- Ừm!
Đỗ Thiếu Phủ gật đầu, phất tay vỗ ghế ngồi, thân ảnh bay lên trời, như gió thu cuốn lá, thân ảnh mờ ảo rơi vào giữa sân, không có một chút âm thanh.
Theo Đỗ Thiếu Phủ vào sân, bầu không khí trên đài cao cũng âm thầm nổi lên không ít ba động.
Người ở đây đều rõ ràng, thanh niên thần bí kia chính là đệ tử thân truyền của Khí Tôn trong đồn đãi, đã được Thiên Quyền điện thừa nhận, thật giả chân chính, không ai nói rõ được, có lẽ cũng có khả năng Thiên Quyền điện bắn khói mù.
Đỗ Thiếu Phủ vào sân, ánh mắt đám người Lâm Vi Kỳ, Đông Lý Điêu hữu ý vô ý rơi vào trên người hắn.
Một ánh mắt âm trầm từ trong đám người bắn tới, hàn ý kích xạ, tới từ Ngọc Hành điện Tần Quan.
Đỗ Thiếu Phủ hơi ghé mắt, ánh mắt đảo qua Tần Quan, lộ ra chút hàn ý.
- Trúc Hưu Trưởng lão, nghe nói Kiều Phong là đệ tử thân truyền của Khí Tôn, Thiên Quyền điện đã chứng nhận rồi sao?
Ánh mắt của Khai Dương điện Vân Báo Trưởng lão đảo qua quảng trường, cuối cùng nhìn Trúc Hưu Trưởng lão hỏi.
- Đó là đương nhiên, Thiếu điện chủ đã trải qua Thiên Quyền điện chúng ta xác định, chính là đệ tử thân truyền của Điện chủ, điểm này không thể nghi ngờ.
Trúc Hưu Trưởng lão gật đầu nói.
- Đệ tử thân truyền của Khí Tôn Điện chủ, tự nhiên bất phàm, đồn đãi thời điểm Khí Tôn Điện chủ còn tại thế, tu vi cao cường, vang vọng Trung Châu, nói vậy hôm nay cũng có thể ở trên người Thiếu điện chủ thấy được phong thái lúc trước của Khí Tôn tiền bối rồi.
Diêu Quang điện Diệu Tinh Trưởng lão nói, quần áo trên người có hoa văn tinh thần phóng thích uy áp.
Trúc Hưu Trưởng lão mỉm cười, nói:
- Tuy rằng Thiếu điện chủ là đệ tử thân truyền của Điện chủ, bất quá dù sao cũng là người trẻ tuổi, trên Vạn Khí đại hội, lấy tu vi Lục Tinh viên mãn luyện chế ra Đạo Khí thượng phẩm đoạt giải quán quân, đã rất không dễ, Thất Điện đại hội lần này, đều là người mạnh nhất của Thất Điện, ta xem Thiên Xu điện Lâm Vi Kỳ, Khai Dương điện Đông Lý Điêu đều đã đến Hoàng cấp, bọn họ mới là tiêu điểm của Thất Điện đại hội lần này.
Thoại âm rơi xuống, Trúc Hưu Trưởng lão mắt hiện vui vẻ, mặc dù biết thực lực của Thiếu điện chủ, nhưng những lời này có tiến có thối, suy cho cùng đám người Lâm Vi Kỳ cùng Đông Lý Điêu cũng không phải hạng đơn giản, không có gì bất ngờ xảy ra, tuyệt đối đã đặt chân Hoàng cấp.
Nghe Trúc Hưu Trưởng lão nói, mọi người ở đây đều biết, Linh Phù Sư lục tinh viên mãn, có thể luyện chế Đạo Khí thượng phẩm đã rất biến thái.
Sự tình trên Vạn Khí đại hội, mọi người ở đây đều đã nghe nói qua, cho dù ở Thất Điện đại hội, Kiều Phong kia không thể đoạt giải quán quân, cũng sẽ không có người dám khinh thường.
Suy cho cùng Linh Phù Sư cùng Võ giả, còn có Yêu thú, chiến lực có điều khác biệt, huống chi Kiều Phong kia chỉ là Linh Phù Sư lục tinh viên mãn mà thôi.
- Xem ra Trúc Hưu Trưởng lão không quá tin tưởng Kiều Phong, đệ tử thân truyền của Khí Tôn tiền bối, lão thân cũng có chút tò mò, hi vọng hôm nay có thể nhìn thấy phong thái của Khí Tôn tiền bối lúc trước.
Thiên Xu điện Thúy Phù lão nhân mỉm cười, mắt sáng ngời, lúc còn trẻ hẳn cũng là một mỹ nhân phong hoa tuyệt đại, sau đó mắt nhìn Khấu Quý Hùng, hữu ý vô ý nói:
- Còn Ngọc Hành điện Tần Quan, tiến bộ không tầm thường nha, lúc này Ngọc Hành điện vì Thất Điện đại hội, tất nhiên hạ không ít tiền vốn.
Nghe vậy, sắc mặt của Khấu Quý Hùng tự tiếu phi tiếu, nhìn Thúy Phù lão nhân nói:
- Thúy Phù Trưởng lão nói gì vậy, đệ tử kia của ta khó mà so sánh với Thiên Xu điện Lâm Vi Kỳ cùng Khai Dương điện Đông Lý Điêu, cũng may không chịu thua kém, Thất Điện đại hội lần này, Ngọc Hành điện ta cũng muốn vì Thất Tinh Điện tận một phần lực, huống chi đến lúc đó đoạt giải quán quân có thể được chỗ tốt, chúng ta làm trưởng bối, chỉ có thể tương trợ một chút mà thôi, còn kết quả cuối cùng, chỉ có thể để cho bọn họ đi tranh.
- Khấu trưởng lão nói nghiêm trọng, Tần Quan người mang Huyễn Ảnh Võ Mạch, này lần ta đoán chừng, tất nhiên đã đặt chân Hoàng cảnh, cùng Lâm Vi Kỳ, Đông Lý Điêu phần thắng lớn nhất, lúc này đây, nói không chừng là Ngọc Hành điện đoạt giải quán quân rồi.
Ánh mắt của Vân Tử Cầm Trưởng lão đảo qua Tần Quan một chút, sau đó nhìn Khấu Quý Hùng Trưởng lão nói.
- Tử Cầm Trưởng lão quá khen, Huyễn Ảnh Võ Mạch của Tần Quan không yếu, nhưng bản thể của Đông Lý Điêu lại cực kỳ cường đại, Liệt Diễm Võ Mạch của Lâm Vi Kỳ quỷ dị khó lường, coi như là ở Trung Châu, đó cũng là nhân tài kiệt xuất, thắng bại sau cùng sợ là còn khó có thể định luận.
Khấu Quý Hùng vui vẻ, trong mắt cũng lộ ra một tia tự đắc khó phát giác, Thất Điện đại hội lần này, đối với đệ tử của hắn, hắn tự nhiên có không ít lòng tin, huống chi vì Thất Điện đại hội lần này, đệ tử của hắn cũng mang không ít lá bài tẩy.
Đối với Khấu Quý Hùng nói, Trúc Hưu Trưởng lão không thèm để ý, cũng không có nói nhiều.
Nhưng Duẫn Tầm Lãng Trưởng lão cùng Diệu Tinh Trưởng lão thì khẽ nhíu mày, lúc này đây vô luận là Thiên Cơ điện Vu Mã Thánh hay Diêu Quang điện Tôn Nhương, tựa hồ đều kém hơn đám người Lâm Vi Kỳ, Đông Lý Điêu một chút, xem ra Thất Điện đại hội lần này, Thiên Cơ điện cùng Diêu Quang điện đã làm nền.
- Thất Điện đại hội, người thua tự rời sân, bằng không sinh tử tự chịu, hiện tại, ta đại biểu Thất Tinh Điện tuyên bố, Thất Điện đại hội chính thức bắt đầu!
Khấu Quý Hùng lần thứ hai đứng dậy, phất tay giương lên, tiếng gầm quanh quẩn.
- Ầm!
Tiếng chuông vang vọng quần sơn, quanh quẩn mây xanh, quần sơn bốn phía, tiếng hoan hô vang vọng cửu thiên, sôi trào bành trướng.
Trên quảng trường, nhất thời hết thảy ánh mắt cảnh giác lên, bầu không khí bỗng nhiên căng thẳng.
Giữa quảng trường, ánh mắt của Đỗ Thiếu Phủ đảo qua toàn trường, trên trăm thanh niên nam nữ niên kỷ cũng không lớn, nhưng khí tức trên người cực kỳ cường hãn, không có chỗ nào mà không phải hạng người thiên phú phi phàm, thậm chí có mấy khí tức Nhân Kiệt tồn tại.
Đương nhiên, dám đi lên tham gia Thất Điện đại hội, dám lộ diện ở trong Thất Điện đại hội, đều không phải hạng người bình thường gì, thiên phú thực lực hơn người, sau lưng đều có hậu trường vững chắc.
Mặc dù ở trong Linh Vực, thực lực của Thất Tinh Điện mạnh nhất, nhưng còn có không ít thế lực cũng vô cùng mạnh mẽ, so với Thất Tinh Điện tới cũng chỉ kém một chút mà thôi.
Trong lòng Đỗ Thiếu Phủ thầm than, từ hơn một trăm thanh niên nam nữ kia tới xem, sẽ không khó biết Linh Vực ngọa hổ tàng long, so với Trung Châu cũng không kém nhiều, bằng không sẽ không có nhiều thiên tài trẻ tuổi như vậy.
- Vù vù. . .
Trong bầu không khí căng thẳng, từng ánh mắt nhìn nhau, vòng thứ nhất hỗn chiến, dưới loại tình huống này, ai cũng không muốn làm người đầu tiên xuất thủ, chỉ cần lưu lại trong sân, nói không chừng có thể nhặt được tiện nghi.
Mọi ánh mắt đều cảnh giác nhìn bảy người của Thất Tinh Điện, đa số đều lưu lại ở trên người Lâm Vi Kỳ, Đông Lý Điêu, Tần Quan.
Ai cũng rõ ràng, những người này mới là mạnh nhất, muốn ở Thất Tinh đại hội dương danh lập vạn, phải đánh bại những người đó.
- Mọi người liên thủ, trước đối phó người của Thất Tinh Điện!
Trong bầu không khí căng thẳng, có một thanh niên hoa phục lớn tiếng nói, khí tức trên người ba động, đề nghị trước liên thủ đối phó người Thất Tinh Điện, bằng không bọn họ không có phần thắng gì.
- Muốn chết!
Đông Lý Điêu đạm mạc nói, trong mắt bỗng nhiên hiện lên tinh mang, cước bộ điểm xuống mặt đất, khí tức cường đại dâng lên, thân ảnh như thiểm điện lướt về phía thanh niên châm ngòi thổi gió kia.
Bầu không khí hết sức căng thẳng.
Theo Đông Lý Điêu xuất thủ, bầu không khí căng thẳng của cả quảng trường tuyên cáo vỡ vụn.
Trong sát na, từng cỗ huyền khí màu sắc bất đồng phun trào, huyền khí bao phủ quảng trường, phóng lên trời.
- Ầm ầm. . .
Chỉ nháy mắt, cả quảng trường lâm vào hỗn chiến.
Gần như trên trăm khí tức Vũ Vương cảnh tràn ngập ở bốn phía quảng trường, tịch quyển không gian.
Năng lượng mạnh mẽ tàn phá bừa bãi, nếu không phải quảng trường cùng đài cao có Phù Trận cấm chế trấn áp, sợ là đã bị san thành bình địa.
- Gào gừ. . .
- Đang coong. . .
Thú Năng rít gào, Phù Khí Đạo Khí xuất thủ, năng lượng đáng sợ làm cho cả quảng trường đè nén.
Huyền khí kích đãng lan tràn, âm bạo như sấm rền vang vọng tứ phương.
Hỗn chiến này, Thiên Cơ điện Vu Mã Thánh, Thiên Tuyền điện Dụ Bách, Ngọc Hành điện Tần Quan, Diêu Quang điện Tôn Nhương, liên tiếp xuất thủ.
Nguyên bản những thanh niên nam nữ kia có ý liên thủ đối phó đệ tử Thất Tinh Điện, nhưng ở trong hỗn chiến, khá giống năm bè bảy mảng, từng cái như chim sợ cành cong, chỉ cần bên cạnh có người, liền không tự chủ được bảo vệ bản thân xuất thủ với đối phương.
Thời gian ngắn, thì có không ít người trọng thương, không thể không rời sân, nếu cưỡng ép tiếp tục gia nhập chiến trường, cuối cùng sẽ không chỉ là trọng thương đơn giản như vậy.
Còn có vài người thực lực không tầm thường, nhưng xui xẻo bị vây công, cuối cùng cũng tiếc nuối rời đi, chỉ có thể cấp tốc rời khỏi quảng trường.
- Ai. . .
Đỗ Thiếu Phủ thở dài, những thanh niên nam nữ kia vốn không tầm thường, nếu chân chính liên thủ mà nói, đám người Đông Lý Điêu cùng Tần Quan muốn làm gì bọn họ, trước không nói không thể làm được, coi như muốn làm gì, chí ít cũng phải trả giá cực lớn.
Phải biết rằng, coi như là Vũ Hoàng cảnh, bị trên trăm Vũ Vương cảnh vây công, hậu quả cũng có chút không ổn, phải nhượng bộ lui binh.
Giờ này khắc này, trong hỗn chiến, trên trăm thanh niên nam nữ bất phàm lại tự mình tan rả.
Hỗn chiến, là chất xúc tác của nhiệt huyết, âm bạo kinh người vang vọng, vô số người vây xem gào thét.