Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 808: Bắn ngược cuối cùng.

Chương Trước Chương Tiếp

Vân Tử Cầm trưởng lão của Thiên Tuyền điện ở bên cạnh Trúc Hưu trưởng lão nhỏ giọng nói, nàng cũng nhìn ra được người mặc áo đen này dường như che giấu khí tức, nhưng lại vận dụng thực lực vượt qua Khí Phù sư lục tinh.

Một khi người mặc áo đen này thể hiện ra thực lực chân chính, lại có thể trực tiếp trấn áp hắn thậm chí giết chết!

- Đây là hạ hạ sách, bất kể như thế nào, mặt mũi của Thiên Quyền điện đã bị ảnh hưởng.

Trúc Hưu trưởng lão ngưng trọng, khẽ thở dài, hắn chưa từng nghĩ tới một lần Trên Vạn Khí đại hội lại có kết quả như vậy.

- Lẽ nào mặc cho hắn làm càn như vậy sao?

Doãn Tầm Lãng trưởng lão cũng nói nhỏ, trên khuôn mặt anh khí thoáng nhíu mày lại.

Thất Tinh điện mặc dù làm theo ý mình, nhưng giống như cây liền cành.

Lúc này, mặt mũi của Thiên Quyền điện bị hao tổn, sáu điện khác cũng giống như bị người khác làm mất mặt.

Một người vinh quang, tất cả đều vinh quang, một người tổn hại tất cả đều tổn hại.

- Là ta thất sách, không có đề phòng trước mọi việc.

Trúc Hưu trưởng lão cảm thán, chuyện cho tới bây giờ, hắn cũng không còn cách nào.

Lần này, mặt mũi của Thiên Quyền điện sợ rằng dù thế nào cũng không đòi lại được.

- Thế nào, lẽ nào đệ tử của Thiên Quyền điện bắt không giàn hdj hạng nhất, các trọng tài cũng không dám tuyên bố kết quả sao? Xem ra Thiên Quyền điện thật đúng là chỉ có hư danh, chỉ có thể để cho đệ tử của Thiên Quyền điện giành hạng nhất.

Người mặc áo đen thần bí nhìn lên vị trí trọng tài, giọng điệu thâm trầm cười lạnh, vang vọng xung quanh quảng trường.

Tất cả cường giả trên vị trí trọng tài đưa mắt nhìn nhau, sắc mặt không khỏi cực kỳ khó xử.

Bọn họ cũng đều biết, lúc này đã không cần phán xét gì nữa, danh hiệu đứng đầu của Vạn Khí đại hội lần này đã là người mặc áo đen thần bí này.

Về phần chín xếp hạng khác, trong lòng mọi người trên vị trí trọng tài đều đã lhiểu rõ.

- Ai...

Trúc Hưu trưởng lão đứng dậy, thân thể run rẩy, than khẽ một tiếng, lại muốn mở miệng...

- Khoan đã!

Bỗng nhiên, vào thời khắc Trúc Hưu trưởng lão muốn mở miệng, một giọng nói đột ngột truyền ra.

Âm thanh truyền ra, đồng thời trên vị trí trọng tài có không ít ánh mắt thoáng động.

Theo âm thanh này, mọi người đều tập trung vào người thanh niên thần bí mặc nhuyễn giáp màu tím, đeo mặt nạ tím trên quảng trường.

Giọng nói vừa rồi chính là từ trong miệng người thanh niên kia truyền ra.

Lúc này ánh mắt của người mặc áo đen thần bí kia cũng không khỏi nhìn về phía Đỗ Thiếu Phủ.

Dưới ánh mắt nhìn chăm chú của mọi người, Đỗ Thiếu Phủ từ từ đi ra, mắt nhìn người mặc áo đen thần bí này, nói:

- Hiện tại tuyên bố kết quả của Vạn Khí đại hội vẫn còn quá sớm, hay là chờ ta chế luyện hoàn tất rồi hãy nói.

Nghe vậy, ánh mắt của người mặc áo đen thần bí kia nhìn chằm chằm vào Đỗ Thiếu Phủ, tinh quang thoáng động, nói:

- Tiểu tử, ngươi dường như đã chế luyện qua, chẳng lẽ còn muốn luyện lại từ đầu sao, nếu như còn chưa đã ngứa, vậy ngươi chờ mười năm sau trở lại đi.

- A, Kiều Phong huynh đệ muốn làm cái gì vậy?

Trên quảng trường, Thượng Quan Hách và mọi người của Thiên Bảo các sau khi chấn động phục hồi lại tinh thần, nhìn thấy các biến cố liên tiếp phát sinh, Kiều Phong lại một lần nữa xen vào, trong mắt bọn họ đều lộ ra vẻ kinh ngạc và nghi hoặc.

- Kết cục đã định, lẽ nào tiểu tử này còn có thể lật bàn sao?

Lúc này, ánh mắt Bách Lý Hú ngược lại có phần phức tạp, trên gương mặt đầy vẻ nghi hoặc.

Ánh mắt của Đỗ Thiếu Phủ đảo qua trên thân của người mặc áo đen thần bí này, khẽ ngẩng đầu, ánh mắt nhìn về phía Trúc Hưu trưởng lão đang ở trên vị trí trọng tài, mở miệng hỏi:

- Trúc Hưu trưởng lão, nếu như ta tiếp tục chế luyện, cũng không phạm quy chứ?

Trúc Hưu trưởng lão nhìn Đỗ Thiếu Phủ, mắt lộ ra vẻ nghi ngờ, sau đó nói với Đỗ Thiếu Phủ:

- Nếu như ngươi tiếp tục chế luyện phù khí vừa luyện chế ra, tất nhiên là không đáng quy, quy tắc của Vạn Khí đại hội, không có nói không thể để cho Khí Phù sư nghỉ ngơi một chút, chỉ có điều nếu như chế luyện lại lần nữa và luyện khí phù khí khác, lại là phạm quy.

- Cảm ơn Trúc Hưu trưởng lão, vậy ta vẫn tiếp tục chế luyện.

Đỗ Thiếu Phủ mỉm cười, sau đó chậm rãi bước ra mấy bước, nhìn người mặc áo đen thần bí kia, nói:

- Ngươi vừa nói Thiên Quyền điện chẳng qua cũng chỉ có như vậy, ta cũng không dám gật bừa, ngươi tuy rằng chế luyện chính là đạo khí trung phẩm đỉnh phong, nhưng nếu như so sánh với đạo khí trung phẩm đỉnh phong cùng cấp của đệ tử của Thiên Quyền điện chế luyện ra, lại là chênh lệch khá xa, căn bản khó có thể ngang bằng.

- Ha ha...

Nghe vậy, người mặc áo đen thoáng bị sửng sốt, sau đó đồng tử nhất thời co rút, cười to nói:

- Tiểu tử, chỉ dựa vào bán đạo khí ngươi chế luyện, nói những điều này dường như là không có sức thuyết phục gì, vẫn đi về nhà đi.

- Ta đã từng nói, ta còn chưa có chế luyện hoàn tất.

Đỗ Thiếu Phủ lại một lần nữa bước chân về phía trước mấy bước, âm thanh bình thản, lại vang vọng trên khoảng không của toàn bộ quảng trường, khiến người ta nghe được rõ ràng, nói:

- Khí Tôn tiền bối sáng lập ra Thiên Quyền điện, thánh địa luyện khí tất nhiên là tên xứng với thực. Ta vẫn hướng tới thuật luyện khí cực kỳ siêu phàm của Khí Tôn tiền bối, nhớ mãi không quên. Cuối cùng khiến cho ta trong lúc vô ý, nhận được một chút da lông luyện khí do Khí Tôn tiền bối trước đây vô ý lưu truyền ra, cũng từ trong đó lĩnh ngộ được một ít da lông, hiện tại, ta còn tiếp tục chế luyện phù khí của ta.

Vừa dứt lời, Đỗ Thiếu Phủ dừng lại ở trước một vị trí luyện khí không bị ảnh hưởng trong quảng trường.

Giờ phút này, xung quanh toàn trường nào chỉ là ngàn vạn ánh mắt, tất cả không khỏi ngơ ngác nhìn người thanh niên mặc nhuyễn giáp màu tím, đeo mặt nạ này.

Trên vị trí trọng tài, Khí Si Quảng Hàng Ông, Trúc Hưu trưởng lão, Doãn Tầm Lãng trưởng lão, Vân Tử Cầm trưởng lão cùng với Đào Ngọc, Vu Minh Viễn của Thiên Quyền điện đều đưa mắt nhìn nhau, sau đó vô cùng kinh ngạc nhìn về người thanh niên thần bí này.

Lúc này, thần sắc trên mặt Tần Quan và Khấu Quý Hùng cực kỳ phức tạp và thâm trầm.

Khí Vương Nhạc Chính Hàn không biết từ khi nào đã giãy dụa bò dậy, trên khuôn mặt trắng bệch, trong mắt cũng đầy kinh ngạc nhìn chằm chằm vào Đỗ Thiếu Phủ.

- Tiểu tử này rốt cuộc sẽ có biện pháp nào để lật bàn?

Bách Lý Hú suy nghĩ, đầu cũng thấy đau.

Bách Lý Hú thật sự không nghĩ ra được, đến lúc này, dưới tình huống tất cả đều đã xác định, tiểu tử kia còn có thể có biện pháp nào để lật bàn?

Trừ phi là thời gian chảy ngược, có thể chế luyện lại lần nữa.

Đỗ Thiếu Phủ nhìn phía trước người, đối với vô số ánh mắt xung quanh lại xem như không nhìn thấy. Hắn phất ống tay áo, loan đao bán đạo khí vừa chế luyện thành công lơ lửng hiện ra.

Loan đao hình cung động lòng người, bên ngoài lưỡi đao có bùa chú bí văn chớp hiện, lại có tia sáng sắc bén trong suốt.

- Ầm!

Trong tay của Đỗ Thiếu Phủ ngưng kết thủ ấn, toàn thân có một khí tức khủng khiếp tràn ra, phù văn trước người nhanh chóng tập trung lại, lại một lần nữa ngưng tụ thành Linh Lô Phù đỉnh.

Một hơi thở nóng bỏng lan tràn, bùa chú bí văn không ngừng chớp hiện, khí tức cường hãn giống như cuộn sóng tràn ra.

Nhưng Linh Lô Phù đỉnh này vẫn là ba sáng hai tối, chỉ là Linh Lô Phù đỉnh ba màu giống hệt lúc trước mà thôi.

Chỉ có điều, ở trong chớp mắt tiếp theo, Linh Lô Phù đỉnh ba màu trước người của Đỗ Thiếu Phủ này bắt đầu chớp hiện, hai loại ánh sáng thuộc tính bị che giấu chợt hiện ra.

- Ầm!

Trong phút chốc, Phủ Linh Lô Phù đỉnh trước người của Đỗ Thiếu có năm loại ánh sáng năm lượng trắng, xanh lục, đen, đỏ, vàng gào thét lao ra, lộ ra một loại khí tức ánh sáng màu vàng nhạt, mênh mông cuồn cuộn gào thét trên trời cao.

Đây là Linh Lô Phù đỉnh năm màu, nhưng so với Linh Lô Phù đỉnh năm màu lúc trước Đào Ngọc ngưng tụ ra, lại rõ ràng càng bá đạo hơn.

- Linh Lô Phù đỉnh năm màu, đây là Linh Lô Phù đỉnh toàn bộ các thuộc tính!

- Người thanh niên thần bí này lúc trước vẫn luôn che giấu!

Giờ phút này, rất nhiều ánh mắt chấn động kinh ngạc.

- So với Linh Lô Phù đỉnh do Đào Ngọc ngưng tụ ra, còn mạnh hơn một ít, không ngờ che giấu sâu như thế!

Trúc Hưu trưởng lão, Khí Si Quảng Hàng Ông, Vân Tử Cầm trưởng lão nhất thời chấn động biến sắc.

Linh Lô Phù đỉnh với năm loại năng lượng phù văn kim, mộc, thủy, hỏa, thổ như vậy là tốt nhất, bọn họ biết rất rõ ràng nó đại biểu cho cái gì.

Phía xa, Nhạc Chính Hàn nhìn Linh Lô Phù đỉnh năm màu trước người của Đỗ Thiếu Phủ, nghẹn họng nhìn trân trối, cằm thật lâu không có khép lại.

- Kiều Phong huynh đệ còn muốn chế luyện, đó là Linh Lô Phù đỉnh với toàn bộ thuộc tính!

Trên vị trí khán đài khách quý, vào thời khắc này Thượng Quan Hách và tất cả Người của Thiên Bảo các đều biến sắc.

- Vù!

Đỗ Thiếu Phủ hít một hơi thật sâu khí, toàn thân có ánh sáng màu trắng chói mắt chớp hiện, lực tinh thần khuếch tán ra, bên trong Linh Lô Phù đỉnh có một ngọn lửa nóng bỏng bay lên, lại một lần nữa bao chùm loan đao phù khí.

Ngọn lửa bao quanh, bên trong Linh Lô Phù đỉnh loan đao nhất thời lan tràn ra bùa chú bí văn, khí tức kinh người nối liền không gian, khai thông với năng lượng thiên địa.

Cũng vào lúc này, trong tay của Đỗ Thiếu Phủ ngưng kết ra từng thủ ấn, cuối cùng bắt đầu lộ ra từng bùa chú bí văn xanh đỏ chói mắt.

Bùa chú bí văn xanh đỏ chói mắt tập trung lại, trong nháy mắt chính là ngưng tụ thành ảo ảnh của một con Huyền Vân Xích Giao.

Bỗng nhiên, còn có bùa chú bí văn màu vàng điên cuồng phun ra, cuối cùng lại một lần nữa ngưng tụ ở trước người của Đỗ Thiếu Phủ thành một con mãng xà hoàng kim vô cùng to lớn.

Bùa chú bí văn màu bạc lan tràn, trong thời gian ngắn ngủi, trước người của Đỗ Thiếu Phủ lại có ảo ảnh của một con Ngân Dực Ma Điêu, khí tức giống như đại dương mênh mông cuốn ra.

Lại một lần nữa có bùa chú bí văn điên cuồng phun ra, hóa thành ảo ảnh của một con phi cầm khổng lồ vỗ cánh xoay quanh.

Hình dạng của con phi cầm này giống như quạ, ba đầu sáu đuôi

Còn có bùa chú bí văn đang lóe lên, bùa chú bí văn thứ năm có thể tập trung ảo ảnh ở trước người của Đỗ Thiếu Phủ di chuyển trên không trung ra, đó là một mãng xà hàn băng khổng lồ.

- Ngao gào...

Trong một thoáng này, Huyền Vân Xích Giao rít gào, bá đạo hung hãn không gì sánh được, uy thế kinh thiên!

Mãng xà hoàng kim kêu lên, hàn khí ngập trời, điên cuồng phun ra giữa không trung!

Ngân Dực Ma Điêu, ma tà cái thế, giang cánh xoay quanh, ảo ảnh dữ tợn hung hãn, giống như là muốn trực tiếp xé rách trời cao này thành mảnh nhỏ!

Mãng xà hàn băng chiếm giữ khiến trời cao băng lạnh!

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 59%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)