Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 866: Thánh trận thần đồng

Chương Trước Chương Tiếp

- Vù vù...

Thân ảnh đại hán trực tiếp đâm xuyên qua không gian.

Sau đó dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người, giơ tay lên trực tiếp nắm lấy quả đấm kia của Thanh Luân Hoàng giả, đem không gian bốn phía, nắm trong lòng bàn tay.

Giờ khắc này, trên khuôn mặt Thanh Luân Hoàng giả, ánh mắt đột nhiên hoảng sợ ngưng trọng.

- Tuy rằng một bước kia ta chỉ là mới được một nửa, nhưng cho dù ngươi có là Niết Bàn Vũ Tôn đỉnh phong, ta cũng sẽ không để vào mắt, huống chi ngươi chỉ là nửa bước chạm tới Tôn cấp, cũng chỉ là con kiến hôi mà thôi!

Thanh âm nhàn nhạt mang theo lãnh ý, từ từ quanh quẩn trong không gian Thạch Thành, đại hán vừa dứt lời, bàn tay nắm lấy Thanh Luân Hoàng giả hơi bóp chặt lại.

- Cạch cạch...

Dưới cái nhìn ngạc nhiên của mọi người, chỉ thấy bàn tay đại hán vừa niết, không gian kia lập tức vỡ vụn.

Mà một cánh tay của Thanh Luân Hoàng giả, cũng bị bóp nát thành huyết vụ, liên tiếp vỡ vụn kéo dài cho đến trên vai.

- A. . .

Tiếng kêu rên thảm thiết từ trong miệng Thanh Luân Hoàng giả truyền ra, một cánh tay từng tấc từng tấc vỡ nát thành huyết vụ, căn bản không hề có lực đối kháng.

- Ngao...o...o. . .

Trước đại môn bên cạnh Đỗ gia, phía trước mộ địa, một con hư ảnh Cự Long Kim Sắc đang phá hủy Phù Trận.

Phía trên mộ địa, năng lượng hào quang ngập trời, năng lượng cuồn cuộn, có khí tức của bảo vật phóng lên trời, chiếu rọi bầu trời u ám.

- Một tên Vũ Hoàng Huyền Diệu cảnh nho nhỏ cũng dám tới nhòm ngó bảo vật Thạch Thành, không biết sống chết!

Đại hán phất tay, một cỗ năng lượng trực tiếp xuyên qua không gian, bốn phía vặn vẹo, nhất thời bao phủ quanh người Cự Long Kim Sắc.

Năng lượng này xuyên qua không gian, trực tiếp đem hư ảnh Kim Long đánh nát, Phù Văn kim sắc chiếu rọi bầu trời.

- Hừ. . .

Hư ảnh Cự Long Kim Sắc tiêu tán, Lão Hoàng Trình Phạm Thị thân thể lảo đảo, trong yết hầu truyền ra tiếng rên, hiển nhiên đã bị thương.

- Ngươi là Lão Hoàng của Thạch Long Đế Quốc đi, lúc trước trong Hoàng Cung từng cảm giác được, chỉ là, Thạch Thành còn chưa đến lượt ngươi một kẻ tu vi Vũ Hoàng Huyền Diệu cảnh nho nhỏ này, có thể động tay!

Đại hán lần thứ hai phất tay, trong mắt tràn ngập lãnh ý, đánh một cái tát về phía không gian xa xa.

Mà lúc này, Lão Hoàng Trình Phạm Thị thân ảnh còn đang lảo đảo lùi về sau, trên khuôn mặt già nua đột nhiên rơi xuống một dấu bàn tay khó lòng tránh né.

- Bốp!

Tiếng bạt tai vang vọng, Lão Hoàng Trình Phạm Thị trong miệng phun ra máu tươi kèm theo vài chiếc răng, thân thể bay thẳng về phía xa xa như diều đứt dây.

Toàn bộ Thạch Thành, bỗng nhiên hoàn toàn yên tĩnh.

Một màn trước mắt, làm cho vô số người chấn động.

Tất cả mọi người Thạch Thành đều chưa từng nghĩ tới, bên trong Thạch Thành của họ còn có cường giả đáng sợ như vậy đang tọa trấn.

Đại hán đáng sợ kia, đối phó cường giả Vũ Hoàng cảnh, lại như con kiến hôi.

- Mạng của các ngươi, ta hôm nay giúp các ngươi lưu lại, ngày sau tất nhiên sẽ có người đích thân đến lấy, trở về hỏi một chút những lão gia hỏa của Đại Luân Giáo kia, xem một chút còn ai nhớ rõ “Thánh Trận Thần Đồng ta, hậu quả dám trêu chọc ta nhất định sẽ có người rõ ràng!

Đại hán nhìn Thanh Luân Hoàng giả, ánh mắt là một loại từ trên cao nhìn xuống, giữa hai người là có cách biệt một trời một vực, căn bản không thể đánh đồng.

Nghe vậy, Thanh Luân Hoàng giả có một loại cảm giác như được đại xá, ánh mắt sợ hãi hiện lên vẻ kinh ngạc, thân ảnh lập tức bay lên không rời đi, cũng không dám dừng lại.

- Vèo...

Mà giờ khắc này, Lão Hoàng Trình Phạm Thị của Thạch Long Đế Quốc,chạy trốn còn nhanh hơn cả Thanh Luân Hoàng giả, sớm đã bay lên không đào tẩu.

- Phù phù. . .

Nhìn hai đại Hoàng giả, kinh hoàng đào tẩu như chó nhà có tang, bốn phía xung quanh Thạch Thành lúc này mới bạo phát ra từng tiếng hít khí lạnh.

- Thánh Trận Thần Đồng.

Dược Hoàng Y Vô Mệnh thì thào nói nhỏ, tựa hồ là nghĩ đến điều gì, nhưng trong lúc nhất thời lại nghĩ không ra.

Đại hán nhìn bốn phía Thạch Thành, trong mắt hàn ý ba động, sau đó nhìn cư dân bốn phía Thạch Thành, nói nhỏ:

- Mối thù hôm nay, không bao lâu nữa, tất nhiên sẽ có người đòi lại, mọi người dọn dẹp một chút đi, sẽ không có người dám tiếp tục mạo phạm Thạch Thành.

Thanh âm quanh quẩn, vang vọng cả không gian Thạch Thành, sau đó thân ảnh đại hán kia thân ảnh lướt nhanh đến không gian phía trên mộ địa bên ngoài Đỗ gia.

Đại hán thủ ấn biến hóa, trong lòng bàn tay, từng cỗ Phù Văn đáng sợ bắt đầu chớp động, liên kết với Năng Lượng Thiên Địa, làm cho Năng Lượng Thiên Địa giữa không trung đều chấn động kịch liệt, sau đó hội tụ về phía Thạch Thành.

- Ầm ầm. . .

Tổng cộng có 32 lá cờ trận, lập tức ngưng tụ trong lòng bàn tau của đại hán.

Giờ khắc này, toàn bộ Thạch Thành đều đang run rẩy kịch liệt, bên ngoài Thạch Thành, cả Man Thú Sơn Mạch cũng vì thế mà run rẩy, trên trời cao, sấm vang chớp giật, tiếng sấm vang vọng Cửu Thiên!

Uy áp đáng sợ rơi xuống Thạch Thành, tất cả sinh linh, đều phủ phục vì nó.

- Ấy. . .

Bên trong Hắc Ám Thành - Hắc Ám Sâm Lâm, một bà bà khoảng chừng 80 tuổi tựa hồ là cảm nhận được điều gì, khẽ ngẩng đầu nhìn phương hướngThạch Thành, trên khuôn mặt đầy nếp nhăn lộ ra vẻ nghi hoặc cùng kinh ngạc, sau đó thân ảnh nháy mắt đã biến mất tại chỗ cũ.

- 32 lá cờ trận, đó là Phù Trận bát tinh viên mãn!

Trên không trung Thạch Thành, trên khuôn mặt trắng bệch của Dược Hoàng Y Vô Mệnh, ánh mắt khiếp sợ dường như muốn muốn ngây dại.

Đại hán kia vậy mà đơn giản liền ngưng tụ bố trí ra Phù Trận bát tinh viên mãn, đó là cường giả đáng sợ đến bực nào!

.....................................

Bên trong không gian âm u, đây là một nơi có địa hình khe hẹp với những viên cự thạch hỗn loạn, bốn phía có không ít các loại thực vật quỷ dị.

Hắc vụ lan tràn, tô điểm cho khí tức huyết sát âm u lan tràn trong không gian, khiến Linh Hồn đè nén.

Trên một tảng đá lớn, một thanh niên cả người mặc nhuyễn giáp tử sắc, tạo hình có chút kỳ lạ đứng thẳng tắp, lẳng lặng nhìn phía trước.

- Ầm...

Không lâu sau, từ khe núi phía trước tràn ra một cỗ khí tức huyết sát đáng sợ.

Sau đó một bóng đen huyết hắc sắc đột nhiên vọt ra, rơi xuống đất khiến cho nham thạch chỗ đó vỡ vụn, một con Yêu Thú hư ảo lớn chừng mấy chục trượng xuất hiện.

Đây là con Yêu Thú hư ảo vô cùng hung ác, giống sói mà không phải sói, giống hổ mà cũng không phải hổ, khí tức rất là cường hãn, hai mắt huyết hồng, toàn thân lan tràn Phù Văn hắc vụ.

- Cuối cùng cũng chịu đi ra, hóa ra đây mới là hang ổ của ngươi.

Đỗ Thiếu Phủ nhìn về phía hư ảnh Yêu Thú giống sói mà không phải sói, giống hổ mà cũng không phải hổ thì thào nói nhỏ.

Xuất hiện ngay trước mắt cũng là một loại Tà Linh, chính là do Linh Hồn của vô số cường giả Yêu Thú sau khi chết tàn lưu lại ngưng tụ ra, chúng cũng có thể dựa vào cắn nuốt Linh Hồn Tinh Thần để lớn mạnh.

Trong Phong Ấn Cổ Địa, loại Tà Linh này nhiều vô số, chủng loại phong phú, tất cả đều là tà ác chi vật.

Thông thường, loại Tà Linh này cũng không có bao nhiêu linh trí, chỉ biết chém giết cùng cắn nuốt.

Mà đối với loại Tà Linh này mà nói, trên người sinh linh bình thường, có Linh hồn lực Tinh Thần ba động, đó chính là thuốc bổ cùng dụ hoặc mà chúng khó lòng cưỡng lại được.

- Vèo vèo...

Yêu Thú vừa xuất hiện, thung lũng xa xa, trong nháy mắt có vài trăm thân ảnh vọt ra, từng cỗ khí tức lan tràn.

Vài thân ảnh tiến lên phong tỏa không gian, chính là đám người Lâm Vi Kỳ, Đông Lý Điêu, Tôn Nhương, Thạch Đầu, Vu Mã Thánh, Dụ Bách, Đào Ngọc.

- Tên này tựa hồ là thực lực không tầm thường a, chúng ta mới tiến vào được nửa tháng đã gặp phải Tà Linh cường hãn như vậy rồi!

Nhìn Tà Linh trước mặt, trong mắt Đông Lý Điêu xẹt qua kiêng kỵ, con Tà Linh trước mắt này vô cùng cường hãn.

- Chúng ta chia làm mấy tiểu đội, tiêu diệt không ít Tà Linh, ròng rã hai ngày trời mới tìm được hang ổ của Tà Linh Vương giả, phải thanh trừ mới được.

Lâm Vi Kỳ nói, hồng y như lửa, khí tức nóng rực lan tràn, nhìn đến khí tức trên người Tà Linh cũng vô cùng kiêng kỵ.

- Đám sinh linh tà ác này vô cùng khó thanh trừ, thực lực còn mạnh như vậy.

Trên khuôn mặt hàm hậu của Thạch Đầu, ánh mắt cũng là khiếp sợ, muố tiêu diệt triệt để đám sinh linh tà ác này, cũng không phải chuyện dễ dàng.

Có điều, cũng may trong thời gian nửa tháng này, mọi người từ thực tế đã phát hiện ra không ít biện pháp có hiệu quả.

Đám Tà Linh này, ngoài việc có thể bị lửa triệt để tiêu diêt ra, còn có thể bị năng lượng chí cương chí dương phá hủy.

Bởi vậy những ngày gần đây, đệ tử Thất Tinh Điện đã dần tạo thành một chút ăn ý.

Một khi gặp phải những Tà Linh này, liền ba đến năm người tạo thành đội hình, sau đó sẽ do một số người xuất thủ trấn áp, cuối cùng để cho người có thể thúc giục lửa hoặc tu luyện công pháp chí cương chí dương xuất thủ triệt để phá hủy.

Mà trong quá trình phối hợp, nếu gặp phải Tà Linh,nỗi sợ hãi trong lòng mọi người lòng cũng giảm đi không ít, có thể thong dong đối phó.

Trong nửa tháng này, đệ tử Thất Tinh Điện, đã xử lý không ít sinh linh tà ác, dọc đường đi cũng gặp được không ít Linh Dược, thậm chí còn Phù Đạo cùng Đạo Khí bình thường.

Vài trăm đệ tử Thất Tinh Điện vừa xuất hiện, Tà Linh Yêu Thú tựa như lang như hổ hung ác dữ tợn quan sát bốn phía, trong hai con ngươi huyết hồng hung tàn hiện lên vẻ hung ác.

- Gừ gừ...

Sau đó này hư ảnh Yêu Thú nhìn về phía giữa không trung rít gào, phát ra tiếng kêu chói tai.

- Gừ gừ...

Bỗng dưng, trong thung lũng, đột nhiên bắt đầu rung động, hắc vụ từ gần đó lan tràn.

- Ầm ầm. . .

Sau đó từng con Tà Linh Yêu Thú “Ầm ầm trốn chạy, ước chừng không dưới 300 con, toàn bộ vây quanh tại phía sau con Tà Linh dữ tợn kia.

- Không ổn, chúng ta hai ngày nay đã tiêu diệt trên trăm con, sao trong này còn nhiều như vậy.

Nhìn đám Tà Linh đông đúc, ánh mắt Thạch Đầu lập tức liền khiếp sợ.

- Tà Linh Vương giả này tựa hồ đã thông linh rồi.

Lâm Vy Kỳ kinh ngạc cảnh giác, nàng cảm giác được Tà Linh Vương giả như lang như hổ trước mắt kia, tựa hồ đã thông linh rồi, sinh ra linh trí.

- Này Tà Linh Vương giả đích thật là thông linh rồi, kia này cố ý dụ chúng ta tới nơi này, coi chúng ta là con mồi, đang bố trí cạm bẫy chờ chúng ta.

Thân ảnh Đỗ Thiếu Phủ nhanh chóng lướt qua, Tà Linh Vương giả trước mắt đích thật là đã có dấu hiệu thông linh, điều này làm cho Đỗ Thiếu Phủ trong lòng có chút ngưng trọng, sau đó nóivới chúng đệ tử xunng quanh:

- Đều lui ra phía sau một chút, giao cho ta xử lý đi!

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 59%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)