Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 841: Tín ngưỡng chi lực.

Chương Trước Chương Tiếp

Loại khí tức này vô cùng huyền diệu, chỉ có trên dưới một lòng mới có thể hội tụ.

Đồn đãi thời cổ, loại lực lượng này gọi là tín ngưỡng.

Vạn chúng quy thuận, mới có thể sinh ra lực lượng thần bí.

Loại lực lượng này, tương tự Hoàng Cung Long Khí, bất quá cao hơn Hoàng Cung Long Khí rất nhiều.

Hoàng Cung Long Khí, là không thể trực tiếp đạt được như tín ngưỡng chi lực, cho nên chỉ có thể lấy Đế Quốc Long Mạch thu, cuối cùng hội tụ thành hình, hóa thành Hoàng Cung Long Khí.

Tín Ngưỡng Chi Lực, quá khó hình thành, đồn đãi chỉ có những đại năng ở thời cổ, mới có thể để trên dưới một lòng, cuối cùng hình thành Tín Ngưỡng Chi Lực gia tăng bản thân, đạt được chỗ tốt vô thượng.

Linh Vực Thiên Xu điện, trong quần sơn, lôi đình cùng tinh huy tiêu thất, bốn phía khôi phục bình tĩnh, hết thảy lắng xuống.

- Di, sao tiểu tử kia còn không có phản ứng, làm sao vậy?

Trên núi, Cuồng Tôn nghi hoặc, nhìn thân ảnh ở trên bầu trời, dĩ nhiên còn không có động tĩnh.

- Không thích hợp, hình như không đúng.

Ngọc tiên tử nhíu mày, nàng cảm thấy một cỗ khí tức không rõ, đang từ đàng xa hàng lâm đến.

- Không thích hợp.

Thần sắc của Cuồng Tôn biến hóa, khí tức dũng động, bắt đầu đề phòng.

- Ầm!

Bỗng dưng, trên không rung động, cửu thiên rung chuyển, thiên địa biến sắc.

Trong sát na này, một hào quang kim sắc, như từ chỗ sâu trong thương khung bay đến, giống như thần mang trực tiếp hạ xuống bao phủ ở trên người Đỗ Thiếu Phủ.

- Ầm ầm...

Cơ hồ là cùng lúc, thương khung rung chuyển, cỗ hào quang kim sắc thứ hai phun trào, cùng cỗ thứ nhất hội tụ bao phủ ở trên người Đỗ Thiếu Phủ.

Hào quang kim sắc bao phủ, giờ khắc này, quanh thân hắn có uy áp giống như thiên địa lan tràn ra.

Uy thế cực kỳ đặc biệt, vô cùng vô tận, ở dưới uy áp này, mọi người trong Thiên Xu điện nhịn không được tâm sinh kính sợ, run rẩy phủ phục.

Đệ tử Thiên Xu điện thực lực thấp một chút, nhịn không được nằm rạp trên mặt đất.

Trong quần sơn, vạn thú rít gào, ánh mắt kính sợ.

Khai Minh Thành, cả thành đại tế, hàng tỉ thành dân cùng tế Đại Bằng Hoàng, quỳ lạy tế tự, hội tụ thành khí tức thần bí phóng lên trời.

- Tín ngưỡng, đó là Tín Ngưỡng Chi Lực, Thiếu Phủ hấp thu Tín Ngưỡng Chi Lực.

Trên núi, Ngọc tiên tử rung động, nhìn hào quang kim sắc kia bao phủ thanh niên, giống như Thiên Thần hàng lâm.

Đó là Tín Ngưỡng Chi Lực trong truyền thuyết, có thể được Tín Ngưỡng Chi Lực, đều là đại năng thời cổ mới có thể làm được.

Mà bây giờ, Tín Ngưỡng Chi Lực kia dĩ nhiên xuất hiện ở trên người thanh niên này.

- Tín Ngưỡng Chi Lực, Tín Ngưỡng Chi Lực trong truyền thuyết, Thiếu Phủ lấy Tín Ngưỡng Chi Lực ở đâu a.

Thời khắc này Cuồng Tôn cũng chấn kinh, sắc mặt ba động, trong mắt hiện lên vẻ chấn động.

- Trong truyền thuyết, Tín Ngưỡng Chi Lực gia tăng bản thân, có thể bảo hộ linh đài, áp chế hết thảy Tà Ma, tăng trưởng khí vận, Tín Ngưỡng Chi Lực, chỉ có đại năng trong thiên địa mới có thể có!

Ngọc tiên tử nói, ánh mắt không thể bình tĩnh.

- Bất phàm, tiểu tử này quá bất phàm, Thất Tinh Điện ta đi đại vận rồi, ha ha ha ha...

Cuồng Tôn cười to, kích động cười to, có thể được Tín Ngưỡng Chi Lực, hắn làm sao sẽ không biết điều này đại biểu cái gì.

Khí vận của tiểu tử kia, cũng là khí vận của Thất Tinh Điện, tiểu tử này, có thể sánh vai với thượng cổ đại năng, lo gì Thất Tinh Điện không hưng thịnh!

- Tên kia cố chấp cả đời, mắt cao hơn đầu, không thu đệ tử thân truyền, lúc này đây thực sự là thu một đệ tử giỏi.

Ngọc tiên tử nói, lông mày lộ ra độ cong vui vẻ.

- Đệ tử của lão tứ, cũng là đệ tử của cả Thất Tinh Điện chúng ta, ha ha.

Đột nhiên Cuồng Tôn quay đầu lại nhìn Ngọc tiên tử, thần bí nói:

- Lão nhị, ngươi còn nhớ ước định lúc trước của chúng ta không?

Ngọc tiên tử giơ tay lên, mỉm cười nói:

- Lúc trước chúng ta không ai phục ai, sau khi sáng lập Thất Tinh Điện đã nói, sau này trong hậu bối Thất Tinh Điện, nếu có người có thể nổi tiếng, lực áp cùng thế hệ, đạt được chúng ta thừa nhận, như vậy thì để Thất Tinh Điện quy nhất, giao cho hắn quản lý, để chín đại thế lực của Trung Châu kiêng kỵ.

Cuồng Tôn nhìn thanh niên giữa không trung, mắt lộ ra tinh mang, lại nhìn Ngọc tiên tử nói:

- Ngươi nghĩ Thiếu Phủ có tư cách không?

Ngọc tiên tử ngẩng đầu, nhìn thanh niên trên bầu trời, sau một lát, hàm răng khẽ mở nói:

- Thiên Tuyền điện của ta có thể giao cho hắn!

- Thiên Xu điện, sau này là của hắn rồi!

Cuồng Tôn nói, thân thể to lớn tục tằng, khí tức làm không gian bốn phía vặn vẹo.

...

Đỗ Thiếu Phủ đột phá, thời khắc này bị hào quang kim sắc bao phủ, không gian rung động, cảm giác một thông đạo lộng lẫy xuất hiện ở trước mắt mình.

Trong thông đạo, lan tràn khí tức để Đỗ Thiếu Phủ cảm giác mình có thể đạt được chỗ tốt to lớn, có thể tẩm bổ thân thể thần hồn, bởi vậy không chút do dự cất bước đi vào.

Thông đạo kim sắc, tựa hồ là cực kỳ dài, Đỗ Thiếu Phủ cảm giác bản thân xuyên qua vô số không gian, cuối cùng mới tới phần cuối.

Phía trước kim quang rạng rỡ, sau đó không gian ba động, cảm giác một tia sáng chói mắt bắn đến, một đại thành quen thuộc xuất hiện ở trong tầm mắt.

Tòa thành lớn kia là Thạch Thành, Đỗ Thiếu Phủ quen đến không thể quen hơn nữa.

Tầm mắt nhìn qua, Đỗ Thiếu Phủ nhìn thấy Thạch Thành đang tế điện, vô số người quỳ xuống đất, có người đọc tên của mình.

Dược Hoàng, Đại tỷ, Nhị ca, Đại bá Nhị bá, Huyền Giao Vương, Ngân Dực Ma Điêu, Kim Điêu Vương, Tuyệt Kiếm Vương… còn có không ít Trưởng lão của Cổ Thiên Tông, từng thân ảnh quen thuộc xuất hiện ở trong tầm mắt của Đỗ Thiếu Phủ.

Thời khắc này, Đỗ Thiếu Phủ cảm giác mình có thể cùng vô số người kia tương dung, có thể cảm nhận được hết thảy tư tưởng của bọn hắn.

Bất kỳ nội tâm của ai, bản thân tâm niệm sở trí, đều có thể theo dõi rõ rõ ràng ràng.

Bọn họ tưởng niệm mình, bọn họ đang vì mình bi thương, có người hi vọng bản thân trở thành cường giả, có người hy vọng có thể lớn mạnh Hoang Quốc.

Có thanh niên Thạch Thành, hy vọng có thể trở nên cường đại, sau này bảo hộ Thạch Thành.

Bỗng dưng, trước mắt biến hóa, trong tầm mắt Đỗ Thiếu Phủ xuất hiện một địa phương quen thuộc khác.

Đó là đại thành bao la, Đỗ Thiếu Phủ cũng không quên, đó là Khai Minh Thành.

Trong Khai Minh Thành, thời khắc này cũng đại tế, suy nghĩ trong lòng ngàn tỉ người, Đỗ Thiếu Phủ cảm giác giống như mình có thể theo dõi rõ rõ ràng ràng.

Bọn họ cảm kích mình bảo hộ, cảm kích mình vì Khai Minh Thành làm hết thảy.

Có lão nhân cảm kích, có phụ nữ và trẻ em không nỡ, có thanh niên trai tráng hi vọng trở nên cường đại, không muốn nhìn thấy Khai Minh Thành gặp nạn lần thứ hai.

- Ta còn một ngày, tất sẽ bảo hộ mọi người.

Trong lòng Đỗ Thiếu Phủ thầm nói, cực kỳ cảm động, bản thân làm hết thảy, có ý nghĩa tồn tại rồi.

Đây là ý nghĩa bảo hộ, có người sẽ nhớ mình làm hết thảy.

- Ta còn một ngày, tất sẽ bảo hộ mọi người.

Khai Minh Thành, Thạch Thành, trên trời cao, đột nhiên lan tràn kim quang, có âm thanh quen thuộc truyền ra.

Trong lúc mơ hồ, có thân ảnh hư ảo xuất hiện, thời gian ngắn liền tiêu thất.

Đỗ Thiếu Phủ cũng không biết, thời khắc này trong lòng của hắn thầm nói, sẽ gây nên biến hóa ở Thạch Thành cùng Khai Minh Thành, này là Tín Ngưỡng Chi Lực dẫn dắt lẫn nhau.

- Hiển linh, đó là thân ảnh của Thần Dũng Vương, ta đã thấy, sẽ không quên.

- Vừa rồi là thanh âm của Thần Dũng Vương, không có sai.

- Thần tích, này là thần tích, Thần Dũng Vương hiển linh!

Khai Minh Thành, hàng tỉ ánh mắt rung động, mọi người không khỏi run rẩy, Thần Dũng Vương hiển linh, ở lúc bọn họ tế điện hiển linh.

- Vừa rồi là thanh âm của Tam đệ.

- Thân ảnh của Tam đệ, không có sai.

Thạch Thành, Đỗ Tiểu Mạn, Đỗ Vân Long bỗng nhiên ngẩng đầu, hai mặt nhìn nhau, run rẩy kích động.

- Đại Bằng Hoàng hiển linh, Đại Bằng Hoàng hiển linh!

Thạch Thành sôi trào, thần tích xuất hiện, mọi người kích động liên tục.

Cường giả Cổ Thiên Tông cũng kinh ngạc, một màn vừa rồi, bọn họ tận mắt nhìn thấy, cực kỳ huyền ảo.

- Ngao...o...o...

Đột nhiên, Đỗ Thiếu Phủ nghe được tiếng rồng gầm, một cỗ khí tức nhộn nhạo bay đến, tựa hồ cùng khí tức quanh thân mình có liên quan.

Sau đó không gian nhộn nhạo, tiếp theo một cái chớp mắt, trong tầm mắt của Đỗ Thiếu Phủ, nhìn thấy Long Thành của Thạch Long Đế Quốc, sau đó nhìn thấy Hoàng Cung.

Trong Hoàng Cung, một mảnh vui sướng, giăng đèn kết hoa, trong đại điện, lúc này có một nam một nữ đứng bên nhau, đều phong thái tuyệt thế, nhân trung kiệt xuất, tựa như Kim Đồng Ngọc Nữ.

- Thánh Tử Đại Luân Giáo Đông Ly Xích Hoàng cùng Thạch Long Đế Quốc Đại công chúa Trình Thắng Nam của chúng ta đính hôn, thật là trời đất tạo nên một đôi.

- Sau này Đại Luân Giáo tất nhiên sẽ bảo hộ Thạch Long Đế Quốc ta quật khởi.

- Đại công chúa cùng Thánh Tử Đại Luân Giáo đính hôn, cả nước đại khánh, bọn họ là trời đất tạo nên một đôi!

Trong Đế Đô, có thanh âm truyền vào trong tai Đỗ Thiếu Phủ.

- Đính hôn, nàng đính hôn!

Đỗ Thiếu Phủ run lên, trong lòng nổi lên ba động, cảnh tượng trước mắt hóa thành quang đoàn vỡ vụn, sau đó tiêu thất.

Linh Vực, Thiên Xu điện, trên bầu trời, hào quang kim sắc tiêu thất.

Ánh dương quang rốt cục có thể vung vãi xuống, chiếu rọi cả sơn mạch, ấm áp thanh tân.

Thân ảnh trên bầu trời, trôi nổi giữa không trung một lát, thân thể rốt cục khẽ run lên.

Dưới mặt nạ, ánh mắt đóng chặt bỗng nhiên mở ra, trong mắt tinh mang như lôi đình kích xạ, có Tử Viêm phun trào, tinh huy chiếu rọi, kim quang vạn trượng.

Ở phía xa, đông đảo đệ tử Thiên Xu điện quan sát, trong cơ thể thanh niên kia, một cỗ khí thế đáng sợ bá đạo phóng lên trời, đám mây trên bầu trời giống như có bàn tay vô hình đẩy ra, tự phân liệt, khí tức xông thẳng lên trời.

Thanh niên chân đạp hư không, thân thể cao ngất, từ trong cơ thể lan tràn ra khí thế bàng bạc, như Hung Thú tuyệt thế thức tỉnh, trực chỉ thương khung vô tận!

- Vũ Hoàng này thật là đáng sợ!

Cảm thụ được khí tức đáng sợ kia, cả Thiên Xu điện vang lên âm thanh kính sợ.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 59%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)