Thiên Quyền điện nắm trong tay đa phần luyện chế khí cụ của cả Linh Vực.
Phù khí, đạo khí cao phẩm hầu như đều chế từ Thiên Quyền điện ra, điều này khiến cho vô số cường giả cũng có quan hệ tư giao rất tốt với một số trưởng lão trong Thiên Quyền điện, loại thế lực ẩn hình này tuyệt đối không dễ dò xét.
- Thiếu Điện chủ, gần đây có người của một nhà Bảo Các muốn gặp Thiếu Điện chủ.
Trưởng lão Trúc Hưu nói, khi tra tư liệu biết được Thiếu Điện chủ tham gia đại hội Vạn Khí, là do Bảo Các này tiến cử, bởi vậy cũng nhớ được Bảo Các này.
- Bảo Các.
Đỗ Thiếu Phủ cũng nghĩ tới lúc trước đã đáp ứng một số điều kiện của Bảo Các, nhưng hình như vẫn chưa thực hiện, Các chủ Bảo Các Thượng Quan Hách cũng có chiếu cố tới mình như vậy kia mà.
- Ta thiếu nợ Bảo Các một chuyện, nếu có thể thì Thiên Quyền điện từ nay về sau hãy chiếu cố cho Bảo Các nhiều hơn. Ngoài ra ta muốn để vài người ở Bảo Các tiến vào Thiên Quyền điện tìm hiểu một chút những luyện khí tâm đắc mà khi trước sư phụ để lại. Ta đã xem qua những luyện khí kia, mặc dù là trọng bảo đối với Khí Phù Sư, nhưng truyền ra ngoài cũng không quan trọng lắm, xem như ta trả nợ cho Bảo Các, chư vị trưởng lão cho là có thể không?
Đỗ Thiếu Phủ hỏi mọi người, bản thân dù sao cũng không quá quen thuộc với tình hình của Thiên Quyền điện, huống chi hiện giờ người nắm quyền điều hành cũng là các trưởng lão, họ cũng đã trả giá cho Thiên Quyền điện không ít, đương nhiên cũng phải xem ý tứ của họ nữa.
- Chuyện này ta sẽ để người dưới sắp xếp.
Trưởng lão Trúc Hưu gật đầu, những luyện khí tâm đắc mà Điện chủ để lại cùng với Luyện Khí Chi Pháp lúc trước cùng có người ngoài lĩnh ngộ qua, ví dụ như Khí si Quảng Hàng Ông là một trong số đó.
- Vậy thì đã làm phiền Trúc Hưu Trưởng lão rồi.
Đỗ Thiếu Phủ gật đầu ra dấu, sắp sửa phải đi tới Đại hội Thiên Kiêu Tranh Bá rồi, sợ là phải sau khi đại hội Thiên Kiêu Tranh Bá kết thúc mới có thời gian tới gặp người của Bảo Các được.
Trưởng lão Trúc Hưu nói:
- Thiếu Điện chủ, đại hội Thiên Kiêu Tranh Bá sắp bắt đầu, Thiên Quyền điện chúng ta bình thường mỗi lần để mười người tham gia, hiện giờ Thiếu Điện chủ có ý kiến gì không ạ?
- Vậy thì mang mười người đi theo đi, các vị sắp xếp là được rồi, còn có nửa tháng nữa, chắc hẳn lộ trình năm ngày cũng không sai biệt gì nhiều, trong mười ngày này ta sẽ bế quan, đến lúc đó sẽ xuất phát.
Đỗ Thiếu Phủ nói, đến lúc đó có thể tụ họp với người của các điện khác rồi.
Đại hội Thiên Kiêu Tranh Bá lần này, bên trong Phong Ấn Cổ Địa nhất định phải lấy được Âm Linh Tinh, không thể gây ra sai sót gì được.
Cho nên trong mười ngày này, Đỗ Thiếu Phủ muốn chuẩn bị cho thật kĩ càng. Hắn mới đột phá lên Vũ Hoàng cảnh và Linh Phù Sư thất tinh, phải củng cố tu vi vững chắc một chút.
Trong thức Thần Bí thứ nhất, bản lĩnh của Kim Sí Đại Bằng, còn có Lôi Đình Ảo Nghĩa, Tinh Thần Ảo Nghĩa, Bất Tử Thảo, Động Minh Thảo, bản lĩnh của Tử Viêm Yêu Hoàng đều cần phải lĩnh ngộ tốt, chuẩn bị vẹn toàn.
Sau đó Đỗ Thiếu Phủ đem bí quyết Bí Binh của sư phụ Khí Tôn và Thánh Thể Quyết lên không ít Luyện Khí Chi Pháp, phục chế ngọc giản giao cho Trưởng lão Trúc Hưu, khiến các trưởng lão kích động không thôi, trên mặt của một số lão nhân còn không kiềm chế được mà khóc ra nước mắt.
Một lát sau, bên trong mật thất của Thiên Quyền điện, sau khi Đỗ Thiếu Phủ bố trí một đạo phong ấn cấm chế xong, giữa mi tâm có một tia sáng tràn ra, không gian Hoang Cổ xuất hiện trước mắt, khí tức cổ xưa lan tràn. Đỗ Thiếu Phủ liền tiến nhập vào trong không gian Hoang Cổ, khoanh chân ngồi xuống, quyết định nhân dịp mười ngày này ngồi trong không gian thái cổ một trăm ngày, lĩnh ngộ cho tốt những thứ kia.
Đại hội Thiên Kiêu Tranh Bá sẽ có vô số thanh niên của cả Trung Châu tham dự, điều này cũng khiến trong lòng Đỗ Thiếu Phủ thấp thỏm chờ mong, mong muốn trong trận đấu lần này có thể nhận được lợi ích kinh người.
Đương nhiên thân là một người trẻ tuổi, một sự kiện trọng đại như vậy, bản thân Đỗ Thiếu Phủ cũng phải biết tu vi của mình ở mức độ nào.
Nếu không thì sẽ không có cách nào có thể áp chế quần hùng, cùng đứng đầu với những người cùng thế hệ ở Trung Châu, chớ nói gì đến sau này khôi phục lại học viện Thiên Vũ, đến đối kháng với tộc kia!
Từ lời của Đại Sư bá Cuồng Tôn và Nhị Sư bá Ngọc Tiên Tử, Đỗ Thiếu Phủ biết được sự hung hiểm của cổ địa này, mỗi lần có một người trẻ tuổi nổi bật của chín đại thế lực chết trong đó thì cũng không có gì đáng ngạc nhiên, bởi vậy cần thực lực tuyệt đối.
- Xuy...
Ngưng kết thủ ấn, quanh thân Đỗ Thiếu Phủ bao phủ bởi quang mang kim sắc, vận chuyển công pháp Kim Sí Đại Bằng, lĩnh ngộ Phú Ảo Nghĩa.
Bên trong ao Thất Tinh, năng lượng tinh hoa tinh lọc linh thai.
Bên trong cơ thể Đỗ Thiếu Phủ vốn còn có Động Minh Thảo trấn tất cả tà vật.
Điều này khiến cho Đỗ Thiếu Phủ có thể chỉ trong một thời gian ngắn tiến nhập trạng thái lĩnh ngộ.
... ... ... ...
Hoàng hôn, Thạch Thành được bao phủ bởi ánh tà dương, mơ hồ vẫn còn hào quang chiếu rọi không trung.
Thạch Thành đã là một phương bảo địa.
- Vụt vụt...
Bên ngoài Thạch Thành, trong không gian yên tĩnh có ba đạo lưu quang đột ngột lướt qua ánh nắng chiều.
Ba cỗ khí tức bắt đầu khởi động trên không trung, sau mấy lần chớp động liền trực tiếp xuất hiện giữa không trung Thạch Thành, cuối cùng giáng xuống trước mộ địa Đại Bằng Hoàng bên ngoài Đỗ gia.
Ba đạo thân ảnh đáp xuống, chỉ có hai đạo thân ảnh đáp hẳn xuống đất, một người chính là thiếu nữ thánh khiết yêu mị, khí chất tôn quý siêu phàm thoát trần, trên vai là một chú khỉ vàng óng, khí tức dao động khiến lòng người rung chuyển.
Bên cạnh còn có một thanh niên mặc áo bào đen, đôi mắt đen nhánh thâm trầm, cả người tản ra một loại uy áp vương giả.
Ba cỗ hơi thở này giáng lâm lập tức kinh động tất cả cường giả Đỗ gia.
- Vụt vụt...
Bên trong Đỗ gia, Dược Hoàng y Vô Mệnh, Đỗ Vân Long, Đỗ Mạn, Ngân Dực Ma Điêu, Huyền Giao Vương, Tuyệt Kiếm Vương, Kim Điêu Vương lập tức phí ra.
Trong khoảng thời gian ngắn gần đây, bọn họ đều ở Thạch Thành trấn thủ, cũng để phòng ngừa vạn nhất.
- Các ngươi là ai, mộ địa Đại Bằng Hoàng là cấm địa, người xông vào liền giết không tha!
Nhìn phù trận trước mặt, có đệ tử dưới trướng ngăn cản, hơi thở sắc bén dao động.
- Các người tránh ra.
Thiếu nữ kia vừa mở miệng, bóng dáng uyển chuyển xinh đẹp có chút run rẩy, hai tròng mắt đen láy linh động có chút ướt nước. Nàng hơi phẩy tay một cái lập tức khiến đám đệ tử ngăn cản dạt sang hai bên, nhưng lại không có người nào bị thương.
Con khỉ vàng óng trên vai thiếu nữ tản ra một một vòng bùa chú bí văn, một cỗ kim quang chói mắt khuếch tán, sau đó bao phủ thiếu nữ và thanh niên áo bào đen tiến vào phù trận như đi vào chỗ không người.
- Tất cả lui ra.
Đỗ Mạn từ xa rung động, nhìn thiếu nữ và con khỉ vàng óng kia, bóng dáng xinh đẹp kích động lập tức lao tới la lớn để các đệ tử canh gác lui ra.
- Phó Điện chủ đã trở lại rồi.
Ba người Ngân Dực Ma Điêu, Thương Viêm Xích Báo, Phục Hổ Bá Ngao run rẩy, thiếu nữ kia không phải Phó Điện chủ Đỗ Thanh thì còn ai vào đây nữa.
- Là các nàng.
Trong mắt Dược Hoàng y Vô Mệnh ánh lên hào quang, lập tức nói:
- Mau mở phù trận ra.
- Xoạt...
Trận Phù Sư ngay lập tức tiến lên phía trước, ngưng kết thủ ấn hóa thành bùa chú bí văn, thu liễm phù trận trước mộ địa vào.
- Vù vù...
Khi phù trận được thu lại thì trên mộ địa cũng có hào quang ngập tràn.
Trên mộ địa, hai Chu Linh Thảo bao trùm cả dãy núi mộ địa hoang sơ, hào quang xông thẳng ra, dòng năng lượng dao động bao phủ cả Thạch Thành.
Phía trước mộ địa, thiếu nữ xinh đẹp bước từng bước rung động đi tới mộ bia, nhìn hàng chữ Hoang Quốc Đại Bằng hoàng Đỗ Thiếu Phủ chi mộ to kia, trong hai tròng mắt linh hoạt trở nên ướt át đong đầy nước mắt, từng giọt nước mắt rơi trên khuôn mặt tuyệt thế.
- Vù vù...
Đám cường giả Dược Hoàng y Vô Mệnh, Đỗ Mạn, Đỗ Vân Long, Ngân Dực Ma Điêu, Huyền Giao Vương đều cùng phi tới, lẳng lặng đứng sau lưng thiếu nữ kia.
...
...