- Già bắt nạt trẻ, Ngọc Hành điện không bằng lúc trước rồi!
Thanh âm nhu hòa tiếp tục truyền ra, cùng lúc đó, trên đài cao có thân ảnh một nữ tử xuất hiện ở trước người Đỗ Thiếu Phủ.
Tốc độ cực nhanh, như có thể thay hình đổi vị, ảnh hưởng thời gian không gian, Đỗ Thiếu Phủ cũng khó mà theo dõi.
- Xuy lạp!
Thân ảnh nữ tử xuất hiện, cổ tay trắng hơi run lên, phù văn thất luyện nhẹ nhàng lướt ra, trực tiếp rơi vào trên chưởng ấn của Khấu Quý Hùng.
Trong nháy mắt, chưởng ấn đáng sợ của Khấu Quý Hùng bị phá hủy vô thanh vô tức, căn bản không thể địch nổi.
- Phốc xuy...
Chỉ nháy mắt, nữ tử trong lúc giơ tay nhấc chân, Khấu Quý Hùng đã bị đẩy lui, khóe miệng tràn ra vết máu, ánh mắt biến thành vẻ hoảng sợ.
Cả quảng trường yên tĩnh, một màn này phát sinh quá nhanh, bỗng nhiên biến hóa, làm cho tất cả mọi người ngạc nhiên.
Đỗ Thiếu Phủ nhìn nữ tử đột nhiên xuất hiện ở trước người, nhìn bóng lưng, trong thân thể kia không có quá nhiều khí tức ba động, nhưng sâu không lường được, lại bình tĩnh như nước.
Trong khí tức vô hình kia, làm cho Đỗ Thiếu Phủ cảm giác, khí tức trên thân người này, so với sư công Kim Bằng Tôn giả còn mênh mông hơn một chút.
Đột nhiên, ánh mắt toàn bộ mọi người rơi vào trên người nữ tử đột nhiên xuất hiện kia.
Đó là một mỹ phụ trung niên, đầu đội mũ rộng, bóng hình xinh đẹp vẫn còn phong vận như trước.
Trên người mỹ phụ trung niên kia, rõ ràng không có bao nhiêu khí tức cường đại, nhưng người ta nhìn vào giống như nhìn Vũ Trụ, vô cùng mênh mông, bao la vô biên, sâu không lường được, mơ hồ khiến Linh Hồn người rung động.
- Người Thiên Tuyền điện.
Trên đài cao, có người nhận ra mỹ phụ trung niên kia, chính là người trong Thiên Tuyền điện.
Cường giả Ngọc Hành điện cùng Khấu Quý Hùng, thời khắc này kinh ngạc rung động nhìn mỹ phụ trung niên, ánh mắt cực kỳ kiêng kỵ, bọn họ rất rõ ràng, thực lực của mỹ phụ trung niên kia quá mức cường hãn.
Thời khắc này, ngay cả người trong Thiên Tuyền điện cũng kinh ngạc, tựa hồ không biết thân phận của mỹ phụ trung niên kia.
Chỉ có Vân Tử Cầm Trưởng lão đứng dậy, đứng ở trên đài cao, mắt nhìn mỹ phụ trung niên cúi đầu, thần sắc cung kính.
Mọi người Thiên Tuyền điện nhìn thấy Vân Tử Cầm Trưởng lão như vậy, từng cái cũng lập tức đứng dậy, cung kính, càng suy đoán thân phận của mỹ phụ trung niên kia.
- Dám hỏi các hạ là người nào, vì sao nhúng tay chuyện tình của Ngọc Hành điện ta?
Trưởng lão lên tiếng trước nhất kia nhìn mỹ phụ trung niên, ánh mắt hơi ngưng, cực kỳ kiêng kỵ.
- Ngươi còn chưa đủ tư cách biết thân phận của ta.
Mỹ phụ trung niên nhìn Trưởng lão địa vị không thấp kia nói, sau đó không để ý tới nữa, hơi quay đầu lại, bỏ đi mũ rộng trên đầu, một khuôn mặt xinh đẹp xuất hiện, tuy tuổi trung niên, nhưng khí chất thoát tục, như tiên nữ bất nhiễm phàm trần, khiến người ta sợ hãi than.
- Hạ Hầu Phong Lôi là gì của ngươi?
Mỹ phụ trung niên nhìn Đỗ Thiếu Phủ hỏi.
- Hạ Hầu Phong Lôi.
Đỗ Thiếu Phủ ngẩn ra, cái tên này tựa hồ mình chưa từng nghe nói qua.
- Ngươi nói là đệ tử của Khí Tôn, lẽ nào ngay cả danh hào của sư phụ ngươi cũng không biết sao?
Mỹ phụ trung niên nhìn Đỗ Thiếu Phủ, lông mày hơi nhíu lại, ánh mắt khẽ động, thanh âm vẫn nhẹ nhàng nói:
- Luyện Khí Chi Thuật của ngươi, không thể triệt để chứng minh ngươi là đệ tử của Khí Tôn Hạ Hầu Phong Lôi, hiện tại ngươi tốt nhất lấy ra chứng cứ chứng minh ngươi là đệ tử của Hạ Hầu Phong Lôi, bằng không, đừng nói Ngọc Hành điện không bỏ qua ngươi, lão thân cũng sẽ không bỏ qua ngươi.
- Ta vốn là đệ tử của Khí Tôn, cần gì phải chứng minh.
Đỗ Thiếu Phủ nhìn mỹ phụ trung niên, tựa hồ thân phận của người này không thấp, từ trong giọng nói tới xem, quan hệ với sư phụ Khí Tôn cũng không tầm thường:
- Huống chi, xin hỏi tiền bối, vì sao ta phải chứng minh cho ngươi?
- Lão thân họ Mục, ngàn năm trước, có nhân xưng là Ngọc tiên tử, Thiên Tuyền điện chính là lão thân sáng chế, nếu ngươi là đệ tử của Hạ Hầu Phong Lôi, hắn có từng đề cập tới lão thân không.
Mỹ phụ trung niên nhìn Đỗ Thiếu Phủ nói.
Nàng vừa nói ra, cả quảng trường bỗng nhiên đọng lại.
Trong sát na, từng ánh mắt rùng mình, cường giả các điện ở trên đài cao bỗng nhiên đứng lên, ánh mắt nhịn không được run rẩy.
- Ngọc tiên tử, nàng là Ngọc tiên tử, Thiên Tuyền điện Điện chủ, nàng vẫn còn ở trên đời!
- Ngọc tiên tử, nàng thật là Ngọc tiên tử sao, đồn đãi nàng là cường giả siêu cấp thành lập Thiên Tuyền điện.
Bốn phía quảng trường, có người chấn kinh kinh hô, cực kỳ kinh ngạc, cường giả siêu cấp hơn một ngàn năm trước xuất hiện, khiến người ta khó có thể tin!
Thời khắc này, ngay cả không ít ánh mắt trong Thiên Tuyền điện cũng kinh ngạc, Điện chủ hiện thân, bọn họ không thể biết thật giả.
- Cung nghênh Điện chủ.
Hàng trăm cặp mắt đổ dồn vào, Vân Tử Cầm Trưởng lão khom mình hành lễ, ánh mắt không có bất kỳ ngoài ý muốn, chỉ có nàng rõ ràng, kia chính là Thiên Tuyền điện Điện chủ, cường giả siêu cấp trong truyền thuyết hơn một ngàn năm trước.
- Bái kiến Điện chủ.
Cường giả của Thiên Tuyền điện thấy thế, vội vàng theo Vân Tử Cầm Trưởng lão hành lễ, từng cái mặt lộ vẻ kích động lẫn vui mừng, Điện chủ trong truyền thuyết, hôm nay dĩ nhiên hiện thân.
Thời khắc này, hết thảy cường giả của Ngọc Hành điện hai mặt nhìn nhau, trong lúc nhất thời chấn kinh sững sờ.
- Tiền bối là Thiên Tuyền điện Điện chủ?
Thân thể của Đỗ Thiếu Phủ cũng run lên, sư phụ Khí Tôn có lời, trong Thất Tinh Điện, chỉ có thể tin tưởng Thiên Tuyền điện Điện chủ.
Mà giờ khắc này, Thiên Tuyền điện Điện chủ trong truyền thuyết xuất hiện ở trước người, đó là cường giả hơn một ngàn năm trước, nàng vẫn tồn tại ở trên thế gian, vẫn phong thái động nhân.
Ánh mắt của Ngọc tiên tử nhìn Đỗ Thiếu Phủ, nói:
- Lấy ra chứng cứ chứng minh thân phận của ngươi, bằng không, lão thân không thể làm gì khác hơn là tự mình điều tra.
Đỗ Thiếu Phủ nhìn Thiên Tuyền điện Điện chủ, trong khí tức bình tĩnh lại có một cỗ uy thế lớn lao, để cho mình không thể phản kháng, khí tức kia quá mức cường hãn.
- Sư phụ thật có đề cập tới tiền bối, để đệ tử ở thời điểm tất yếu, đi Thiên Tuyền điện tìm tiền bối.
Đỗ Thiếu Phủ nói xong, hơi cắn răng, cởi hộp vuông sau lưng ra, ném về phía Thiên Tuyền điện Điện chủ.
Giờ khắc này ở trong lòng Đỗ Thiếu Phủ, nếu Thiên Tuyền điện Điện chủ đáng tin cậy như sư phụ Khí Tôn nói, như vậy bây giờ mình nhất định phải tin tưởng nàng.
Bằng không giờ khắc này ở trong Ngọc Hành điện, đừng nói không thể tìm thân thể của sư phụ Khí Tôn, ngay cả cửa ải này cũng không thể qua.
Nhìn Đỗ Thiếu Phủ vứt hộp vuông tới, lông mày của Ngọc tiên tử khẽ động, cổ tay trắng run lên, ở dưới vô số ánh mắt nhìn soi mói, đưa tay chộp một cái, nâng hộp vuông ở trong lòng bàn tay, sau đó thủ ấn ngưng kết, dễ dàng lau đi phong ấn mà Đỗ Thiếu Phủ bố trí ở trên hộp vuông, sau đó mở hộp ra.
- Ầm!
Thời điểm hộp vuông mở ra, một cỗ sát khí đáng sợ càn quét, phóng lên trời.
- Gào gừ...
Một cỗ khí tức kinh người gào thét, quang hoa chói mắt, trong lúc mơ hồ có tiếng rồng ngâm hổ gầm cuồn cuộn, khiến người ta sinh ra hàn ý.
Đồng thời, ánh mắt của Ngọc tiên tử nhìn vật trong hộp, ánh mắt bình tĩnh chậm rãi đọng lại.
Cùng lúc ấy, vùng thế giới này tựa hồ cũng đọng lại...
Giữa không trung, hộp vuông đã khép lại, nhưng thân thể của Ngọc tiên tử giống như pho tượng, khí tức trên người ba động, cùng Thiên Địa này tương liên.
Khí tức đáng sợ kia gây ra lực lượng thiên địa kích đãng, sau đó lặng yên đọng lại, làm cho Vũ Hoàng cảnh Vũ Tôn cảnh rùng mình, ánh mắt hoảng sợ, như muốn phủ phục.
Không ai có thể nhìn thấy trong hộp là vật gì, nhưng ai cũng có thể rõ ràng cảm giác được, thời khắc này trong lòng Ngọc tiên tử đang kích động.
Ước chừng sau một lát, Ngọc tiên tử vứt hộp lại cho Đỗ Thiếu Phủ, thân thể hơi buông lỏng, ánh mắt ngây dại bắt đầu ba động, sau đó khôi phục bình tĩnh, nhìn Đỗ Thiếu Phủ, thanh âm êm ái hỏi:
- Hiện tại sư phụ ngươi sống hay chết?
Đỗ Thiếu Phủ tiếp nhận hộp vuông, tiếp tục vác ở trên lưng, nhìn Ngọc tiên tử, trả lời:
- Sư phụ còn sống!
- Sống, vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi.
Ngọc tiên tử nghe vậy, trên mặt lộ ra vui vẻ, như thiếu nữ ngây ngô, sau đó mắt nhìn trời cao nói:
- Lão hữu đến đây, Danh Thần, ngươi không tính toán ra gặp một lần sao?
- Ha ha, tiên tử đến, ta làm sao sẽ không ra, chỉ là tiên tử vô thanh vô tức xuất hiện, lại để ta chậm trễ, không bày hết tình địa chủ.
Theo Ngọc tiên tử nói xong, trên bầu trời có thanh âm sang sảng truyền đến.
Ngay một chữ cuối cùng hạ xuống, trên bầu trời, một đạo quang mang chói mắt như lôi đình giáng xuống.
- Phần phật...
Quang mang chói mắt này, thả ra quang mang mạnh mẽ làm cho người ta không cách nào nhìn thẳng, ẩn chứa một cỗ uy thế lớn lao.
Sau đó một thân ảnh từ trong quang mang đi ra, chậm rãi xuất hiện ở giữa không trung.
Người này tuổi khoảng thất tuần, tóc đen, sắc mặt hồng hào, mặc nho phục, khí chất siêu nhiên.
Theo lão giả này xuất hiện, vùng thế giới này lần thứ hai rung động, khí tức kia tựa hồ cũng không dưới Ngọc tiên tử, có một cỗ uy áp từ trong cơ thể lan tràn ra.
- Sẽ không dưới Thiên Tuyền điện Điện chủ.
Đỗ Thiếu Phủ nhìn lão giả kia, bằng vào Linh Hồn mạnh mẽ, khí tức trên người lão giả kia tuyệt đối sẽ không dưới Ngọc tiên tử, đây cũng là một cường giả siêu cấp.