Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 812: Bên trong thiên quyền điện.

Chương Trước Chương Tiếp

- Khấu trưởng lão, ý của ta rất rõ ràng, chuyện này chính là chuyện của Thiên Quyền điện ta, cũng không phần ngươi để ý tới.

Trúc Hưu trưởng lão nhìn Khấu Quý Hùng, ánh mắt lại một lần nữa khôi phục bình tĩnh.

Ánh mắt Khấu Quý Hùng âm trầm nhìn hai người Trúc Hưu trưởng lão, Đỗ Thiếu Phủ, ngược lại không có quá lưu ý tới Thượng Quan Hách và Bách Lý Hú.

Thần sắc hắn chớp hiện, sau đó cười lạnh, nhìn Trúc Hưu trưởng lão nói:

- Được, nếu là chuyện của Thiên Quyền điện ngươi, ta cũng lười quản, chỉ có điều người này giết Hộ pháp Ngọc Hành điện ta, ta không thể bỏ qua. Sau khi Vạn Khí đại hội sẽ tính một lượt.

Nghe vậy, sắc mặt của Trúc Hưu trưởng lão âm thầm thoáng động, quay đầu lại nhìn Đỗ Thiếu Phủ một hồi, nói:

- Vị Kiều Phong tiểu huynh đệ này, ngươi có từng giết qua hộ pháp Chí Minh của Ngọc Hành điện hay không?

Đỗ Thiếu Phủ gật đầu, nhìn Trúc Hưu trưởng lão nói:

- Hộ pháp của Ngọc Hành điện này muốn giết ta, cuối cùng bị ta giết mà thôi.

- Kiều Phong, ngươi thối lắm, ta có lòng tốt mời ngươi tới trong phủ nhận bằng hữu, ngươi lại tàn sát Sở Giang Hoàng phủ, Chí Minh hộ pháp chỉ ngăn cản ngươi mà thôi, lại bị ngươi vô tình chém giết, ngươi chính là ác ma!

Tần Quan lướt qua khoảng không tiến lên, khuôn mặt dữ tợn, thù giết cha không đội trời chung.

- Các ngươi thiết kế hại ta cùng bằng hữu không thành, ngược lại nói đạo nghĩa, lúc đầu để cho ngươi chạy thoát, tiếp theo ngươi sẽ không có cơ hội đó đâu.

Đỗ Thiếu Phủ thản nhiên nhìn thẳng Tần Quan, nhưng trong ánh mắt của hắn đầy thản nhiên, lại có hàn ý không có cách nào bỏ qua.

Lúc đầu, để cho Tần Quan rời đi, Đỗ Thiếu Phủ cũng biết là một hậu hoạn.

- Ngươi...

Tần Quan tức giận, sắc mặt đỏ lên, gương mặt nhăn nhó, mở miệng còn muốn nói điều gì, nhưng lời nói ra, lại bị sư phụ Khấu Quý Hùng cắt ngang, mắt nhìny Trúc Hưu trưởng lão, nói:

- Trúc Hưu, ta muốn dẫn Kiều Phong này quay về Ngọc Hành điện, không thành vấn đề chứ?

- Hắn và Thiên Quyền điện ta có liên quan, phải ở lại Thiên Quyền điện ta.

Trúc Hưu trưởng lão thản nhiên nói.

Sắc mặt Khấu Quý Hùng càng thêm thâm trầm, hai mắt có hàn ý dao động lộ ra không ít ý uy hiếp, nói:

- Trúc Hưu, người này giết hộ pháp Ngọc Hành điện ta, Ngọc Hành điện tuyệt đối sẽ không từ bỏ ý định, Thiên Quyền điện ngươi lẽ nào muốn cùng Ngọc Hành điện ta khai chiến hay sao?

Trúc Hưu nhìn Khấu Quý Hùng, sau đó nhìn Đỗ Thiếu Phủ phía sau, thân thể hắn chợt trở nên cao lớn, mắt nhìn xung quanh, lớn tiếng nói:

- Đệ tử của Thiên Quyền điện nghe lệnh, từ giờ trở đi, bất cứ lúc nào cũng sẽ cùng Ngọc Hành điện khai chiến!

- Tuân trưởng lão khiến!

Trong không gian xung quanh, nhất thời có âm thanh truyền ra, vang vọng khắp quảng trường.

- Trúc Hưu, ngươi...

Nhìn thấy tất cả những điều này, Khấu Quý Hùng nhất thời cũng tức giận gương mặt nhăn nhó, hàn ý dần dần trở nên nồng đậm.

- Trúc Hưu trưởng lão, Khấu trưởng lão, hai vị có chuyện gì từ từ nói chuyện.

- Hai vị, mọi người dù sao là người một nhà, không có gì không thể giải quyết.

Hai người Vân Tử Cầm trưởng lão, Doãn Tầm Lãng trưởng lão di chuyển lên trên không trung, hạ xuống bên cạnh Trúc Hưu trưởng lão và Khấu Quý Hùng.

- Trúc Hưu, nhớ lời ngươi nói hôm nay, ngươi không che chở được tiểu tử này đâu. Hai tháng sau là tới đại hội bảy điện, Thiên Quyền điện ngươi tự cầu nhiều phúc đi!

Khấu Quý Hùng lạnh lùng nói, sau đó trừng mắt với Đỗ Thiếu Phủ một cái, phất tay áo xoay người thở phì phì rời đi.

Tần Quan cũng trừng mắt lạnh nhìn Đỗ Thiếu Phủ, lại theo sư phụ Khấu Quý Hùng xoay người rời đi.

- Vèo vèo...

Không ít người của Ngọc Hành điện theo Khấu Quý Hùng rời đi, trong nháy mắt biến mất ở giữa không trung không thấy nữa.

- Ôi...

Nhìn Khấu Quý Hùng rời đi, hai người Doãn Tầm Lãng trưởng lão, Vân Tử Cầm trưởng lão khẽ thở dài.

... ... ... ...

Vạn Khí đại hội đã kết thúc, cuối cùng trải qua mấy vị trọng tài bình luận, quán quân của Vạn Khí đại hội lần này tất nhiên là Kiều Phong, tên Khí Hoàng Kiều Phong cũng vang vọng khắp nơi.

Bất luận là tu vi hay khí phù đã bị nghiền nát đều khiến người áo bào đen thần bí kia mất đi tư cách, ngược lại Vu Minh Viễn của Thiên Quyền điện trở thành người đứng thứ hai.

Mười thứ hạng đầu phần lớn đều là đệ tử của Thiên Quyền điện, điều này cũng không làm cho tất cả mọi người cảm thấy bất ngờ.

Bất ngờ không ngoài người thanh niên thần bí tên Kiều Phong này giống như một con hắc mã, lướt ngang qua không trung, cuối cùng lấy tư thế thiên kiêu vang vọng khắp nơi!

Thân phận đệ tử Khí Tôn của hắn đã được truyền đi ở bên trong Đại Khí thành, truyền ra bốn phía xung quanh, càng làm cho đệ tử của Thiên Quyền điện bàn luận ầm ĩ.

Bên trong Đại Khí thành, một đại điện sản nghiệp của Thiên Quyền điện, vào lúc này chỉ có hai người Đỗ Thiếu Phủ và Trúc Hưu trưởng lão đang ngồi.

- Dùng cái gì chứng minh ngươi thực sự là đệ tử của điện chủ?

Thân thể của Trúc Hưu trưởng lão run rẩy, trong ánh mắt tràn ngập kích động chờ mong, điện chủ biến mất hơn một ngàn năm, đối với hắn mà nói, cũng chỉ có thể xem như là lời đồn, chưa từng thấy qua.

- Lấy tuổi tác tu hành của trưởng lão, ta nghĩ ta có chứng minh, cũng không có cách nào phân biệt rõ ràng được, ta nghĩ Bí Binh quyết hoàn chỉnh đã là chứng minh đầy đủ nhất.

Đỗ Thiếu Phủ nhìn Trúc Hưu trưởng lão, thân là đệ tử của sư phụ Khí Tôn, hắn không thể làm yếu đi danh phận.

Sớm đã là minh chủ của thiên hạ, hoàng của Hoang quốc, tu luyện công pháp Kim Sí Đại Bằng, trên người mang các loại thần vật, lúc này trên người Đỗ Thiếu Phủ có một loại khí chất hậu thế không tầm thường, làm cho Trúc Hưu trưởng lão càng quan sát, trong lòng không hiểu sao lại thấy xúc động.

- Nói cũng phải, lão hủ tổng cộng tu hành chỉ hơn hai trăm năm, cho dù ngươi là đệ tử thật sự của điện chủ, lão hủ cũng khó có thể nhận rõ, cho nên chúng ta mau chóng xuất phát quay về Thiên Quyền điện, ta đã truyền tin tức quay về trong điện, đến lúc đó sẽ do các lão nhân trong điện cùng nhau xác định.

Trúc Hưu gật đầu, nhìn người thanh niên thần bí trước mặt, ở sâu trong lòng lại đx tin tưởng, trong lòng hắn hiểu rõ, thành tựu luyện khí như vậy, nếu không phải đệ tử chân chính của điện chủ làm sao có thể đạt được.

Đỗ Thiếu Phủ gật đầu, không có quá nhiều ý kiến, dù sao lần này đến đây, chính là muốn đi vào Thiên Quyền điện, quang minh chính đại tiến vào như vậy cũng tốt.

Hoàng hôn, có yêu thú khổng lồ từ Đại Khí thành bay lên trời rời đi.

- Lần này, Thiên Bảo các ta thành công, nếu Kiều Phong huynh đệ thật sự là đệ tử của Khí Tôn tiền bối, vậy Thiên Bảo các đã gặp may mắn.

Bên trong Đại Khí thành, Thượng Quan Hách nhìn hoàng hôn mấy con yêu thú khổng lồ biến mất ở giữa không trung, ánh mắt lộ ra ý cười.

Yêu thú bay khổng lồ là một con yêu thú trong Thiên Thú bảng, tu vi đã bước chân vào thú vương.

Trên lưng yêu thú, khí lưu xung quanh gào thét, ở trên lưng yêu thú có từng bóng người trẻ tuổi có vẻ khí vũ hiên ngang, trên người có khí tức dao động khiến cho linh hồn người ta run rẩy.

Những người thanh niên nam nữ đưa mắt nhìn nhau, nhìn người mặc nhuyễn giáp màu tím ngồi xếp bằng, cuối cùng ánh mắt đồng thời tập trung ở trên thân của một người thanh niên hai mươi hai, hai mươi ba tuổi khác.

Người thanh niên này có màu da không tính là trắng, nhưng trong ngũ quan thanh tú có một phần tuấn tú, hai tròng mắt chớp hiện linh hoạt, chính là Đào Ngọc ở trên Vạn Khí đại hội đã có biểu hiện kinh người, nhưng cuối cùng lại không tiến vào xếp hạng.

Đối mặt với ánh mắt mọi người, Đào Ngọc âm thầm hít một hơi thật sâu, tay áo bào run lên, đứng dậy, tiến lên mấy bước đến bên cạnh của Đỗ Thiếu Phủ, ôm quyền hành lễ, nói:

- Ra mắt thiếu điện chủ.

Đỗ Thiếu Phủ đang nhắm mắt dưỡng thần chợt mở hai mắt ra, dưới mặt nạ hai tròng mắt thâm thúy trong sáng, ngẩng đầu nhìn Đào Ngọc, nói:

- Ta vẫn chưa từng được Thiên Quyền điện nhận thức, bây giờ gọi ta thiếu điện chủ, không phải có hơi sớm sao?

- Ở trong lòng Đào Ngọc, ngươi tất nhiên là thiếu điện chủ không thể nghi ngờ, trước đó không nói ngươi dám đi Thiên Quyền điện, hơn nữa ngươi có thành tựu Bí Binh quyết như vậy, bên trong Thiên Quyền điện cũng không có lưu lại hoàn chỉnh.

Đào Ngọc nhìn thiếu điện chủ trước mắt này, bên trong hai mắt thâm thúy khiến hắn đột nhiên run lên, cảm giác giống như là tiến vào tinh không vô tận, bát ngát không có cách nào nhìn thẳng.

- Không sai, ta không cần chứng minh cái gì, ngươi ở trên Bí Binh quyết có thành tựu không tầm thường, nhưng đối với Bí Binh quyết biết được không nhiều, đúng không?

Đỗ Thiếu Phủ cười nói, từ biểu hiện của Đào Ngọc ở trên Vạn Khí đại hội, Đỗ Thiếu Phủ biết rất rõ ràng Đào Ngọc không tầm thường, nếu như có thể ở trên Bí Binh quyết và Thánh Thể quyết tiến thêm một bước, bản thân hắn tất nhiên có thể lại tiến một bước dài.

- Thiếu điện chủ quan sát tỉ mỉ, không chừng đối với Bí Binh quyết điện chủ lưu lại hiểu rõ như lòng bàn tay cũng không chừng.

Trong lòng Đào Ngọc càng xác định thân phận thiếu điện chủ của người trước mắt này, hắn khẽ cắn răng, trên khuôn mặt thoáng có ý cười, nói:

- Thiếu điện chủ, thật ra mọi người hiện tại đều muốn biết, điện chủ hiện tại đang ở đâu?

Đào Ngọc vừa hỏi ra, Trúc Hưu trưởng lão và cường giả Thiên Quyền điện ở cách đó không xa cũng khẩn trương nhìn Đỗ Thiếu Phủ. Bọn họ so với Đào Ngọc càng muốn biết về cái vấn đề này hơn.

- Thật ra ta cũng không biết, sư phụ cũng không nói cho ta biết, chỉ bảo ta tới Thiên Quyền điện trước chờ người.

Đỗ Thiếu Phủ nói.

Đào Ngọc sửng sốt, sau đó sắc mặt vui mừng, nói:

- Nói như vậy, điện chủ lão nhân gia còn sống?

- Đương nhiên, sư phụ tất nhiên còn sống.

Đỗ Thiếu Phủ gật đầu, thu hết thần sắc mọi người vào trong tầm mắt.

Xem ra hơn một ngàn năm qua, người của Thiên Quyền điện vẫn luôn tìm kiếm tin tức sống chết của sư phụ Khí Tôn.

- Nói như vậy, ngươi từng tận mắt nhìn thấy điện chủ?

Trúc Hưu trưởng lão nhìn Đỗ Thiếu Phủ mở miệng hỏi, ánh mắt hiện lên một chút hưng phấn.

- Đương nhiên.

Đỗ Thiếu Phủ gật đầu, từng tận mắt nhìn thấy nguyên thần của sư phụ Khí Tôn, cũng tất nhiên xem như là từng tận mắt nhìn thấy sư phụ.

Trong thiên địa hiện ra những dãy núi hùng vĩ, trong không khí lan tràn hơi nóng.

Đây là sơn mạch Thiên Quyền bên trong Linh vực, nơi quan trọng của Thiên Quyền điện.

Bên trong sơn mạch Thiên quyền, thực vật đều hoàn toàn khác với những địa phương khác, trong hơi nóng như vậy thực vật bình thường khó có thể sống sót.

Toàn bộ sơn mạch Thiên quyền đều là một dãy những ngọn núi lửa, lúc này vẫn còn có không ít núi lửa hoạt động.

Nơi này đối với người thường mà nói là cấm địa nguy hiểm, nhưng đối với Khí Phù sư mà nói, lại là địa phương tốt.

Bên trong núi lửa, nhiệt độ cao, có thể rèn luyện tinh thần linh hồn của Linh Phù sư, thậm chí có thể trợ giúp Khí Phù sư ngưng luyện ra khí cụ.

Từng ngọn núi nhấp nhô, xung quanh đều bị nham thạch màu đỏ bao trùm.

Núi lửa ở đây đã từng phun trào qua, sinh vật trên núi đã từng bị nhiệt độ dung nham đáng sợ thiêu đốt thành tro tàn.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 59%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)