- Đi!
Trình Hoàng quát khẽ, ném Ngọc Tỷ Kim Long trong tay ra ngoài, Long khí hoàng cung chấn động, trực tiếp quét sạch hướng về phía Đỗ Tiểu Thanh.
Ngọc Tỷ Kim Long, ngưng tụ khí vận kéo dài liên tục của một nước, Quân Hoàng các triều đại của đế quốc Thạch Long không ít, nhưng Ngọc Tỷ Kim Long lại chỉ có một, nhận tế điện của các triều đại đế quốc Thạch Long và tỷ vạn quốc dân, hội tụ vận khí long mạch đế quốc.
Ngọc Tỷ Kim Long hấp thu Long khí hoàng cung bồi dưỡng cho nên có một loại sức mạnh thần bí, khí vận vô tận cùng trời đất tương dung.
Đây tuyệt đối là một báu vật quan trọng, quý báu hơn nhiều so với Đạo Khí cao phẩm.
Ngọc Tỷ Kim Long không phải là vật mà khí phù sư có thể luyện chế ra.
Khí phù sư lợi hại, có thể luyện chế ra hình của Ngọc Tỷ Kim Long, lại không cách nào luyện chế ra thần hồn bí lực của Ngọc Tỷ Kim Long, nó cần bồi dưỡng vô số năm và hội tụ khí vận một nước mới có thể có uy áp như vậy.
- Grào grào...
Ngọc Tỷ Kim Long quét sạch hướng Đỗ Tiểu Thanh, trong mơ hồ dường như có sáu hư ảnh cự long vàng kim gia trì đồng thời lướt động, Long khí hoàng cung cuồn cuộn hàm chứa uy năng vạn cổ, đại thế dời núi lấp biển, dường như muốn trấn sát sinh linh tứ phương!
Đỗ Tiểu Thanh ra tay lần nữa, mảng lớn lửa mạnh xanh đỏ quét sạch ra ngoài, tuôn về phía Ngọc Tỷ Kim Long phô thiên cái địa.
Chỉ là giờ phút này, Ngọc Tỷ Kim Long uy áp cuồn cuộn, được trời đất bảo hộ, kéo theo vạn cỗ đại thế uy áp, thiên thời địa lợi trực tiếp bức lui Đỗ Tiểu Thanh.
- Rống!
Tiểu Hổ gào thét, tiếng quát như sấm, thân thể màu đen khổng lồ, bùa chú phun trào, cùng Đỗ Tiểu Thanh chung sức chống cự Ngọc Tỷ Kim Long.
- Grào grào!
Trên Ngọc Tỷ Kim Long, sáu hư ảnh Kim Long gia trì, cộng thêm Tiểu Hổ, cũng bị đẩy lùi như thường.
Bốn phía hư không vặn vẹo, toàn bộ đế đô Long Thành chấn động, Long khí hoàng cung mịt mờ, thụy quang vô tận khuấy động, khiến người ta sợ hãi vô cùng.
- Oanh!
Bỗng dưng, một cỗ khí tức kinh khủng bộc phát lần nữa, giống như đấng tôn chủ kinh khủng xuất thế, một cỗ ánh sáng kim sắc chói mắt giống như ánh mặt trời mãnh liệt nổ tung, mang lại cho người ta loại cảm giác áp bách không gì sánh được.
Vào lúc Đỗ Tiểu Thanh và Tiểu Hổ bị đẩy lui, một con Viên Hầu kim sắc to lớn toàn thân óng ánh trong sáng đột nhiên xuất hiện.
- Grào...
Viên Hầu kim sắc gào thét, ánh sáng long lanh óng ánh quanh thân, hai con ngươi linh động, nhìn xuống toàn bộ thế gian.
- Ầm ầm!
Viên Hầu kim sắc bỗng nhiên xuất ra một quyền, quang huy mịt mờ giống như trời đất sơ khai. Không gian mơ hồ vặn vẹo trước nắm đấm giống như có thể quét ngang tứ phương, trấn áp tất cả!
Một quyền này, trực tiếp chống lại được Kim Long Ngọc Tỷ kia, rõ ràng ngăn cản nó ở hư không.
Giờ phút này Viên Hầu kim sắc to lớn kia giống như là một đấng thiên địa chí tôn, đến từ thiên địa sơ khai, khí tức mịt mờ khiến cho sinh linh vây xem ở bốn phía không khỏi lạnh run rẩy lẩy bẩy.
- Đồ chơi này là báu vật được khí vận một nước và Long khí hoàng cung bồi dưỡng, hàm chứa Long khí hoàng cung và sức mạnh trời đất thần bí hào hùng nhất, được trời đất bảo hộ, ở hoàng cung này chúng ta không làm gì được, rời khỏi hoàng cung trước đã!
Viên Hầu kim sắc quay đầu lại nói với Đỗ Tiểu Thanh và Tiểu Hổ, hai con ngươi màu vàng óng ngưng lại.
- Hừ!
Đỗ Tiểu Yêu yêu kiều hừ một tiếng, sau đó thân ảnh lui ra, nhưng thủ ấn ngưng kết, một mảnh lửa mạnh xanh đỏ ngập trời quét sạch xuống hoàng cung.
- Xì xì xì...
Đột nhiên, bốn phía hoàng cung lửa lớn cháy cuồn cuộn. Mảng lớn cung điện bị san thành bình địa hóa thành tro tàn, chỉ có chỗ sâu trong hoàng cung có đại trận bảo hộ, đang chống cự lửa lớn.
- Rống!
Tiểu Hổ thấy thế, thân hình khổng lồ lui về phía sau đồng thời vỗ cánh cuốn sạch, hổ trảo vung ra, khí tức đáng sợ bập bềnh, mảng lớn hoàng cung sụp đổ tan tành, mặt đất rạn nứt, trong nháy mắt trút xuống sụp đổ như địa chấn.
- Lui!
Nhìn thấy Đỗ Tiểu Thanh và Tiểu Hổ đã lui ra phía sau, Đỗ Tiểu Yêu một quyền bộc phát uy áp không tên, va chạm với Ngọc Tỷ Kim Long.
- Oanh!
Trên không trung vang vọng truyền ra tiếng trầm thấp trầm đục, tiếng gầm âm vang điếc tai, khắp bầu trời bùa chú và năng lượng phô thiên cái địa lan tràn, năng lượng đáng sợ khiến ánh mắt bốn phía co rút, hư không vặn vẹo nổ tung.
- Hưu...
Thừa dịp này, thân thể Đỗ Tiểu Yêu hóa thành sấm chớp kim sắc nhanh chóng thối lui về phía sau, trong nháy mắt thoát ra đến chỗ xa ở ngoài hoàng cung.
Thu hồi Ngọc tỷ Kim Long, sắc mặt Trình Hoàng cực kì ngưng trọng, ánh mắt xem xét, bên ngoài hoàng cung đã bị Đỗ Tiểu Thanh và cự hổ màu đen kia san thành bình địa.
Từ khi đế quốc Thạch Long khai quốc đến nay, đế quốc Thạch Long cho tới bây giờ chưa từng chịu đả kích như thế này.
- Bảo vật ấn chương kia quá mạnh!
Bóng hình xinh đẹp của Đỗ Tiểu Thanh đến bên người Đỗ Tiểu Yêu, đôi mắt đẹp linh hoạt kỳ ảo ngưng lại, khí tức trên con dấu kia khiến nàng bây giờ cũng không biết làm thế nào.
- Yên tâm, chỉ cần chúng ta ở bên ngoài hoàng cung thì xem như ấn chương kia cũng không cách nào làm gì được chúng ta, sợ là bọn hắn căn bản không dám ra khỏi hoàng cung!
Đỗ Tiểu Yêu khẳng định nói, tất cả đều khó mà thoát khỏi sự thăm dò của nó, đây là thiên phú của nó.
- Đáng tiếc không thể hủy Long khí hoàng cung kia trút giận cho Tam thiếu.
Tiểu Hổ hóa về hình người, hai con ngươi thâm thúy thuần túy đen nhánh lộ ra hung quang.
Đỗ Tiểu Thanh, các ngươi đại náo đế đô đế quốc Thạch Long, hủy hoàng cung của đế quốc ta, đây là đại biểu cho việc Hoang Quốc muốn cùng đế quốc Thạch Long ta khai chiến ư?
Trình Hoàng nhìn Đỗ Tiểu Thanh xa xa, Long khí hoàng cung trên người lượn quanh, Quân Hoàng uy áp lan tràn, nhìn qua bên ngoài hoàng cung bị san thành bình địa, trong lòng vì vậy mà giận dữ không thôi.
Đây là quốc nhục*, đế quốc Thạch Long từ khi khai quốc đến nay, chưa bao giờ bị quốc nhục, hôm nay lại phát sinh khi hắn tại vị.
*Quốc nhục: nỗi nhục quốc gia
- Lúc trước nếu không phải Thiên Hạ Hội ta, điện Thiên thú tương trợ, ca ca dẫn đầu cường giả đuổi tới, thì hôm nay đế quốc Thạch Long đã sớm sụp đổ rồi. Nếu bây giờ Hoang Quốc và Thạch Long khai chiến, đế quốc Thạch Long căn bản không chịu nổi một kích!
Đỗ Tiểu Thanh khẽ kêu, từ trong miệng Đỗ Tiểu Mạn và Đỗ Vân Long cũng biết thông suốt chuyện thành đại chiến, cuối cùng đại khánh cả nước đế quốc Thạch Long đều không hề nhắc đến ca ca.
Bây giờ nhớ lại, Đỗ Tiểu Thanh càng giận dữ bất bình thay ca ca.
Nghe Đỗ Tiểu Thanh nói, đám người Trình Hoàng, lão Hoàng Trình Phạn Thị, sắc mặt đều biến hóa xanh đỏ, nhất thời không phản bác được.
Mà Trình Hoàng và lão Hoàng Trình Phạn Thị cũng biết rõ, nếu thật sự hiện tại Hoang Quốc và đế quốc Thạch Long khai chiến, đế quốc Thạch Long quả thật là khó mà chống lại được.
Đặc biệt là ba vị chủ nhân kinh khủng trước mắt, đủ để quét ngang tất cả, một mực giết tới hoàng cung.
-Có ấn chương không bảo vệ được một đời, sau Hội Thiên Kiêu Tranh Bá ta sẽ lại đến, Long khí hoàng cung, đế quốc Thạch Long không giữ được!
Đỗ Tiểu Thanh khẽ kêu trầm giọng nói, ấn chương kia quá mạnh, chỉ có thể đến lúc đó lại nghĩ biện pháp đối phó.
... ... ... ...
Đế đô Long Thành, vô số ánh mắt nhìn qua ba đạo thân ảnh nghênh ngang rời đi, lại nhìn về mảng lớn hoàng cung bị san thành bình địa kia liền một mảnh lặng im.
Một đám vương hầu không nói, thực lực của đám Đỗ Tiểu Thanh kia, căn bản vương hầu không thể chống lại.
- Tiểu Thanh, các ngươi muốn đi Hội Thiên Kiêu Tranh Bá?
Một lát sau, trong phủ Trấn Nam Vương, bên trong Thiên Điện, Âu Dương Sảng hỏi ba người Đỗ Tiểu Thanh, Đỗ Tiểu Yêu, Tiểu Hổ.
- Ừm, ta muốn thay ca ca đi.
Đỗ Tiểu Thanh nhẹ gật đầu nói với Âu Dương Sảng: - Chúng ta lát nữa sẽ phải xuất phát, nếu không sợ là đến không kịp.
- Mang ta cùng đi chứ, đã rất lâu ta chưa ra ngoài, vừa vặn cùng một chỗ với các ngươi.
Âu Dương Sảng nói với Đỗ Tiểu Thanh.
- Sảng tỷ tỷ, nghe nói bên trong cổ địa phong ấn kia nguy hiểm trùng điệp, chính là chỗ đại hung.
Đỗ Tiểu Thanh lo lắng, Âu Dương Sảng thực lực tu vi còn ở Vũ Hầu cảnh, đi vào trong đó, sợ là sẽ cực kì nguy hiểm.
- Có các ngươi, chẳng lẽ ta còn sợ nguy hiểm sao.
Âu Dương Sảng mỉm cười, dung nhan tuyệt thế động lòng người, chỉ là thoáng hiện ra sự tiều tụy, đã mất đi thần thái ngày xưa.
- Cái này. . .
Đỗ Tiểu Thanh do dự, sau đó quan sát Đỗ Tiểu Yêu cùng Tiểu Hổ, không biết nên quyết định như thế nào, nàng không thể đảm bảo Sảng tỷ tỷ đến lúc gặp nạn.
- Đừng nhìn ta, nàng không có hỏi ta.
Đỗ Tiểu Yêu trợn nhìn Đỗ Tiểu Thanh một cái, trực tiếp đi tới một bên.
Âu Dương Sảng nhìn Đỗ Tiểu Thanh, mắt to đôi mắt đẹp hiện ra gợn sóng, nói: - Tiểu Thanh, vậy ngươi thật sự không có ý định đưa ta đi sao? Nếu như các ngươi không đưa ta đi, vậy ta cũng chỉ có thể tự mình đi.
Nhìn đôi mắt to đẹp kia của Âu Dương Sảng, nghe vậy, Đỗ Tiểu Thanh cũng chỉ có thể bất đắc dĩ gật đầu, nói: - Được thôi, vậy thì cùng đi.
... ... ... ... ... ... ...
Linh Vực, Thiên Quyền Điện. Bên trong không gian mông lung, ánh sáng kim sắc dập dờn quanh thân thể nhuyễn giáp màu tím đang ngồi xếp bằng, giống như từng con từng con rắn nhỏ kim sắc xuyên thẳng qua.
- Hô...
Chốc lát sau, Đỗ Thiếu Phủ ngưng kết thủ ấn, ánh vàng kim trên thân xuyên thẳng qua nhập vào, sau đó một ngụm trọc khí phun ra.