Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 832: Càn tinh tôn giả.

Chương Trước Chương Tiếp

- Chẳng lẽ là Ngọc Hành điện Điện chủ.

Ánh mắt của Đỗ Thiếu Phủ thầm biến sắc, có thể có khí thế khủng bố như vậy, được Thiên Tuyền điện Điện chủ xưng là lão hữu, sợ cũng chỉ có thể là Ngọc Hành điện điện chủ.

- Ngọc Hành điện của ngươi không bằng lúc trước rồi.

Ngọc tiên tử nhìn lão giả, khe khẽ nói.

- Thật không bằng lúc trước, bất quá tiểu oa nhi Kiều Phong này, ta muốn.

Lão giả nhìn Đỗ Thiếu Phủ, ánh mắt thâm thúy nói:

- Hiện tại sư phụ ngươi ở đâu?

Nhìn ánh mắt của lão giả kia, Đỗ Thiếu Phủ cảm giác như bị một con Hung Thú nhìn, vô cớ sợ hãi, trong lòng lan tràn ra cảm giác nguy hiểm.

- Gia sư ở đâu, ta nghĩ ngươi nên rõ ràng nhất.

Đỗ Thiếu Phủ ở dưới khí thế đè ép hơi cắn răng ngẩng đầu nói, thân thể của sư phụ Khí Tôn đang ở trong tay Ngọc Hành điện Điện chủ, lúc trước sư phụ cũng là bị Ngọc Hành điện Điện chủ đánh lén mới trọng thương, cuối cùng Nguyên Thần trốn đến Hắc Ám Sâm Lâm.

Lần này gặp mặt, Đỗ Thiếu Phủ hận tu vi bản thân không đủ, không có cách nào đối phó Ngọc Hành điện Điện chủ, nếu không, sớm đã trực tiếp động thủ.

Nghe vậy, ánh mắt lão giả chấn động, nhìn Đỗ Thiếu Phủ nói:

- Tiểu oa nhi thật mạnh miệng, có phải đệ tử của Phong Lôi huynh hay không, sợ là còn phải khảo chứng, sự tình này quan hệ trọng đại, tạm thời lưu lại Ngọc Hành điện ta điều tra rõ ràng rồi hãy nói.

- Ta đã khảo chứng qua, ta tin tưởng hắn là đệ tử của Hạ Hầu Phong Lôi không thể nghi ngờ.

Ngọc tiên tử mở miệng, nhìn lão giả nói.

- Tiên tử nói là vật sau lưng tiểu oa nhi kia sao, ta cũng tò mò đó là vật gì, nhiều một người nghiệm chứng sẽ tốt hơn, như vậy bản tôn cũng tới nghiệm chứng một chút đi.

Lão giả nói xong, nhìn Đỗ Thiếu Phủ nói:

- Tiểu oa nhi, đưa vật kia cho ta, nếu ta nghiệm chứng rõ ràng, đương nhiên sẽ không khó xử ngươi.

- Xin lỗi, vật này gia sư có lời, ngoại trừ Thiên Tuyền điện Điện chủ, không thể để bất luận kẻ nào thấy.

Đỗ Thiếu Phủ nhìn lão giả nói, lúc trước người này chính là vì Tử Kim Thiên Khuyết mới xuất thủ đánh lén sư phụ Khí Tôn, thời khắc này Tử Kim Thiên Khuyết tự nhiên là không thể rơi vào trong tay đối phương.

- Tiểu oa nhi, Khí Tôn là bạn tốt của ta, thời khắc này hắn không có mặt, ta tự nhiên có quyền tra xem, cũng tiện tìm ra tung tích của hắn, không thể để người ta đục nước béo cò.

Lão giả bình thản nói, thoại âm rơi xuống, đồng thời không gian đọng lại, thân ảnh từ từ đi về phía Đỗ Thiếu Phủ, muốn bắt hộp vuông sau lưng hắn.

- Hắn, ngươi không thể động!

Ngọc tiên tử lướt qua không gian, ngăn trở ở trước người Đỗ Thiếu Phủ, khí tức lan tràn ba động.

- Tiên tử, ngươi như vậy là có ý gì, Phong Lôi huynh đệ tung tích không rõ, tự nhiên phải tra rõ ràng.

Lão giả nhìn Ngọc tiên tử, thần sắc nhìn như bình tĩnh, kỳ thực khí thế đã bắt đầu dâng lên.

- Nguyên bản ta còn không xác định, chỉ hoài nghi, nhưng bây giờ ta có thể khẳng định, hơn một ngàn năm rồi, ngươi ẩn núp lâu như vậy, tính nhẫn nại thật không tầm thường, gần đây rốt cục không nhịn được sao.

Ngọc tiên tử ngẩng đầu nhìn lão giả, ánh mắt hiện lên ba động.

- Tiên tử lời này là có ý gì?

Con mắt của lão giả chấn động, thần sắc trấn định, thầm lộ ra khí tức lãnh khốc.

- Ý tứ trong lời nói của ta, ngươi nên rất rõ ràng, ngươi không phải là Tức Mặc Danh Thần, ngươi rốt cuộc là ai?

Ngọc tiên tử nhìn lão giả hỏi, khí tức bắt đầu ba động.

- Thứ cho ta không rõ ý tứ của tiên tử.

Lão giả nhìn Ngọc tiên tử nói.

- Không sao, một hồi sẽ biết, ta tin tưởng Tức Mặc Danh Thần chân chính có thể chứng minh bản thân.

Ngọc tiên tử nhìn lão giả nói, khí tức càng ngày càng mạnh.

Khí tức đáng sợ kia, làm cho Đỗ Thiếu Phủ ở gần trong gang tấc, cảm giác được uy áp đáng sợ.

Khí tức trên người Thiên Tuyền điện Điện chủ, còn mạnh hơn sư công Kim Bằng Tôn giả, này là cường giả đáng sợ.

- Lẽ nào tiên tử muốn ra tay với ta sao, tựa hồ ngươi không có phần thắng gì nha.

Lão giả nhìn Ngọc tiên tử, thanh âm ác liệt.

- Không sai, một mình ta thật là không có phần thắng quá lớn, bất quá lúc này hẳn đều đã đến a.

Ngọc tiên tử nhìn bốn phía thiên không, hơi mang thâm ý nói.

Cùng lúc ấy, sắc mặt của lão giả nhất thời nổi lên ba động, ánh mắt hữu ý vô ý nhìn về phía bầu trời.

- Chẳng lẽ còn có cường giả muốn tới.

Nghe Ngọc tiên tử nói, trong lòng Đỗ Thiếu Phủ thầm nghĩ.

- Xùy!

Ngay thời điểm Đỗ Thiếu Phủ nghi ngờ, trên bầu trời có khí tức ba động vang vọng mà tới.

Mọi người kinh ngạc nhìn thấy, trên bầu trời, lặng yên không một tiếng động, hai đạo quang mang chói mắt như thái dương xuất hiện.

Theo hai cỗ quang mang xuất hiện, thiên địa run rẩy, sau đó trong quang mang, từng bóng người đi ra.

Phía bên trái, một trung niên khoảng ngũ tuần, mặc trường bào màu tím, tóc cũng màu tím.

Ngũ quan của ngươi này như điêu khắc, hình dạng lúc còn trẻ tất nhiên tuấn mỹ tuyệt luân, coi như là lúc này, cũng hiển lộ khí chất bất phàm, cao quý Vương giả.

Một người khác niên kỷ thất tuần, thân hình to lớn, mặc trường bào thêu hoa văn tinh thần, giống như vật sống, lan tràn uy áp.

- Tử Thiên Tôn, Càn Tinh Tôn giả, các ngươi cuối cùng đã tới.

Ngọc tiên tử nhìn hai người tới, trong ánh mắt nổi lên nụ cười thản nhiên, tuy đã trung niên, nhưng vẫn rung động lòng người.

- Tử Thiên Tôn, Càn Tinh Tôn giả, đó là Điện chủ của Khai Dương điện cùng Diêu Quang điện!

- Kia thật chính là Tử Thiên Tôn cùng Càn Tinh Tôn giả sao, đó là Điện chủ của chúng ta a!

- Không sai, khí tức kia, chỉ ở trên người Điện chủ mới có.

- Điện chủ giá lâm!

Thời khắc này, trên đài cao, đám người Vân Báo Trưởng lão cùng Diệu Tinh Trưởng lão kích động, ánh mắt run rẩy.

- Bái kiến Điện chủ.

Trên đài cao, đám người Vân Báo Trưởng lão, Diệu Tinh Trưởng lão vội vàng hành lễ, hưng phấn không thôi.

- Đến không sớm không muộn, không phải vừa vặn sao.

Trên bầu trời, người tóc tím cười như sấm, sau đó thân ảnh rơi vào bên cạnh Ngọc tiên tử.

- Cuồng Tôn cùng Đan Tôn đâu?

Ngọc tiên tử nhìn người tóc tím hỏi:

- Bọn họ bắt đầu kế hoạch chưa?

- Kế hoạch thuận lợi, chỉ lát nữa là có thể đến.

Lão giả cao lớn hạ xuống, ánh mắt rơi vào Đỗ Thiếu Phủ đứng trên Khôi Lỗi hình rồng, trên trường bào tinh thần, hoa văn giống như vật sống, lan tràn uy áp nói:

- Tiểu oa nhi này chính là đệ tử của tên kia sao?

- Sẽ không sai, là đệ tử của hắn, hắn còn sống.

Ngọc tiên tử gật đầu nói.

- Tên kia còn sống là tốt rồi, đã nhiều năm như vậy, còn tưởng rằng hắn đã chết.

Người tóc tím nói, ánh mắt rất tò mò đánh giá Đỗ Thiếu Phủ.

- Tử Thiên Tôn, Càn Tinh Tôn giả, không nghĩ tới các ngươi cũng tới.

Trên bầu trời, nhìn thấy Tử Thiên Tôn cùng Càn Tinh Tôn giả, sắc mặt của lão giả kia thầm biến sắc, thần sắc rốt cục không còn trấn tĩnh.

- Nếu ngươi là thật, phải gọi bản danh của ta là Nguyễn Tinh Hải, ngươi lại không nói ra.

Lão giả cao lớn nhìn lão giả Ngọc Hành điện nói, thanh âm giống như lôi minh, hắn là Diêu Quang điện Càn Tinh Tôn giả Nguyễn Tinh Hải, hơn một ngàn năm trước cũng đã là nhân vật vang vọng cả Trung Châu.

- Xem ra các ngươi sớm đã hoài nghi, vì ngày này, thời gian kế hoạch cũng không ngắn nha!

Rốt cục, lão giả kia hít sâu một cái, nhìn Ngọc tiên tử, Tử Thiên Tôn, Càn Tinh Tôn giả, thần sắc trong mắt bắt đầu ác liệt nói:

- Ta tự nhận làm không chê vào đâu được, cẩn thận chặt chẽ, làm sao các ngươi hoài nghi ta?

- Coi như cũng mấy trăm năm a, gần nhất mới dám khẳng định.

Tử Thiên Tôn nhìn lão giả kia nói:

- Ngươi ẩn núp rất sâu, đích thật là cẩn thận chặt chẽ, không chê vào đâu được, chỉ là ngươi quên mất một việc, Tức Mặc Danh Thần chân chính kia là ai, sao sẽ để Ngọc Hành điện mấy trăm năm này một năm không bằng một năm, huống chi lấy quan hệ giữa Tức Mặc Danh Thần cùng Hạ Hầu Phong Lôi, Hạ Hầu Phong Lôi thất tung, hắn sẽ nhịn được lâu như vậy không hiện thân.

Tiếng nói hơi dừng lại, Tử Thiên Tôn nhìn lão giả kia, nói:

- Ngươi ẩn núp thực sự quá sâu, tuy chúng ta có hoài nghi, nhưng không thể khẳng định, chỉ là gần đây không biết vì sao, tựa hồ ngươi không nhịn được, cộng thêm tiểu oa nhi kia toát ra, chúng ta phỏng đoán, nếu ngươi cùng Khí Tôn thất tung thật có liên quan, tất nhiên sẽ xuất thủ với oa nhi này, không nghĩ tới, thật đúng như chúng ta sở liệu, từ đó mới khẳng định, ngươi không phải Tức Mặc Danh Thần chân chánh, ngươi là giả.

- Ngọc Hành điện Điện chủ là giả?

Đỗ Thiếu Phủ ngạc nhiên, nghe các cường giả siêu cấp đối thoại, Ngọc Hành điện Điện chủ kia dĩ nhiên là giả, để Đỗ Thiếu Phủ ngoài ý muốn.

Thời khắc này cả trường kinh ngạc, đường đường Ngọc Hành điện Điện chủ, dĩ nhiên là giả, tin tức này làm cho người ta không thể tin tưởng!

- Ha ha ha ha...

Sắc mặt lão giả thầm biến hóa, bỗng dưng ngẩng đầu cười to, trong tiếng cười mang theo ác liệt, sau đó trên người có khí tức đáng sợ tạc nổ, áo quần rách nát, sợi tóc bay lượn.

Đột nhiên, thân ảnh lão giả biến hóa, mặc hoàng bào, đầu che mũ, chỉ lộ ra đôi mắt thâm thúy, trong lúc mơ hồ, trong ánh mắt thâm thúy ác liệt, như có điện mang lóe ra, dưới ánh mặt trời cực kỳ chói mắt.

- Ngọc Hành điện Điện chủ là giả.

Bốn phía quảng trường, mọi người biến sắc, hôm nay đột nhiên xuất hiện biến hóa, vượt quá mọi người tưởng tượng.

Ngọc tiên tử, Tử Thiên Tôn, Càn Tinh Tôn giả nhìn người mặc hoàng bào, ánh mắt thầm ba động.

- Phanh phanh...

Đột nhiên, trong Ngọc Hành điện truyền ra tiếng vang kinh người, giống như đất rung núi chuyển, chấn động cả sơn mạch rung động.

Có khí tức đáng sợ từ đàng xa càn quét khuếch tán đến, phù văn càn quét trời cao.

Cùng lúc ấy, sắc mặt của người mặc hoàng bào mới chân chính đại biến, biến sắc, nhìn Ngọc tiên tử, Tử Thiên Tôn, Càn Tinh Tôn giả âm trầm nói:

- Xem ra, các ngươi kế hoạch thật lâu, ta nguyên bản không muốn đả thảo kinh xà, nhưng không nghĩ tới, cuối cùng vẫn xem thường các ngươi, các ngươi là cố ý dương đông kích tây, điệu hổ ly sơn a!

- Xem ra Cuồng Tôn cùng Đan Tôn đã lật hang ổ của ngươi, thúc thủ chịu trói đi, nói cho chúng ta biết, ngươi rốt cuộc là ai?

Càn Tinh Tôn giả nhìn người mặc hoàng bào nói, khí tức ba động, đọng lại không gian.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 59%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)