- Tam đương gia, không tốt.
Thạch Thành, trong một kiến trúc hùng vĩ, một đại hán khôn khéo chạy nhanh vọt vào trong sảnh.
Trong sảnh có một lão giả ngồi ngay ngắn, trong ngực ôm một nữ tử xinh đẹp, đang cúi đầu cọ xát ở trong ngực nàng kia, thấy đại hán chạy vào, vẻ mặt nhất thời tức giận quát:
- Hoàng Tam, hôm nay nếu ngươi nói không ra lý do quấy rầy ta, liền chuẩn bị đi nhận trừng phạt đi!
- Tam đương gia, vừa rồi chúng ta tra được một người đặt cược, giá trị ba vạn ba ngàn Huyền tệ.
Hoàng Tam hoảng sợ nói với lão giả, ánh mắt trong lúc vô ý liếc về phía nữ tử xinh đẹp trong ngực lão giả, ánh mắt bốc hỏa, nhưng ở dưới lão giả quát lớn liền cả người run run, vội vàng thu hồi ánh mắt.
- Một cá cược ba vạn ba ngàn Huyền tệ, chỉ là chuyện nhỏ nhặt này?
Lão giả âm trầm hỏi.
- Tam đương gia, người kia mua là Bạch gia Bạch Mai, ba vạn ba ngàn Huyền tệ, chúng ta kiếm được tất cả lợi nhuận còn chưa đủ bồi.
Khuôn mặt Hoàng Tam như muốn khóc, ai có thể nghĩ đến, lấy thực lực của Bạch gia Bạch Mai cuối cùng lại tiến nhập tứ cường, nên bọn họ cho ra tỉ lệ một bồi mấy trăm, nhớ tới tỷ lệ bồi của Bạch gia Bạch Mai, không khỏi chảy ra mồ hôi lạnh.
Nghe được Hoàng Tam nói, sắc mặt của lão giả kia đại biến, vội vàng đứng lên, làm nữ tử xinh đẹp ngồi ở trên đùi ngã xuống đất, vội la lên:
- Tra được là ai cược không, mau tra cho ta?
- Đã tra được, này là ta tự mình tiếp, bởi vì là mua Bạch gia Bạch Mai, nên ta nhớ rất rõ ràng, là một người mang theo áo choàng, thấy không rõ bộ dáng, bất quá nghe thanh âm, tuổi người nọ hẳn là không lớn.
Hoàng Tam khẳng định nói.
- Thanh âm tuổi trẻ, mang theo áo choàng, hiện tại đến đổi chưa?
Lão giả âm trầm hỏi, trong mắt hiện lên hàn quang, không biết trong lòng nghĩ cái gì.
- Còn không có đến đổi, chúng ta cũng là vừa vặn tra được vụ cá cược này.
Hoàng Tam trả lời.
- Còn không có đến đổi, kia hẳn không phải người Thạch Thành chúng ta, vậy thì đừng trách chúng ta không khách khí.
Lão giả ngẩng đầu, trong mắt lóe ra hàn quang, nhìn Hoàng Tam, làm một thủ thế cắt cổ nói:
- Ngươi nên biết an bài như vậy a, chờ người nọ đến đổi, liền...
- Tam đương gia, ta biết nên làm như thế nào, nhất định sẽ xử lý sạch sẽ, không lưu hậu hoạn.
Tựa hồ Hoàng Tam cũng không phải lần đầu tiên làm loại chuyện này, gật đầu, lại nhìn lướt qua nữ tử xinh đẹp kia, liền lưu luyến không rời ly khai.
Sáng sớm hôm sau, ánh bình minh soi sáng địa địa.
- Hô!
Đỗ Thiếu Phủ thở ra một ngụm trọc khí, duỗi thắt lưng, xương cốt cả người rung động, phảng phất như ẩn chứa năng lượng vô tận.
- Ngày mai sẽ đi Diệp gia Lôi Trì tu luyện, hôm nay nên đi lấy tiền a.
Đỗ Thiếu Phủ đứng dậy, khuôn mặt mang theo ý cười, sau khi rửa mặt, liền rời Đỗ gia.
Bảo Lai Thương Hào, một hiệu buôn danh khí xem như không kém ở trong Thạch Thành, cũng là một sòng bạc mở cá cược trong ngũ đại gia tộc tuổi trẻ đại tái.
Ánh bình minh từ từ dâng lên, một thân ảnh mặc tử bào, đầu đội áo choàng che mặt xuất hiện ở ngoài Bảo Lai Thương Hào, ngẩng đầu nhìn chiêu bài của Bảo Lai Thương Hào, sau đó cất bước đi vào.
Theo người này tiến vào Bảo Lai Thương Hào, nhất thời trong hiệu buôn có không ít ánh mắt lóe lên.
- Đổi tiền cược.
Thân ảnh tử bào đặt giấy chứng minh lên quầy, mắt nhìn trung niên hán tử ở sau quầy nói.
Tiếp nhận chứng minh đặt cược, trong mắt Hoàng Tam không lưu dấu vết lóe lên, sau đó tiếp nhận nói:
- Chúc mừng các hạ, vụ đặt cược này tỷ lệ bồi quá lớn, mời theo ta đi nội viện đổi lấy.
- Được.
Thân ảnh tử bào gật đầu, theo Hoàng Tam đi nội viện.
- Mau, đóng cửa.
Theo thân ảnh tử bào tiến vào nội viện, trong Bảo Lai Thương Hào có mấy đạo thân ảnh lao ra, trực tiếp đóng cửa, trong mắt cả đám lộ ra hung quang.
- Các hạ không phải người Thạch Thành?
Nội viện, trong một tiểu viện, Hoàng Tam đột nhiên quay đầu, nhìn thân ảnh tử bào cười hỏi.
- Này cùng ta đổi tiền đặt cược có liên quan sao, ta tổng cộng cược ba vạn ba ngàn Huyền tệ, Bạch gia Bạch Mai cuối cùng vào tứ cường, dựa theo tỷ lệ bồi, là một trăm sáu mươi lần, tổng cộng là năm trăm hai mươi tám vạn Huyền tệ, nhanh đổi cho ta, ta còn có chuyện phải làm.
Sau áo choàng không thấy được vẻ mặt của thân ảnh tử bào, nhưng nghe thanh âm đích xác rất trẻ.
Nghe được chữ số khổng lồ kia, khuôn mặt của Hoàng Tam không khỏi co rút lại.
Ai từng nghĩ đến, lấy tu vi của Bạch gia Bạch Mai, lại có thể vọt tới tứ cường, này quả thực là chuyện tình bất khả tư nghị, nghe nói Bạch Mai kia tựa hồ cùng Đỗ gia Đỗ Thiếu Phủ quan hệ không tệ, ở dưới Đỗ Thiếu Phủ bảo hộ, Bạch Mai mới có thể tiến vào trước bốn.
Nghĩ vậy, Hoàng Tam hận không thể diệt Đỗ gia Đỗ Thiếu Phủ kia, nếu không phải Đỗ Thiếu Phủ, Bảo Lai Thương Hào làm sao có thể tổn thất thảm trọng như thế.
Bất quá Hoàng Tam lại rất rõ ràng phân lượng của mình, đừng nói thực lực của hắn không thể làm gì Đỗ Thiếu Phủ. Huống chi Đỗ Thiếu Phủ là người Đỗ gia, Bảo Lai Thương Hào căn bản không thể trêu vào Đỗ gia, dù sau lưng Bảo Lai Thương Hào là Thiên Linh Liệp Yêu đoàn cũng không thể trêu vào.
- Tiền đặt cược gì, các hạ nói ta hoàn toàn nghe không hiểu.
Sắc mặt khôi phục bình thường, Hoàng Tam cười lạnh, hắn không làm gì được Đỗ Thiếu Phủ, nhưng người trước mắt này hắn không sợ, loại chuyện này cũng không phải lần đầu tiên hắn làm, lúc trước thời điểm ở Thiên Linh Liệp Yêu đoàn, người cùng Yêu thú chết ở trong tay hắn cũng không ít.
Thân ảnh tử bào ngẩn đầu, từ trong áo choàng cũng có thể để Hoàng Tam cảm giác được ánh mắt sắc bén khiếp người.
- Ý của ngươi là không tính toán trả tiền, ta lại cho ngươi một cơ hội cuối cùng, đừng để mình hối hận.
Thanh âm kia cũng lạnh lùng hơn không ít.
- Ha ha, hối hận, ở trong Thạch Thành trừ ngũ đại gia tộc ra, chúng ta còn có thể sợ ai.
Hoàng Tam cười to, trong Thạch Thành trừ ngũ đại gia tộc, bọn họ còn có thể sợ ai, huống chi dù là trong ngũ đại gia tộc bọn họ cũng có chỗ dựa vững chắc, bằng không Bảo Lai Thương Hào làm sao có thể sống yên ổn ở trong Thạch Thành.
Tiếng cười thu liễm, trong mắt Hoàng Tam không che dấu lóe ra hàn ý, phất tay nói:
- Động thủ!
- Sưu sưu!
Theo giọng nói của Hoàng Tam hạ xuống, trong các góc nhảy ra không dưới hai mươi đạo thân ảnh, cả đám ẩn hàm sát ý, tạo thành hình quạt bao vây thân ảnh tử bào.