong đó người có tu vi Vũ Hoàng cảnh, hiển nhiên không chỉ có một người thanh niên đầu trọc.

- Thực lực thật mạnh!

Đỗ Thiếu Phủ nhìn phía thanh niên đầu trọc vừa mới xuất thủ, thực lực tuyệt không đơn giản, có thể dễ dàng tiêu diệt Tà Linh cấp bậc Thú Hoàng Huyền Diệu cảnh, có thể thấy thực lực bản thân đã đạt đến trình độ đáng sợ.

- Tên kia thật mạnh a!

Phía trên đỉnh núi, đệ tử Thất Tinh Điện đã chuẩn bị trận địa sẵn sàng nghênh địch cũng hơi thả lỏng một chút, nhưng nhìn thanh niên đầu trọc xuất thủ, đều vô cùng khiếp sợ.

- Đó là Cửu Trọng Linh của Vô Lượng Giáo, ba năm trước đây cũng đã thành Hoàng, ngoại giới đều gọi là Cửu Trọng Linh Hoàng, nghe nói 3000 năm trở lại đây của Vô Lượng Giáo, hắn là người đầu tiên có thể luyện thành hạch tâm công pháp “ Kim Cương Kinh của Vô Lượng Giáo, cũng là đệ nhất nhân trong đám người trẻ tuổi của Vô Lượng Giáo, nhưng rất ít khi ra ngoài, ngoại giới cũng không biết thực lực của hắn hiện tại đã đạt đến trình độ nào.

Thanh âm của Lâm Vi Kỳ vang lên bên tai Đỗ Thiếu Phủ, khí tức như lan, ánh mắt nhìn về phía thanh niên đầu trọc hiện lên lên hào quang, mới vừa rồi nàng đương nhiên có thể cảm nhận được sự cường hãn của Cửu Trọng Linh.

- Khí Hoàng Kiều Phong của Thất Tinh Điện.

Giữa không trung, quang mang trên người thanh niên đầu trọc thu liễm, nhìn Đỗ Thiếu Phủ đứng trên đỉnh núi, trong mắt lóe ra hào quang trong suốt.

- Cửu Trọng Linh của Vô Lượng Giáo?

Ánh mắt Đỗ Thiếu Phủ dưới mặt nạ khẽ sáng, trong lòng thật khó tưởng tượng, rõ ràng là một người đầu trọc, sao lại có thể tuấn tú như vậy, đủ để xếp ngang hàng cùng với mấy người Di Tử Hà, Duẫn Mạc Trần.

Quan trọng hơn là, trên người Cửu Trọng Linh có một loại khí tức mơ hồ, cho dù là Duẫn Mạc Trần cùng Di Tử Hà cũng không thể bằng.

- “Cửu, chính là tên mà sư phụ lưu lại cho ta, “Trọng Linh là pháp hiệu của ta tại Vô Lượng Giáo, có lẽ, chúng ta sẽ có cơ hội trở thành bằng hữu.

Cửu Trọng Linh nhìn Đỗ Thiếu Phủ, khẽ mỉm cười nói.

- Là bằng hữu dù sao cũng tốt hơn là kẻ địch.

Đỗ Thiếu Phủ cười đáp.

Cửu Trọng Linh nói:

- Kẻ địch của kẻ địch, chính là bằng hữu của ta, có điều sau này nếu chúng ta gặp nhau, ta cũng sẽ không nhường ngươi, hi vọng sau này còn có thể gặp lại ngươi.

- Ta cũng sẽ không nhường ngươi.

Đỗ Thiếu Phủ ánh mắt vui vẻ, đồng thời cũng mang theo chút bá đạo.

- Ta chờ ngươi, ngoài ra cẩn thận “Vô Danh tên kia, mấy ngày hôm trước ta trùng hợp gặp hắn, hắn bây giờ đang tìm ngươi khắp nơi, hình như rất có hứng thú với ngươi.

Cửu Trọng Linh vừa dứt lời, liền ra hiệu cho đám người phía sau, sau đó từng người liền lần lượt bay về phía xa.

- Vô Danh là ai?

Nhìn đám người Cửu Trọng Linh rời đi, sau đó Đỗ Thiếu Phủ liền quay sang hỏi đám người Lâm Vi Kỳ cùng Đông Lý Điêu, Tôn Nhương.

- Hắn là đệ nhất nhân trong đám đệ tử trẻ tuổi của Tuệ Kiếm Môn, ta đã từng gặp một lần, nhưng chưa cùng hắn giao thủ, có điều nghe nói người này sâu không lường được, còn là một người say mê luyện kiếm, tu vi Kiếm Đạo đã sớm vượt xa những người đồng lứa, ngay cả rất nhiều Trưởng lão của Tuệ Kiếm Môn đều hổ thẹn không bằng.

Đông Lý Điêu nói, hắn đã từng gặp Vô Danh, vì vậy quen thuộc hơn không ít so với những người khác.

- Tuệ Kiếm Môn.

Đỗ Thiếu Phủ khẽ nhíu mày, bản thân tựa hồ cũng không dính dáng gì đến người Tuệ Kiếm Môn, không biết Vô Danh kia tìm mình làm gì.

Cúi đầu suy tư một lúc, Đỗ Thiếu Phủ khẽ lắc đầu, thật sự là nghĩ không ra mình có dính dáng gì đến Tuệ Kiếm Môn, cũng không suy nghĩ nhiều nữa.

- Thiếu điện chủ, xem ra Cửu Trọng Linh này vô cùng thông minh, Vô Lượng Giáo cùng Đại Luân Giáo từ trước đến nay không hợp, Đại Luân Giáo mượn hơi Quang Minh Thần Đình, Cửu Trọng Linh này dường như có ý muốn mượn hơi Thiếu điện chủ.

Lâm Vi Kỳ nói.

- Vô Lượng Giáo, Đại Luân Giáo. . .

Đỗ Thiếu Phủ trầm tư một chút, sau đó cười nhạt, nói:

- Hắn nói quả thật không sai, kẻ địch của kẻ địch chính là bằng hữu.

- Chúng ta đi thôi.

Sau đó Đỗ Thiếu Phủ nói với mọi người phía sau, đã trôi qua một tháng, còn không có tin tức của Âm Linh Tinh, điều này làm cho Đỗ Thiếu Phủ có chút lo lắng.

Thời gian lại tiếp tục trôi qua như vậy, bên trong Phong Ấn Cổ Địa bên trong, chém giết kịch liệt.

Vô số Tà Linh bị đám thanh niên trẻ tuổi Trung Châu thanh tẩy, mỗi ngày đều có vô số Tà Linh bị thanh tẩy.

Có điều trong đó, cũng có đông đảo thanh niên mất mạng, càng tiến sâu vào trong Phong Ấn Cổ Địa, thực lực của Tà Linh lại càng mạnh, một số Tà Linh Vương giả, thậm chí đã bắt đầu có linh trí, càng khó đối phó.

- Giết!

Một chỗ sâu trong sơn cốc, một thanh niên hắc bào, bị mười mấy con Tà Linh vây công.

Thanh niên hắc bào này, thủ ấn huyền ảo ngưng kết, tàn ảnh mơ hồ vút qua, từng luồng năng lượng hắc sắc đột nhiên trào ra, hóa thành từng luồng năng lượng cuồn cuộn như thủy triều.

- Phiêu Không Trấn Phạt!

Thanh niên hắc bào hét lớn, quang mang tất hiện, từng luồng năng lượng ngày càng ác liệt, khí thế hừng hực, tựa như có thể trấn áp mọi thứ, sát phạt quyết đoán, trực tiếp tiêu diệt không ít Tà Linh.

- Đến đây!

Thời khắc này, đám Tà Linh trong thâm cốc đã không chỉ là mười mấy con, cách đó không xa, một thanh niên cả người trường bào lam bạch, thân hình cường tráng tuấn tú vút qua hư không, khí tức khủng bố từ trong cơ thể tràn ra, tràn ngập Phù Văn chói mắt.

Thanh niên này, vận dụng lực lượng thân thể, không gian xung quanh bị đánh nát, trên người như có Phù Trận ngưng tụ, muốn đem Tà Linh hóa thành mảnh vụn.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 59%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)