Hai con ngươi mở ra, tinh mang trong mắt đấu bắn, có sấm chớp vàng kim, có tím nhạt lấp lóe, sức sống bừng bừng.
- Hô!
Hít vào một hơi thật sâu, Đỗ Thiếu Phủ nở nụ cười, trong khoảng thời gian này ở trong Hoang Cổ, không chỉ là củng cố khí tức Vũ Hoàng Sơ Đăng cảnh, trên phương diện lĩnh ngộ các loại thủ đoạn hàm nghĩa sâu xa cũng đều tiến thêm một bậc thang.
- Thời gian gần đến rồi!
Đỗ Thiếu Phủ đứng dậy duỗi cái lưng mệt mỏi, cảm thụ được sự biến hóa cùng năng lượng hùng mạnh trong cơ thể mình giờ phút này chấn động, ánh mắt lộ ra ý cười nhẹ, không nhịn được có một cỗ cảm giác thư sướng từ trong lòng nhộn nhạo ra ngoài...
-Thiếu điện chủ, thời gian gần đến rồi, lần này Thiên Quyền Điện chúng ta do chín người Đào Ngọc, Vu Minh Viễn tiến về tham gia Hội Thiên Kiêu Tranh Bá, thêm Thiếu điện chủ, vừa đúng mười người. Đến lúc đó Thiên Xu Điện, Khai Dương Điện,… hẳn là đệ tử tham gia sẽ nhiều hơn một chút.
Một lát sau, trong đại điện Trưởng lão Trúc Hưu nói với Đỗ Thiếu Phủ.
Đỗ Thiếu Phủ gật gật đầu, đệ tử của mấy điện Khai Dương Điện cùng Thiên Xu Điện, so với đệ tử của ba điện: Thiên Quyền Điện và Thiên Cơ Điện, Thiên Toàn Điện cũng không phải nhiều hơn chỉ nhất tinh bán điểm, đương nhiên đệ tử phái ra cũng sẽ nhiều hơn không ít.
- Đúng rồi Thiếu điện chủ, có một thanh niên đến Thiên Quyền Điện chờ Thiếu điện chủ đã mấy ngày rồi.
Trưởng lão Trúc Hưu nói với Đỗ Thiếu Phủ.
- Tên là gì?
Đỗ Thiếu Phủ sửng sốt, hình như bản thân ở Linh Vực cũng không có người quen.
Trưởng lão Trúc Hưu cười một tiếng, nói: - Người này hẳn Thiếu điện chủ còn nhớ, chính là trên đại hội Thất Điện lúc trước, Thiếu điện chủ đã cứu một thanh niên không tầm thường từ trong tay Tần Quan kia, hình như là gọi là Thạch Đầu.
- Là hắn ư.
Đỗ Thiếu Phủ mỉm cười, đương nhiên là còn nhớ rõ thanh niên kia, ấn tượng với hắn cũng không tệ.
Một lát sau, trong Thiên Điện, Đỗ Thiếu Phủ gặp được một thanh niên dáng người cường tráng như gấu.
Dáng vẻ khoảng hai mươi hai, hai mươi ba tuổi, thoạt nhìn bộ dáng ngơ ngác, nhưng tu vi lại là Vũ Vương cảnh viên mãn.
Có thể cuối cùng tiến vào năm vị trí đầu của Đại hội Thất Điện cũng đủ thấy thiên phú của hắn.
- Ngươi là Khí hoàng Kiều Phong, ngươi không có việc gì thì tốt, ta cho là ngươi sẽ có việc.
Nhìn thấy Đỗ Thiếu Phủ, thanh niên cường tráng lập tức đứng dậy, mắt lộ ra ý cười, vẻ lo lắng giữa hai đầu lông mày liền thu liễm.
- Ngươi lo lắng cho ta làm cái gì? - Đỗ Thiếu Phủ cười nói.
Thanh niên cường tráng nhìn Đỗ Thiếu Phủ, nói nghiêm túc: - Ngươi là ân nhân cứu mạng của ta, nếu ngươi có việc ta chắc chắn muốn giúp ngươi báo thù.
Đỗ Thiếu Phủ không nhịn được cười lên một tiếng, nhìn ra được thanh niên này thật thà chất phác, lời này là xuất phát từ tận đáy lòng không phải tùy tiện nói ra.
- Ngươi tên là gì? - Sau khi cười, Đỗ Thiếu Phủ hỏi thanh niên cường tráng.
- Ta là cô nhi, không tên không họ, người trong thôn đều gọi ta là Thạch Đầu.
Thanh niên cường tráng chất phác cười nói.
- Thạch Đầu.
Đỗ Thiếu Phủ hơi động con mắt, nói:
-Ta hỏi ngươi một việc, ngươi làm sao có thể có một bộ thân pháp kia?
- Thân pháp, là bộ thân pháp ngươi dạy ta khẩu quyết kia sao? - Thạch Đầu khẽ ngẩng đầu, mắt nhìn Đỗ Thiếu Phủ hỏi.
- Đúng vậy, ngươi làm sao có thể có được một bộ thân pháp kia?
Đỗ Thiếu Phủ hiếu kì, kia là thân pháp Lăng Ba Tiêu Dao Bộ của Đông Li Thanh Thanh, chính mình lúc trước là được Đông Li Thanh Thanh truyền thụ, mà người thanh niên gọi là Thạch Đầu trước mắt này cũng biết.
- Chuyện này nói ra thì rất lâu rồi, đã là chuyện của ba, bốn năm trước.
Thạch Đầu sờ sờ sau gáy hồi tưởng một chút, sau đó dứt khoát nói ra chuyện từ lúc nhỏ.
Vốn dĩ Thạch Đầu là cô nhi, lúc có ký ức thì bản thân đã ở một chỗ hoang tàn vắng vẻ trong chỗ sâu Linh Vực. Trong núi sâu các loại dã thú yêu thú tung hoành, hắn được một con vượn cái lông đen nuôi lớn.
Vượn cái lông đen xem Thạch Đầu là con đẻ, từ nhỏ Thạch Đầu đã uống sữa của bách thú lớn lên. Vì vậy nên Thạch Đầu có thân hình tráng kiện, sức lực lớn vô cùng.
Một ngày, trong lúc vô tình Thạch Đầu phát hiện một thôn làng. Đó là một thôn làng ẩn cư vì chiến loạn mấy ngàn năm, biết một chút phương pháp tu luyện cơ sở, có thể cường thân kiện thể.
Có lão nhân phát hiện ra Thạch Đầu, lúc đó Thạch Đầu giống như dã thú, không biết nói chuyện, sợ hãi con người.
Về sau dưới sự dẫn dắt của mọi người trong thôn làng, Thạch Đầu buông xuống sự phòng bị, sinh lòng tín nhiệm, học được cách nói chuyện, còn học xong tu luyện cơ sở. Mới mười tuổi, chỉ bằng mượn sức lực lớn vô cùng, có thể chiến thắng hổ báo, bắt được cự mãng, người cùng thế hệ trong thôn căn bản là không thể so sánh được.
Như vậy sau mấy năm, có một ngày đi vào núi sâu săn thú, vì truy đuổi một con báo lớn, Thạch Đầu rơi xuống một hẻm núi, lại gặp cơ duyên xảo hợp có được một phần to lớn truyền thừa, còn có một thanh Trảm Ma Phủ.
Vào ba, bốn năm trước, Thạch Đầu đi săn trên đường gặp được một thiếu nữ như tinh linh bị yêu thú cường hãn vây công, liền tiến lên tương trợ. Cuối cùng không địch lại bị trọng thương nghiêm trọng, ngược lại còn được nữ tử giống như tinh linh kia cứu.
-Về sau, tinh linh tiên tử nói thân pháp của ta vụng về, phải tôi luyện nhiều, vì vậy liền dạy ta một bộ thân pháp này, về sau ta cũng không còn gặp qua tinh linh tiên tử kia nữa. – Thạch Đầu một hơi nói với Đỗ Thiếu Phủ.
- Chẳng lẽ chính là nàng.
Đỗ Thiếu Phủ động mắt, từ trong hình dung của Thạch Đầu, cảm thấy tinh linh tiên tử mà Thạch Đầu nói đến, không thể nghi ngờ là Đông Li Thanh Thanh.
Chỉ là ba, bốn năm trước Đông Li Thanh Thanh xuất hiện ở Linh Vực, bây giờ sợ là không biết lại ở phương trời nào.
- Khí hoàng, ngươi biết tinh linh tiên tử kia sao, tại sao có thể có khẩu quyết của thân pháp kia?
Thạch Đầu tò mò hỏi, trong lòng vẫn luôn cho rằng, Khí hoàng Kiều Phong và tinh linh tiên tử kia nhất định là có quan hệ.
- Việc này sau này ta sẽ lại nói với ngươi, thân pháp khẩu quyết ta dạy cho ngươi, ngươi liên hệ nhiều hơn, có điều nhớ kỹ lấy không thể truyền cho người khác.
Đỗ Thiếu Phủ nói với Thạch Đầu, trong đầu lúc này cũng không khỏi hiện lên bóng hình xinh đẹp như tinh linh kia.
Thạch Đầu nhẹ gật đầu, nhìn Đỗ Thiếu Phủ nói: - Khí hoàng, ta nghe đệ tử của Thiên Quyền Điện nói, các ngươi muốn đi tham gia cái gì mà Hội Thiên Kiêu Tranh Bá, ta cũng muốn gia nhập Thiên Quyền Điện, muốn đi cùng ngươi có được không?
- Vì sao? - Đỗ Thiếu Phủ sững sờ, sau đó cười một tiếng hỏi.
Ngươi là ân nhân cứu mạng của ta, còn là người vang dội ở Linh Vực, ta đi theo ngươi, về sau đương nhiên cũng có thể trở thành một cường giả, trở thành một đại anh hùng danh chấn thiên hạ. Lúc rời đi ta đã đáp ứng các thúc bá, còn có thôn trưởng gia gia trong thôn. Nhất định ở bên ngoài xông pha một phen thanh danh, có một ngày trở thành đại anh hùng danh chấn thiên hạ, đến lúc đó lại trở về, cho nên ta nhất định phải làm được. – Thạch Đầu nghiêm mặt nói, đó là lời hửa của hắn với người trong thôn, hắn không thể để các thúc bá cùng thôn trưởng gia gia trong thôn thất vọng.
Đỗ Thiếu Phủ nhìn người thanh niên trước mắt, trong hai mắt hiện ra nét cười, nói: - Thế nhưng Thiên Quyền Điện chỉ có khí phù sư mới có thể gia nhập, ngươi là người tu võ, thật sự là không thể gia nhập Thiên Quyền Điện.
- Vậy làm sao bây giờ, ta muốn đi theo bên cạnh ngươi, ngươi gọi ta làm cái gì cũng được, chỉ cần ở tại bên cạnh ngươi là được.
Thạch Đầu mong đợi nhìn Đỗ Thiếu Phủ, trên đại hội Thất Điện, người thanh niên trước mắt khiến hắn chấn động lại là ân nhân cứu mạng của hắn.
Cho nên, Thạch Đầu cảm thấy mình nhất định phải đi theo Khí hoàng Kiều Phong cường giả bậc này trước mắt, về sau cũng có thể trở thành người giống như hắn.
- Về sau gọi ta Tam thiếu, ngươi có thể tạm thời đi theo bên cạnh ta. Có điều ta có một điều kiện, nếu không làm được, có thể lúc còn sớm không phải đi theo ta.
Đỗ Thiếu Phủ nghiêm mặt nói với Thạch Đầu.
- Chỉ một điều kiện thôi ư, chỉ cần có thể có thể đi theo ngươi thì mười điều kiện, một trăm điều kiện cũng được?
Thạch Đầu nghe vậy lập tức hưng phấn không thôi, có thể đi theo thanh niên trước mắt, đừng nói là một điều kiện, cho dù nhiều hơn hắn cũng đáp ứng.
- Chỉ một điều kiện, về sau nếu ta để ngươi làm việc gì, nhất định phải nghe ta, không được phép hoài nghi.
Đỗ Thiếu Phủ nói, Thạch Đầu bản tính thuần phác, thiên phú cực kỳ cao, là một khối ngọc thô khó có được. Nếu có thể thêm chút hướng dẫn chạm trổ, về sau nhất định có thể siêu quần bạt tụy.
Mà nếu có cơ hội để Thạch Đầu gia nhập Thiên Hạ Hội, không đến năm năm cũng đủ để có thể nắm vững một phương.
- Việc này đương nhiên không có vấn đề.
Thạch Đầu nghe vậy hơi sững sờ, đây đâu phải xem như điều kiện, lập tức thật thà gật đầu không ngừng, trong ánh mắt trong veo lộ ra mấy phần cơ linh.
Sáng sớm hôm sau, trong Thiên Quyền Điện, một đám thanh niên nam nữ tổng cộng mười một người cưỡi phi hành yêu thú rời đi.
Chính là bọn người Đỗ Thiếu Phủ cùng Đào Ngọc, Vu Minh Viễn, Thạch Đầu.
Lần này tiến về phong ấn cổ địa kia, chỉ có thế hệ trẻ tuổi mới có thể đi vào, Bách Lý Húc đương nhiên là không thể đi theo chỉ có thể ở lại chờ trong Thiên Quyền Điện.
Lúc đầu đám Trưởng lão Trúc Hưu muốn an bài cường giả của Thiên Quyền Điện đưa tiễn, chiếu theo lệ cũ lần trước của Hội Thiên Kiêu Tranh Bá, mỗi lần Thiên Quyền Điện phái ra đệ tử, đều sẽ có cường giả hộ tống ven đường, để tránh nửa đường xảy ra bất trắc.
Đặc biệt đám trưởng lão rất rõ ràng, Điện chủ Điện Giả Ngọc Hành kia, sợ là còn chưa từ bỏ ý đồ với Thiếu điện chủ, càng thêm không yên lòng.
Vì thuyết phục đám Trưởng lão Trúc Hưu, Đỗ Thiếu Phủ đã phí không ít lời lẽ.
Hội Thiên Kiêu Tranh Bá, cổ địa phong ấn ở phía trên Trung Châu trong dãy núi Thần Lôi gần biên giới Linh Vực.
Theo lời đồn, dãy núi Thần Lôi kia vào thời Thượng Cổ đã từng có đỉnh cấp cường giả đến, nơi đó có dấu vết của Thần Lôi Diệt Thế lưu lại.
Vô số năm qua, nơi đó vẫn không có một ngọn cỏ sống, có vết tích sấm sét tồn tại.
Gần tới Hội Thiên Kiêu Tranh Bá, toàn bộ Trung Châu cũng đang sôi trào. Các đệ tử trẻ tuổi có năng lực và đệ tử bất phàm trong tộc của các thế lực lớn đều chạy tới dãy núi Thần Lôi.
Chín đại quái vật khổng lồ Trung Châu, thế hệ trẻ tuổi đỉnh phong trong chín đại thế lực cũng bắt đầu lên đường.
Nhất thời, dãy núi Thần Lôi náo nhiệt ồn ào, thân ảnh đông đúc vút không cùng nhau lướt đến dãy núi Thần Lôi.
Vừa mới đáp xuống dãy núi Thần Lôi mênh mông liền có thể cảm giác được loại không khí sôi trào cùng chấn động kia.