Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 867: Truyền thuyết về thanh thuần

Chương Trước Chương Tiếp

- Vù...

Cảm giác được Đỗ Thiếu Phủ đến gần, Tà Linh Vương giả xông rít gào xông về phía hắn, ánh mắt hung ác.

- Vù vù...

Đột nhiên, phía sau Tà Linh Vương giả, có đến vài con Tà Linh hình thú khí tức vô cùng cường hãn, lao thẳng về phía Đỗ Thiếu Phủ.

- Bịch bịch bịch...

Tiếng vang trầm thấp không ngừng truyền ra, Đỗ Thiếu Phủ vừa phất tay, một đám Hỏa Viêm tử sắc tràn ra, mang theo một luồng uy áp, khiến cho những Tà Linh tà ác kia cũng theo đó mà sợ hãi từ Linh Hồn, sau đó dưới Hỏa Viêm nóng rực, lập tức bị phá hủy, không thể tiếp tục ngưng tụ.

- Gào...

Dường như là cảm nhận được sự lợi hại của Đỗ Thiếu Phủ, Tà Linh Vương giả không ngừng rít gào.

- Ầm!

Thân thể Tà Linh Vương giả trực tiếp lao về phía Đỗ Thiếu Phủ, thân hình cực lớn như hóa thành thực chất, khí tức bạo phát, cự thạch dưới chân nổ tung.

Thân hình khổng lồ của Tà Linh Vương giả lập tức đã đến trước mặt Đỗ Thiếu Phủ, móng vuốt sắc bén như đao kia trực tiếp cắt về phía yết hầu Đỗ Thiếu Phủ.

Một trảo này của Tà Linh Vương giả, những nơi trảo ấn đi qua, hắc vụ lan tràn, khí tức huyết sát khiến Linh Hồn mọi người run rẩy.

Nhìn trảo ấn đang đến gần, đôi mắt dưới mặt nạ của Đỗ Thiếu Phủ nở nụ cười thản nhiên, bước chân hơi dịch chuyển, nham thạch dưới chân lập tức rạn nứt, một đạo quyền ấn Tử Viêm trực tiếp va chạm vào nhau.

- Ầm!

Tiếng vang trầm thấp, thân thể khổng lồ của Tà Linh Vương giả bị đẩy lui, móng vuốt trực tiếp bị đánh nát, lượng lớn nham thạch trên mặt đất cũng theo đó nổ tung.

Đỗ Thiếu Phủ lại đứng yên bất động, giống như bàn thạch.

- Sức mạnh thân thể Thiếu điện chủ thật là đáng sợ!

Đông Lý Điêu ánh mắt khiếp sợ, hắn chưa bao giờ khâm phục bất cứ kẻ nào, cho dù là Lâm Vi Kỳ lúc trước cũng không ngoại lệ.

Thế nhưng từ sau Thất Điện đại hội, mọi thứ lại làm cho hắn dao động, thanh niên mặc nhuyễn giáp tử sắc trước mắt này, sức mạnh thân thể bình thường vậy mà còn mạnh hơn bản thể của hắn.

Mà khiến cho Đông Lý Điêu càng thêm khiếp sợ chính là tại Thần Lôi Sơn Mạc, thanh niên trước mắt này khi đối mặt Quang Minh Thần Đình cũng không hề sợ hãi, tru diệt Thiệu Huy, sát phạt quyết đoán, ác liệt bá đạo, khiến hắn cũng tự hổ thẹn không bằng.

Giờ phút này, trong Phong Ấn Cổ Địa, Đông Lý Điêu càng được chứng kiến thực lực chân chính của Thiếu điện chủ.

Trong khoảng thời gian nửa tháng này, thực lực mà thanh niên nhuyễn giáp tử sắc kia thể hiện ra, đã làm khiếp sợ tất cả đệ tử Thất Tinh Điện, thủ đoạn vô số, không phải những thủ đoạn mà mọi người cầu không được, vào trong tay Đỗ Thiếu Phủ lại được dễ dàng vận dụng.

Đặc biệt là lực lượng thân thể của hắn, càng biến thái đến đáng sợ!

- Lực lượng thân thể của Tam thiếu thật là đáng sợ, ở bên trong này không thể vận dụng ngoại lực như Phù Khí Đạo Khí, còn ai có thể cùng Tam thiếu so sánh lực lượng thân thể, e là chỉ có huyết mạch Thượng Cổ Yêu Thú trong truyền thuyết, và những Yêu Thú đứng đầu trong Thiên Thú Bảng, mới có thể mang đến uy hiếp cho Tam thiếu.

Nghe Đông Lý Điêu khiếp sợ nói nhỏ, Thạch Đầu cũng tiếp lời, ánh mắt có chút bất đắc dĩ.

Ở trong này không thể vận dụng mọi ngoại lực, điều này làm cho Thạch Đầu có chút bất đắc dĩ, theo hắn được biết, Trảm Ma Phủ của hắn, có Thượng Cổ bí lực, cũng là khắc tinh của những Tà Linh kia, có thể trảm Ma trừ Yêu, nhưng bây giờ cũng không thể sử dụng.

- Gừ...

Tà Linh Vương giả bị đẩy lui, lập tức rít gào giận dữ, móng vuốt vừa bị phá hủy nháy mắt lại bắt đầu ngưng tụ mọc ra.

- Gừ gừ...

Tà Linh Vương giả vừa rít gào, ánh mắt vài trăm con Yêu Thú Tà Linh xung quanh trở nên huyết hồng, lập tức nhào về phía Đỗ Thiếu Phủ.

Nhìn mấy trăm con Tà Linh đang lao đến, trong ánh mắt Đỗ Thiếu Phủ lướt qua hàn ý, sau đó trong hai con ngươi có quang mang lôi điện lấp lóe.

- Ầm ầm ầm...

Giữa không trung, đột nhiên sấm vang chớp giật, hắc vụ lan tràn, trên bầu trời bỗng nhiên xuất hiện Lôi Đình, ùn ùn kéo đến bao phủ cả không gian thung lũng.

Đám Tà Linh lúc này cũng lập tức ngây dại, sợ hãi xuất phát từ sâu trong Linh Hồn, thân thể run rẩy.

- Xèo xèo...

Từng cái thân thể Yêu Thú Tà Linh, sau đó bị Lôi Đình lập tức phá hủy, không thể ngưng tụ lại được nữa.

- Phù phù...

Đám Tà Linh bị Lôi Đình khủng bố đánh cho tan thành mây khói, tất cả đệ tử Thất Tinh Điện thấy vậy, từng người cũng chỉ có thể hít vào khí lạnh.

Uy năng của Lôi Đình kia, thật sự là cường hãn đến đáng sợ.

- Gừ...

Dưới khí tức đáng sợ của Lôi Đình, trong con ngươi Tà Linh Vương giả lộ ra sợ hãi, lập tức xoay người chạy trốn, không dám lưu lại.

- Vù!

Một cỗ uy áp hạ xuống, một đạo Phù Văn chói mắt đâm xuyên qua thân thể Tà Linh Vương giả, sau đó hóa thànhhình dạng một cây cỏ.

Đó chính là Động Minh Thảo, trấn áp mọi thứ tà vật!

- Xèo xèo xèo...

Thân thể Tà Linh Vương giả tiêu tán, hắc vụ lượn lờ, tan thành mây khói.

Mấy trăm con Tà Linh đều bị thanh tẩy, mọi người thậm chí đều không cần xuất thủ.

Đệ tử Thất Tinh Điện cũng chỉ có thể trợn mắt há mồm, vì đó mà khiếp sợ.

Có điều đối với tất cả mọi chuyện xảy ra hôm nay, trong nửa tháng này, đệ tử Thất Tinh Điện cũng không có quá nhiều kinh ngạc, mà đã sớm nhìn quen.

Trong Phong Ấn Cổ Địa, đối với đệ tử Thất Tinh Điện mà nói, Thiếu điện chủ trước mắt liền tựa như là Dã Lang trên bình nguyên, Mãnh Hổ trên núi, Hùng Ưng trên bầu trời, vô cùng hung hãn, quỷ dị, ác liệt, xảo trá.

Các loại thủ đoạn đáng sợ xuất hiện trên người Thiếu điện chủ, tất cả mọi người đều không còn lạ lẫm, cùng lắm cũng chỉ hơi chút kinh ngạc mà thôi.

- Đều giải quyết xong, mọi người tiếp tục cẩn thận lên đường.

Đỗ Thiếu Phủ thủ ấn thu liễm, nó với đệ tử Thất Tinh Điện.

Tuy rằng dễ dàng tiêu diệt đám Tà Linh này, nhưng Đỗ Thiếu Phủ lúc này cũng không vui nổi.

Càng tiến vào sâu bên trong Phong Ấn Cổ Địa, Đỗ Thiếu Phủ phát giác tu vi của Tà Linh càng mạnh, thậm chí số lượng cũng ngày càng nhiều, mỗi lần xuất hiện đều có hàng trăm con.

Nếu như gặp được một vài tiểu đội thực lực không đủ mạnh, đủ để đem bọn họ tiêu diệt, trở thành thuốc tẩm bổ cùng chất dinh dưỡng.

Cũng khó trách mỗi lần bên trong Phong Ấn Cổ Địa, đều có không ít thiên tài trẻ tưởi của Trung Châu mất mạng tại đó.

Thời gian nửa tháng trôi qua, tuy rằng chiếm được không ít Linh Dược cùng bảo vật, nhưng là vẫn không lấy được Âm Linh Tinh, cũng không có tin tức của Âm Linh Tinh, điều này làm cho Đỗ Thiếu Phủ càng thêm ngưng trọng.

Đối với Đỗ Thiếu Phủ mà nói, lần này nhất định phải lấy được Âm Linh Tinh, bằng không liền phải đợi đến 30 năm sau, sư phụ Khí Tôn mới có thể khôi phục.

Chốc lát sau, Thất Tinh Điện mọi người nghỉ ngơi một chút, liền rời đi thung lũng này, tiếp tục đi vào sâu bên trong.

Trên đường đi, mọi người cũng sẽ gặp một vài thanh niên nam nữ khác.

Tại bên trong Phong Ấn Cổ Địa không có bất kỳ quy tắc nào, cũng không có ai dám đến trêu chọc Thất Tinh Điện.

Thứ nhất, Thất Tinh Điện người đông thế mạnh, bản thân liền là thế lực lớn chỉ đứng sau Cửu đại thế lực của Trung Châu.

Huống chi bên trong Thần Lôi Sơn Mạch, Khí Hoàng Kiều Phong của Thất Tinh Điện, tìm lại thể diện từ tay Quang Minh Thần Đình, tru diệt Thiệu Huy có tu vi Vũ Hoàng cảnh, một màn kia khiến người ta vẫn còn nhớ mãi, nào dám trêu chọc Đỗ Thiếu Phủ.

Mọi người nhìn thấy đệ tử Thất Tinh Điện, đều tự động trốn xa xa, chỉ sợ đệ tử Thất Tinh Điện sẽ cố ý làm khó bọn họ.

Cũng có người muốn tới đồng hành cùng đệ tử Thất Tinh Điện, nhưng đều bị Đỗ Thiếu Phủ cự tuyệt, chỉ có thể phẫn nộ rời đi.

Càng tiến vào sâu bên trong Phong Ấn Cổ Địa, những Tà Linh đó thực lực càng ngày càng mạnh, còn có các loại Tà Linh vô cùng quỷ dị xuất hiện tầng tầng lớp lớp, khiến cho đệ tử Thất Tinh Điện dọc đường đi nhìn thấy không ít người đều thân chịu trọng thương.

Mà mọi người cũng nghe được một chút tin tức từ trong truyền ra, nói là đã có người ở bên trong này đạt được một phần truyền thừa của cường giả lưu lại.

Tin tức này vừa truyền ra, lập tức khiến cho vô số người đang kiêng kỵ Tà Linh, nhất thời giống như được rót vào thuốc trợ tim trở nên hưng phấn.

Những ngày tiếp theo, Tà Linh càng ngày càng nhiều.

Ngoài Tà Linh hình người cùng Tà Linh hình thú ra, còn có một số thực vật quỷ dị có linh trí, hình thành nên Yêu Linh tà ác.

Những Yêu Linh đó so với Tà Linh, càng thêm khó đối phó.

.......................................

Bên ngoài, trong chủ điện Cổ Thiên Tông, ánh mắt Tư Mã Đạp Tinh hơi run rẩy, mang theo vẻ khiếp sợ khó mà che giấu, nói:

- Thánh Trận Thần Đồng, không nghĩ tới nhân vật đáng sợ kia vẫn còn sống, còn kết bái huynh đệ với tiểu tử kia, xem ra tiểu tử kia lúc trước ẩn giấu thật đúng là đủ sâu a.

- Tông chủ, Thánh Trận Thần Đồng thực sự đáng sợ như vậy sao?

Hạo hộ pháp tựa hồ có chút tò mò, nhưng không hề hoài nghi thực lực của Thánh Trận Thần Đồng.

Theo tin tức mà Hạo hộ pháp thu được, thực lực của Thánh Trận Thần Đồng tuyệt đối vô cùng đáng sợ, bố trí đại trận bát tinh viên mãn tại Thạch Thành, làm cho cả Thạch Thành lúc nào cũng vững chắc như núi.

Phù Trận bát tinh viên mãn, vẫn chỉ nhẹ nhàng liền có thể bố trí.

Đây đã có thể gần tương đương với Hộ Sơn Đại Trận của Cổ Thiên Tông rồi, thực lực đáng sợ bậc này, Hạo hộ pháp sao có thể hoài nghi thực lực của Thánh Trận Thần Đồng.

- Theo tư liệu ghi chép, 600 năm trước, Thánh Trận Thần Đồng Chân Thanh Thuần, cũng đã danh chấn Trung Châu.

Chỉ là không có ai biết Thánh Trận Thần Đồng đến từ đâu, hắn giống như là đột nhiên xuất hiện ở Trung Châu.

Lúc trước cũng có đồn đãi, tạo nghệ của Thánh Trận Thần Đồng trên phương diện Phù Trận, ngay cả Điện chủ Ngọc tiên tử của Thiên Tuyền điện hơn một ngàn năm trước lấy tạo nghệ Phù Trận vang danh Trung Châu, e là gặp phải hắn cũng khó phân cao thấp.

Tư Mã Đạp Tinh hơi dừng lại một chút, cười khẽ, tiếp tục nói với Hạo hộ pháp:

- Lúc trước Thánh Trận Thần Đồng Chân Thanh Thuần, ngoài Linh Thiên Cốc ra, liên tiếp khiêu chiến Trận Phù Sư bên trong nhất cốc nhị giáo, tam tông tam môn, bát đại thế lực, ngay cả Cổ Thiên Tông chúng ta cũng từng bị hắn khiêu chiến.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 59%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)