Đỗ Thiếu Phủ nhìn thanh niên cường tráng, ánh mắt có chút kinh ngạc ngẩn người, sau đó khẽ lắc đầu, ánh mắt đảo qua hơn mười cường giả của Ngọc Hành điện, đều là Vũ Hoàng cảnh, thậm chí trong đó có vài khí tức vượt qua Vũ Hoàng cảnh.
- Vũ Tôn sao?
Trong lòng Đỗ Thiếu Phủ thì thào nói, vài cổ khí tức siêu việt Vũ Hoàng cảnh kia, hơn phân nửa đã đột phá Vũ Tôn cảnh.
Vũ Tôn cảnh đối với hắn bây giờ mà nói, hoàn toàn là tồn tại trong truyền thuyết, thời khắc này Đỗ Thiếu Phủ tự biết mình và thanh niên cường tráng kia, sợ là toàn lực làm, cũng không có bất cứ cơ hội nào chạy ra Ngọc Hành điện.
Lúc này đây cường giả của Thiên Quyền điện tới, thực lực của Trúc Hưu Trưởng lão hẳn là xen giữa Linh Phù Sư thất tinh cùng Linh Phù Sư bát tinh, ở trong Ngọc Hành điện, sợ là cũng không thể đối kháng, Bách Lý Húc và những người khác càng không đủ.
- Không trốn, lẽ nào ngươi tính toán thúc thủ chịu trói sao?
Thanh niên cường tráng nhìn Đỗ Thiếu Phủ, thời khắc này tựa hồ còn khẩn trương hơn cả Đỗ Thiếu Phủ.
- Ngươi đi trước đi, hảo ý ta tâm lĩnh.
Đỗ Thiếu Phủ nhìn thanh niên cường tráng nói, miễn cho liên lụy thanh niên này, sau đó khẽ ngẩng đầu, nhìn mấy khuôn mặt quen thuộc giữa không trung kia, lại nhìn Khấu Quý Hùng nói:
- Xem ra, Ngọc Hành điện còn vô sĩ hơn ta tưởng tượng, muốn đối phó ta, hà tất quanh co tốn nhiều công sức như vậy, dù sao Ngọc Hành điện ngươi còn có cái gì không làm được đâu?
Nhìn Đỗ Thiếu Phủ, thần sắc của Khấu Quý Hùng rốt cục âm trầm đến cực hạn, hàn ý không thể ức chế.
- Tiểu tử, ngươi muốn chết! !
Khấu Quý Hùng giận cười một tiếng, thân ảnh giữa không trung khẽ động, làm cho không gian xung quanh run lên mãnh liệt, thân ảnh tựa như hóa thành thiểm điện đánh về phía Đỗ Thiếu Phủ.
Nhìn thấy thân ảnh của Khấu Quý Hùng khẽ động, sắc mặt của Đỗ Thiếu Phủ nhất thời biến đổi, đẩy thanh niên cường tráng ở bên người ra.
- Xuy lạp!
Cùng lúc đó, thân ảnh của Khấu Quý Hùng đã xuất hiện ở trước người Đỗ Thiếu Phủ, kèm theo một cỗ uy áp bao la, khí tức hầu như vượt qua Vũ Hoàng cảnh, một trảo ấn quỷ mị bắt về phía Đỗ Thiếu Phủ, trước trảo ấn, không gian đọng lại, cầm cố hết thảy.
- Ngao...o...o!
Long ngâm kinh thiên, Đỗ Thiếu Phủ phất tay, trong tay có phù văn bạo phát, hiện lên ánh sáng kim loại, một Khôi Lỗi hình rồng rít gào lao ra, hai mắt như đèn lồng, lộ ra hàn ý vô tình, lấy tư thái vô biên đối kháng trảo ấn của Khấu Quý Hùng.
- Ngao...o...o!
Trong sát na, toàn bộ Khôi Lỗi hình rồng có khí tức Hung Thú tuyệt thế càn quét, năng lượng đáng sợ như bão táp cuộn trào mãnh liệt càn quét ra, trên thân phù văn không dứt, có Phù Trận kích hoạt, phi long ngất trời.
- Đạp đạp...
Bỗng nhiên xuất hiện Khôi Lỗi hình rồng trùng kích, trảo ấn của Khấu Quý Hùng bị chống đỡ, thân thể lui về phía sau.
- Ngao...o...o!
Giữa không trung, một con rồng lớn xuất hiện, khí thế Thú Hoàng Huyền Diệu cảnh đỉnh phong bàng bạc, từ trong cơ thể khuếch tán ra, đáng sợ xoay quanh giữa không trung.
- Đó là Khôi Lỗi!
- Khôi Lỗi thật đáng sợ, trên người Kiều Phong còn có vật đáng sợ như thế!
Trong nháy mắt, ánh mắt bốn phía kinh ngạc, giữa không trung là một Khôi Lỗi hình rồng, khí tức của Khôi Lỗi kia, trên cả Trung Châu cũng khó mà nhìn thấy bao nhiêu.
Khí Phù Sư có thể luyện chế ra Khôi Lỗi kia, trên đời này quá ít.
Trong đội hình Thiên Tuyền điện, phía sau Vân Tử Cầm Trưởng lão, mỹ phụ trung niên che mặt kia quan sát Khôi Lỗi hình rồng chiếm giữ giữa không trung, trong mắt lần thứ hai nổi lên ba động.
Thân ảnh của Khấu Quý Hùng bị đẩy lui, ánh mắt âm hàn nhìn Khôi Lỗi hình rồng giữa không trung.
Không biết là vì hóa giải lúng túng vừa rồi, hay bạo nộ đến cực hạn, khóe mặt của Khấu Quý Hùng giật một cái, nhìn Đỗ Thiếu Phủ cười lạnh nói:
- Khó trách dám lớn lối như vậy, nguyên lai là ỷ vào Khôi Lỗi hình rồng này!
- Ngọc Hành điện thật đúng là bỉ ổi, ngoại trừ lấy nhiều khi ít, chính là già bắt nạt trẻ.
Thân ảnh của Đỗ Thiếu Phủ đi đến trên Khôi Lỗi hình rồng, ánh mắt lạnh lùng nhìn Khấu Quý Hùng, sau đó nhìn một đám cường giả Ngọc Hành điện trôi nổi ở giữa không trung nói:
- Các cường giả Ngọc Hành điện, đã đều tới, vậy sao không đồng loạt ra tay, như vậy ta khẳng định không phải đối thủ, muốn bắt ta quá dễ dàng, hà tất từng cái một lên, đỡ phải phiền phức.
Nghe Đỗ Thiếu Phủ nói, cả tràng ồ lên, cường giả các điện cũng biến sắc.
Kiều Phong kia là đang gây hấn với tất cả cường giả của Ngọc Hành điện, còn ở vào lúc này, muốn đối kháng cả Ngọc Hành điện sao?
Bất quá sau đó không ít người tâm tư linh mẫn ồ lên, nhìn Đỗ Thiếu Phủ cực kỳ tán thưởng.
Tuy Ngọc Hành điện tới không ít cường giả, bất quá Kiều Phong đã nói như vậy, thì lấy thân phận của những cường giả kia, sợ là không thể xuất thủ nữa rồi.
Ô danh lấy nhiều khi ít, già bắt nạt trẻ truyền ra ngoài, cả Ngọc Hành điện sẽ không còn mặt mũi.
Cho nên mặc kệ vì cái gì, sợ là kế tiếp những cường giả kia vì tự giữ thân phận cùng mặt mũi của Ngọc Hành điện, sẽ không dám tùy tiện xuất thủ.
Đỗ Thiếu Phủ nhìn các cường giả của Ngọc Hành điện, thúc thủ chịu trói, đây không phải tính cách của Đỗ Thiếu Phủ.
Muốn đối kháng cả Ngọc Hành điện, Đỗ Thiếu Phủ rõ ràng lấy tu vi của mình bây giờ, căn bản còn thiếu rất nhiều.
Cho nên, chỉ cần những cường giả kia của Ngọc Hành điện cố kỵ thân phận không ra tay, thì cho dù đối mặt đám người Khấu Quý Hùng, chỉ cần không có chân chính đột phá đến Tôn cấp, Đỗ Thiếu Phủ tính toán, mình cũng sẽ không hoàn toàn không có cơ hội đào sinh.
- Lòng dạ tâm cơ của tiểu tử kia thật sâu, Tần Quan chết không oan.
Thiên Xu điện Thúy Phù Trưởng lão nhìn thanh niên trên Khôi Lỗi hình rồng, khẽ cười nói.
- Tiểu tử, không cần tranh đua miệng lưỡi, muốn bắt ngươi, nào cần chúng ta xuất thủ, đối phó ngươi, Ngọc Hành điện ta tự có Hình Đường ra tay, Khấu trưởng lão là Hình Đường Trưởng lão, đầy đủ bắt ngươi!
Vị Trưởng lão nguyên bản nói chuyện với Trúc Hưu Trưởng lão kia nhìn Đỗ Thiếu Phủ, trên khuôn mặt già nua có chút khó coi.
- Hừ, cho rằng lưỡi phun hoa sen, bằng vào kế vặt có thể thoát kiếp hôm nay sao, nằm mơ đi!
Khấu Quý Hùng nhìn Đỗ Thiếu Phủ, ánh mắt tàn nhẫn, vô luận như thế nào, hôm nay về công về tư, cũng không thể thả tiểu tử này đi, bằng không sau này Ngọc Hành điện không cần lăn lộn ở Linh Vực nữa.
- Ầm!
Theo Khấu Quý Hùng quyết định chủ ý, trong cơ thể có khí tức bàng bạc từ từ lan tràn ra.
Cỗ khí thế đáng sợ này lan tràn càn quét, trên không cả quảng trường gió nổi mây phun, lực lượng thiên địa hỗn loạn, âm thanh ầm ầm chấn tâm hồn người!
Ở dưới cỗ khí tức này lan tràn, cả sơn mạch rung động, uy áp đáng sợ khiến người ta rùng mình.
- Vũ Hoàng cảnh viên mãn đỉnh phong, một chân bước vào Vũ Tôn sao?
Con mắt của Đỗ Thiếu Phủ run rẩy, thời khắc này khí tức trên người Khấu Quý Hùng, tuy còn kém sư phụ Cổ Thanh Dương, nhưng trong lúc mơ hồ có khí tức Tôn cấp, đoán chừng một chân đã bước vào Tôn cấp.
- Kiều Phong, ngươi chạy mau đi, lão gia hỏa kia đã quyết tâm, nhất định phải đối phó ngươi a!
Thanh niên cường tráng bị Đỗ Thiếu Phủ đẩy qua một bên, lúc này lần thứ hai lớn tiếng nói, lo lắng thay Đỗ Thiếu Phủ.
- Tam thiếu!
Bách Lý Húc cũng lo lắng, ánh mắt lóe ra vẻ âm hàn, thời khắc này bốn phía có mười mấy cường giả Ngọc Hành điện vây khốn, căn bản không có cách tiến lên.
- Nếu hôm nay Ngọc Hành điện dám đụng đến Thiếu điện chủ của chúng ta, Thiên Quyền điện ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua Ngọc Hành điện các ngươi, tất dùng hết thảy lực lượng khai chiến với Ngọc Hành điện!
Trúc Hưu Trưởng lão hét lớn, ánh mắt kích xạ hàn ý, tuy đệ tử của Thiên Quyền điện không nhiều, nhưng lấy sức hiệu triệu của Khí Phù Sư, chỉ cần vung cánh tay lên hô, tất nhiên có thể đoàn kết không ít lực lượng, cộng thêm thực lực của Thiên Quyền điện, đến lúc đó tuyệt đối là một đội hình đáng sợ.
- Khai chiến liền khai chiến, Ngọc Hành điện cũng không sợ!
Có cường giả mở miệng, khí tức phong tỏa đám người Trúc Hưu Trưởng lão, Bách Lý Húc, chỉ cần bọn họ khẽ động, sợ là sẽ bị lôi đình áp chế.
Đỗ Thiếu Phủ nhìn Khấu Quý Hùng, ánh mắt âm hàn, không nghĩ tới Khấu Quý Hùng này bỏ được kéo xuống da mặt đối phó mình, xem ra hôm nay chỉ có phóng tay đánh một trận mới có cơ hội rời đi.
- Tiểu tử, thúc thủ chịu trói, hôm nay ngươi trốn không thoát!
Khấu Quý Hùng xuất thủ, không muốn nán lại nhiều, trong mắt có phù văn hừng hực, khí tức đáng sợ bạo phát, rung động cả quảng trường, một chưởng ấn vỗ về phía Đỗ Thiếu Phủ trên Khôi Lỗi hình rồng.
- Ầm!
Chưởng ấn dẫn dắt lực lượng thiên địa, mang Âm Hàn chi khí, trấn áp về phía Đỗ Thiếu Phủ, có thể đè ép hết thảy, quá mức đáng sợ.
Khí tức đáng sợ để con mắt của Đỗ Thiếu Phủ ngưng tụ, mang một loại cảm giác nguy hiểm đập vào mặt.
- Thiếu điện chủ cẩn thận!
- Tam thiếu cẩn thận!
Trên đài cao, Trúc Hưu Trưởng lão cùng Bách Lý Húc hét lớn, khí tức bạo phát, chỉ có thể liều mạng một lần, ra sức đánh một trận.
- Càn rỡ!
Trên đài cao, mười mấy cỗ khí tức bạo phát, trực tiếp đánh về phía đám người Trúc Hưu Trưởng lão cùng Bách Lý Húc.
- Ngọc Hành điện thật đúng là càng ngày càng không bằng lúc trước, nháo đủ chưa!
Ngay thời điểm chỉ mành treo chuông, trên đài cao có một thanh âm nhu hòa truyền ra.
Bỗng dưng trong Thiên Tuyền điện, có một tia sáng chói mắt bạo phát, chỗ quang mang đi qua, tựa như tạo thành một khí lãng kinh khủng.
- Đạp đạp!
Mười mấy cỗ khí tức đánh về phía Trúc Hưu Trưởng lão cùng Bách Lý Húc nhất thời sụp đổ, mấy chục thân ảnh bị đánh bay, từng cái miệng phun tiên huyết.