Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 864: Đại khai sát giới

Chương Trước Chương Tiếp

Toàn bộ cư dân Thạch Thành nhìn giữa không trung, cũng có người ngưng trọng kinh nghi.

Các đại gia tộc trong Thạch Thành như Diệp gia, cường giả đi ra, ánh mắt cảnh giác nhìn phía bầu trời.

Bên ngoài Đỗ gia, toàn bộ tộc nhân vọt ra.

Đám người Đỗ Chí Hùng, Đỗ Chấn Vũ đứng lơ lửng giữa không trung, tu vi thực lực đã sớm không giống ngày xưa.

Mọi người đều cảm giác được khí tức trên người của hai lão giả lần này đến Thạch Thành, trong lòng đều rõ ràng người đến không có ý tốt.

Hai lão giả kia còn là cường giả tuyệt đối, có lẽ hôm nay Thạch Thành lần thứ hai rơi vào nguy cơ.

- Dược Hoàng, tựa hồ lai giả bất thiện!

Tuyệt Kiếm Vương đi đến bên cạnh Y Vô Mệnh, sắc mặt hiện lên một tia ngưng trọng, Lão Hoàng Trình Phạm Thị cùng lão giả còn lại, đều là cường giả tuyệt đối.

Lúc này bên trong Thạch Thành, ngay cả Ngân Dực Ma Điêu đều đi Thiên Kiêu Tranh Bá Hội rồi, cũng chỉ có Dược Hoàng có thể đối kháng, Huyền Giao Vương sợ là tu vi còn chưa đủ.

Y Vô Mệnh sắc mặt hơi ngưng trọng, sau đó lại là bình tĩnh lại, nói:

- Trước liều mạng, chú ý bảo vệ bảo vật trong mộ địa cùng cư dân Thạch Thành, nếu thực sự không được, thì nghĩ biện pháp rời đi, giữ được núi xanh sợ gì không có củi đốt, chỉ cần đến lúc đó bọn họ trở về, tất cả đều có thể đòi lại.

- Hừ, xem ra đều là ngững kẻ ngoan cố!

Nghe được không ít tiếng hét giận dữ trong Thạch Thành, Lão Hoàng Trình Phạm Thị quát lớn, sắc mặt không tốt, vừa bước chân ra, giữa không trung liền hiện lên từng đợt chấn động, có không gian tựa hồ muốn vặn vẹo.

- Vù vù vù...

Y Vô Mệnh ánh mắt khẽ nâng, phất tay một cái, từ trong túi Càn Khôn lập tức vọt ra không dưới 20 Khôi Lỗi với đủ tạo hình khác nhau.

Đám Khôi Lỗi này vừa xuất hiện, khí tức hung hãn ba động, trong hai mắt lộ ra quang mang hung hãn.

Khí tức của bất kỳ một Khôi Lỗi nào trong đó đều tuyệt đối không dưới Vũ Vương cảnh.

Trong đó, khí tức trên người vài Khôi Lỗ, thậm chí có thể so sánh với Vũ Vương Bỉ Ngạn cảnh đỉnh phong cùng Vũ Vương viên mãn cảnh.

Đám người Huyền Giao Vương, Tuyệt Kiếm Vương, Kim Điêu Vương đều lộ vẻ kinh ngạc, không nghĩ tới trong tay Dược Hoàng Y Vô Mệnh, còn có thể khống chế thực lực đáng sợ như vậy.

20 Khôi Lỗi kia, không thể nghi ngờ là tương đương với 20 cái cường giả Vũ Vương cảnh a, cường giả của một Đế Quốc bình thường, nhiều nhất cũng chỉ có 10 người mà thôi.

- Ấy, còn có Khôi Lỗi, không nghĩ tới bên trong Thạch Thành còn có Khí Phù Sư như vậy. . .

Một lão giả khác bên cạnh Lão Hoàng Trình Phạm Thị nói, hắn là Thanh Luân Hoàng giả của Đại Luân Giáo, nhìn đến Khôi Lỗi bên người Y Vô Mệnh, lộ ra thần sắc kinh ngạc.

Dứt lời, Thanh Luân Hoàng giả bước ra, khí tức trào ra, không trung xung quanh cũng hung hăng run lên, có Năng Lượng Thiên Địa ba động, làm cho toàn bộ không gian Thạch Thành gió nổi mây phun.

Thạch Thành dưới ánh hoàng hôn, lúc này càng giống như màn đêm buông xuống.

Thanh Luân Hoàng giả mắt đảo mắt nhìn qua bốn phía xung quanh Thạch Thành, thanh âm mang theo lãnh ý, nói:

- Một cái Hoang Quốc nho nhỏ, trước giải quyết đi!

- Khí tức thật mạnh.

Y Vô Mệnh ánh mắt bắt đầu ngưng trọng, khí tức tu vi của lão giả kia, còn mạnh hơn Lão Hoàng Trình Phạm Thị nhiều.

- Hoang Quốc dám khiêu khích Thạch Long Đế Quốc chúng ta, vậy hãy chuẩn bị huỷ diệt đi!

Nhìn xung quanh lúc này giống như màn đêm buông xuống, phía dưới có Phù Văn quang mang lấp lóe, hào quang lan tràn, khí tức nồng đậm đem Thạch Thành hóa thành bảo địa.

Lão Hoàng quan sát phía dưới, trong ánh mắt thâm thúy lướt qua vẻ tham lam, cười lạnh, sau đó nhìn Dược Hoàng Y Vô Mệnh, nói:

- Ta biết ngươi, Dược Hoàng Y Vô Mệnh, gia nhập Thạch Long Đế Quốc chúng ta, Thạch Long Đế Quốc tất nhiên sẽ hậu đãi, những thứ ngươi muốn, Thạch Long Đế Quốc tất nhiên toàn lực cho ngươi, hà tất phải lưu tại Hoang Thành nho nhỏ sắp bị huỷ diệt này.

Y Vô Mệnh áo xám khẽ động, nhìn Lão Hoàng Trình Phạm Thị, cười nhạt, trong ánh mắt mang theo chút khinh thường, nói:

- Thứ ta muốn, Thạch Long Đế Quốc nho nhỏ cũng không cho được, cho dù là cả Thạch Long Đế Quốc trong mắt ta, cũng chỉ là không đáng giá nhắc tới mà thôi.

Nhìn Y Vô Mệnh, Lão Hoàng Trình Phạm Thị sắc mặt lập tức âm trầm cười lạnh, thanh âm mang theo hàn ý cũng lập tức truyền ra:

- Đã như vậy, vậy hôm nay liền toàn bộ đều huỷ diệt đi!

- Thạch Long Đế Quốc vong ân phụ nghĩa, giết!

- Động thủ, liên thủ đối kháng!

Huyền Giao Vương giận dữ, quát lớn một tiếng, sau đó đông đảo cường giả Thiên Hạ Hội phía sau cũng đồng thời hét lớn một tiếng, từng cỗ Huyền Khí hùng hồn tràn ra.

- Gào gào...

Sau đó trong từng cỗ khí tức đáng sợ phun trào truyền ra tiếng gầm gừ của Yêu Thú.

Đám cường giả Huyền Giao Vương, Thạch Quy Vương, Viêm Lý Vương, Băng Mãng Vương, Thương Viêm Xích Báo, Phục Hổ Phách Ngao toàn bộ hóa thành bản thể.

Không ít Yêu Thú thân hình khổng lồ dữ tợn chiếm giữ giữa không trung, xông về phía Lão Hoàng Trình Phạm Thị cùng Thanh Luân Hoàng giả.

- Muốn chết!

Lão Hoàng Trình Phạm Thị, Thanh Luân Hoàng giả ánh mắt tràn ra sát ý, khí tức khủng bố, lập tức xuất thủ.

- Ầm ầm ầm...

Thạch Thành dưới hoàng hôn yên tĩnh, trong nháy mắt vang lên tiếng kêu đinh tai nhức óc, sát khí ngút trời!

-Ầm ầm ầm!

Luồng khí đáng sợ ngập trời, Thạch Thành lung lay, đình viện rạn nứt, đường đi tạc nổ tung!

- Phụt phụt...

Trong thời gian ngắn ngủi, đám cường giả Tuyệt Kiếm Vương, Kim Điêu Vương, lập tức bị đánh rơi xuống mặt đất, trong miệng máu me đầm đìa, đập mạnh vào mặt đất tạo thành các khe rãnh rạn nứt.

- Ầm!

Thân thể to lớn của đám cường giả Thạch Quy Vương, Viêm Lý Vương, Băng Mãng Vương rơi xuống mặt đất, phá hủy lượng lớn đường đi của Thạch Thành.

- Tất cả cư dân Thạch Thành lùi lại.

Dược Hoàng Y Vô Mệnh hét lớn, ánh mắt nhìn chằm chằm Lão Hoàng Trình Phạm Thị cùng Thanh Luân Hoàng giả, khẽ phất tay, lập tức có chừng 20 Khôi Lỗi gia nhập chiến đấu.

- Vù vù. . .

Khôi Lỗi vọt ra, trong hai con ngươi hiện lên sát ý ác liệt, từng cỗ khí tức vô cùng hùng hồn lan tràn giữa không trung, vọt thẳng về phía Lão Hoàng cùng Thanh Luân Hoàng giả.

- Khôi Lỗi này quả thực không tồi, chẳng qua chỉ bằng những vật chết này còn chưa đủ.

Thanh Luân Hoàng giả thân thể vút qua, đánh ra một chưởng ấn đem Phục Hổ Phách Ngao đánh rớt, trọng thương hấp hối, bàn chân đạp mạnh vào hư không, liền trực tiếp phóng về phía đám Khôi Lỗi kia.

- Bùm bùm bùm!

Những nơi Thanh Luân Hoàng giả đi qua, Huyền Khí lan tràn, làm cho Năng Lượng Thiên Địa của Thạch Thành cũng sôi trào, chưởng ấn đánh ra, lập tức đánh nát ba bộ Khôi Lỗi.

- Vèo vèo!

Ngay khi Thanh Luân Hoàng giả xuất thủ với Khôi Lỗi, một đạo lưu quang Phù Văn lưu quang lao tới.

- Linh Phù Sư thất tinh Sơ Đăng cảnh, có chút bản lĩnh, nhưng vẫn còn quá yếu!

Thanh Luân Hoàng giả cười lạnh, trong mắt lộ ra một chút khinh thường, ánh mắt hoàn toàn không có quá nhiều ba động, vừa phất tay, một cỗ Huyền Khí mênh mông cùng với Phù Văn xuất hiện, trực tiếp phá hủy Phù Văn đang công kích đến gần.

Thân ảnh Y Vô Mệnh xuất hiện, áo xám khẽ tung bay, ánh mắt ngưng thần, vẻ mặt nghiêm túc, tinh mang lấp lóe, một luồng năng lượng Nguyên Thần khuếch tán, trực tiếp bao phủ lấy Thanh Luân Hoàng giả.

- Nguyên Thần công kích không tầm thường!

Thanh Luân Hoàng giả ánh mắt có chút kiêng kỵ, Nguyên Thần công kích Linh Hồn, ai cũng không thể không kiêng kỵ, nhưng ngay sau đó quanh thân xuất hiện một mảnh Phù Văn quỷ dị xoay tròn, trực tiếp đem công kích Linh Hồn của Dược Hoàng Y Vô Mệnh toàn bộ hóa giải.

- Vẫn là còn kém không ít!

Thanh Luân Hoàng giả khinh thường cười lạnh, thân ảnh khẽ động, như tàn ảnh xẹt qua giữa không trung, trong nháy mắt liền xuất hiện ở trước mặt Y Vô Mệnh.

Thanh Luân Hoàng giả phất tay, một cỗ Huyền Khí ba động có thể ngưng tụ không gian, năng lượng rung động, nhất thời liền rơi xuoonngs trên người Y Vô Mệnh.

Y Vô Mệnh nhanh chóng lùi về sau, nhưng công kích năng lượng vẫn là nhanh như tia chớp rơi xuống trên đầu vai, không thể tránh né, phá hủy phòng ngự.

- Phụt phụt...

Thân thể Y Vô Mệnh lập tức bị đánh lui về sau, trong miệng không ngừng phun máu tươi, đồng thời cắn răng thúc giục Linh Lô Phù Đỉnh.

Hơi thở nóng rực đại thịnh, Y Vô Mệnh nhanh chóng thúc giục Linh Lô Phù Đỉnh, trực tiếp bao phủ lấy Thanh Luân Hoàng giả.

- Phá!

Thanh Luân Hoàng giả quát lớn, một đạo chưởng ấn được ngưng tụ, năng lượng cường hãn lập tức công kích về phía Linh Lô Phù Đỉnh của Y Vô Mệnh.

- Ầm!

Tiếng năng lượng nổ tung truyền ra, Linh Lô Phù Đỉnh cùng chưởng ấn mạnh mẽ va chạm vào nhau.

Năng lượng Phù Văn kia lan tràn ở giữa không trung, đem không gian xung quanh chấn động, phía dưới Thạch Thành, đường đi đình viện liên tiếp nổ tung.

- Cạch cạch!

Dược Hoàng Y Vô Mệnh dù sao cũng chỉ là Linh Phù Sư Thất Tinh Sơ Đăng cảnh, cho dù xuất toàn lực cũng không làm gì được Thanh Luân Hoàng giả.

Thanh Luân Hoàng giả, chính là đỉnh cấp Hoàng giả của Đại Luân Giáo, thực lực vô cùng đáng sợ, Vũ Hoàng viên mãn cảnh đỉnh phong, dường như chỉ nửa bước nữa là đạt đến Tôn cấp.

Nếu không phải Thanh Luân Hoàng giả có ý trêu tức, e là Y Vô Mệnh càng thêm khó mà đối kháng.

- Phụt phụt...

Linh Lô Phù Đỉnh trực tiếp vỡ nát, Y Vô Mệnh trọng thương, thân thể từ giữa không trung rơi xuống đất, đập xuống bên ngoài cửa chính Đỗ gia, tạo thành một cái hố sâu cực lớn.

- Y lão!

Mọi người Đỗ gia như Đỗ Chấn Vũ, Đỗ Chí Hùng vô cùng lo lắng, có người lập tức tiến lên nâng Y Vô Mệnh dậy.

Toàn bộ Đỗ gia đều biết thân phận của Dược Hoàng Y Vô Mệnh, vị Dược Hoàng này, quan hệ cùng Tam thiếu tuyệt đối không phải bình thường, mơ hồ đã thân như trưởng bối người nhà, ở Đỗ gia rất được mọi người kính trọng.

Mấy năm nay, toàn bộ Thiên Hạ Hội bao gồm cả Hoang Quốc, nếu như không có tâm huyết của Y Vô Mệnh, tuyệt đối sẽ không có thành quả như bây giờ, hắn đã cống hiến hết mình cho Thiên Hạ Hội, cho Hoang Quốc.

Giờ khắc này, trong Thạch Thành u ám, trong chỗ sâu bên trong Đỗ gia, trong một sơn động phía sau núi, có Phù Văn lấp lóe.

Bên trong sơn động, trên một chiếc giường đá, một bóng người ngồi xếp bằng, quanh thân bao phủ ngũ sắc quang mang Phù Vă, khí tức từ trong cơ thể tràn ra.

Bóng người này vô cùng quái dị, bên trong Phù Văn lấp lóe, khuôn mặt kia vậy mà đang biến hóa không ngừng.

Khuôn mặt kia, từ hình dạng hài đồng biến thành già nua, sau đó lại biến thành hài đồng.

Mọi thứ giống như Luân Hồi, tuần hoàn không ngớt, dẫn đến cả khoảng không gian mơ hồ theo đó chấn động.

Khuôn mặt kia luân hồi biến hóa, điều không thay đổi chính là, trong lúc mơ hồ có thể thấy được gương mặt kia mang theo chút dung tục. . .

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 59%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)