Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 788: Bày kế.

Chương Trước Chương Tiếp

Trong phòng, làm người khác chú ý nhất là lão giả ngồi ở giữa, tuổi khoảng lục tuần.

Khuôn mặt của lão giả này có chút tương tự Tần Quan, khí tức trên người vô cùng âm u.

Bên cạnh lão giả này, bất ngờ chính là Tần Quan cùng Vũ Hoàng Sơ Đăng cảnh vừa rồi mới chia tay với Đỗ Thiếu Phủ và Nhậm Doanh Doanh, còn có trung niên Vũ Vương cảnh viên mãn đỉnh phong kia.

Mấy người khác, đều là lão giả tu vi không tầm thường, hẳn là cường giả của Sở Giang Thành.

Một lão giả mặc trường sam nho phục, sau lưng khoác cẩm tú bào, ngồi rất gần lão giả âm u ở giữa.

Trên áo của lão giả cẩm bào này, thêu một huy hiệu kỳ lạ, từ ánh mắt kính trọng của mọi người tới xem, tựa hồ huy chương này cũng có chút lai lịch.

Lúc này trong phòng tổng cộng có mấy chục người, nhưng chỉ có bốn người ngồi.

Ngoại trừ lão giả âm u ở giữa, Tần Quan cùng Vũ Hoàng Sơ Đăng cảnh, cũng chỉ có lão giả cẩm bào ngồi.

Những người khác vừa nhìn liền biết đều là nhân vật trọng yếu của Sở Giang Hoàng Phủ, địa vị cực cao, nhưng lúc này ở trước mặt bốn người, đều chỉ có thể cung kính cúi đầu.

- Một nam một nữ kia rất bất phàm, bố trí ra phong ấn cấm chế không tầm thường chút nào.

Lão giả cẩm bào nói, trong mắt có một chút ba động.

- Rất không tầm thường, xem ra lai lịch không nhỏ.

Lão giả âm u nghe vậy, khẽ ngẩng đầu, nhìn Tần Quan kỳ quái nói:

- Quan nhi, có thăm dò ra lai lịch của bọn họ không?

Tần Quan nhíu mày nói:

- Mấy người kia rất kín miệng, tìm hiểu không ra lịch, bất quá có thể khẳng định đều là người ngoài Linh Vực.

- Mấy người kia bất phàm, tới từ ngoài Linh Vực, có thể là đệ tử trẻ tuổi của nhất cốc nhị giáo cùng tam tông tam môn.

Vũ Hoàng Sơ Đăng cảnh đi theo bên người Tần Quan kia nói.

- Không phải người Linh Thiên Cốc, cũng không phải của Vô Lượng Giáo cùng Đại Luân Giáo.

Lão giả cẩm bào nói, khí tức trên người như ẩn như hiện, không khó phán đoán ra là Linh Phù Sư thất tinh.

- Lấy nhãn lực của Linh Nguyên huynh, xem ra mấy người trẻ tuổi kia tất nhiên không phải đệ tử của nhất cốc nhị giáo, vậy cũng chỉ có tam tông tam môn rồi.

Lão giả âm u nói.

- Trong Linh Vực này, coi như là tam tông tam môn cũng không cần quá cố kỵ.

Vũ Hoàng Sơ Đăng cảnh vẫn đi theo sau lưng Tần Quan nói.

- Chí Minh Hộ pháp nói rất đúng, này là Linh Vực.

Ánh mắt của lão giả âm u mang theo chút ba động, mắt lộ ra mỉm cười.

- Cha, người tu luyện Diêm Vương Kinh kia đã mang về, ta nghĩ chỉ cần cha đạt được Diêm Vương Kinh cùng Thú Năng của Cửu U Quỷ Giao, có thể tiến thêm một bước, đột phá tầng cao hơn.

Tần Quan mắt lộ ra vui vẻ, nhìn lão giả âm u nói.

Đó là Sở Giang Thành chi chủ Sở Giang Hoàng, phụ thân của hắn, chúa tể một phương của cả Linh Vực.

- Diêm Vương Kinh cùng Thú Năng Cửu U Quỷ Giao đối với ta có tác dụng cực lớn, nếu đạt được, hi vọng đột phá tự nhiên sẽ tăng nhiều.

Sở Giang Hoàng mỉm cười, ánh mắt hơi híp, sau đó nói:

- Bất quá một nam một nữ kia rất bất phàm, nếu hiện tại động thủ, động tĩnh quá lớn, sẽ rất phiền phức.

- Cha, này là Sở Giang Hoàng Phủ, không phải ai cũng có thể tới lui tự nhiên, bọn họ lại bất phàm, cũng chỉ có chạy đằng trời!

Tần Quan mỉm cười, cực kỳ tự tin, sau đó trong mắt có chút mịt mờ nói:

- Bất quá một nữ nhân trong đó, sẽ có chút phiền phức, nhưng chỉ cần lọt vào trong tay chúng ta, ta tự có biện pháp đối phó.

- Hiền chất yên tâm, không phiền toái gì, ta có một ít thủ đoạn, có thể làm cho người quên mất một vài sự tình cũng không khó.

Lão giả cẩm bào vui vẻ nói:

- Chỉ cần cha ngươi đạt được Diêm Vương Kinh cùng Thú Năng Cửu U Quỷ Giao, trong ngắn hạn có hi vọng đột phá, đến lúc đó thực lực của Sở Giang Thành đại tăng, cộng thêm địa vị của ngươi ở Ngọc Hành điện, phương viên xung quanh, không còn người có đối kháng Sở Giang Thành.

- Đó là đương nhiên, Diêm Vương Kinh cùng Thú Năng Cửu U Quỷ Giao ta muốn, những thứ khác ta cũng muốn.

Trong mắt Tần Quan, có khí tức âm hàn ba động.

- Đề phòng một nam một nữ kia, miễn cho sinh ra biến cố.

Sở Giang Hoàng nói, khóe miệng có chút âm u cười lạnh, trong lòng tựa hồ cũng không có bao nhiêu lo lắng.

Một nam một nữ kia rất bất phàm, nhưng đây là Sở Giang Hoàng Phủ, có thể nghịch thiên sao.

...

Một lúc lâu sau, Tần Quan một thân một mình đến, vẫn mỉm cười nói.

- Thiếu thành chủ, hai người kia đâu?

Đỗ Thiếu Phủ nhìn phía sau Tần Quan không có một bóng người, trong hai con ngươi có chút hàn ý.

- Kiều Phong huynh đệ, thật xin lỗi, hai vị huynh đệ kia chết sống không tin tưởng lời của ta, còn cho rằng chúng ta khi lấn lừa gạt bọn hắn, dẫu có chết cũng không muốn đi ra.

Tần Quan lộ ra vẻ xin lỗi nói:

- Cho nên, ta chỉ có thể mời Kiều Phong huynh đệ tự mình đi một chuyến.

Nghe vậy, đám người Cốc Tâm Nhan, Quỷ Oa thầm biến sắc, sau đó ánh mắt đều rơi vào trên người Đỗ Thiếu Phủ cùng Nhậm Doanh Doanh.

- Được, ta đi với ngươi.

Đỗ Thiếu Phủ không có quá nhiều suy tư, nhìn Tần Quan gật đầu, ghé mắt nói với Nhậm Doanh Doanh:

- Các ngươi ở chỗ này chờ ta.

Nhậm Doanh Doanh nhìn đám người Cốc Tâm Nhan cùng Vu Tước ở bên cạnh, khẽ gật đầu, đối với Đỗ Thiếu Phủ tựa hồ căn bản không có quá nhiều lo lắng.

Hàm răng khẽ mở, Nhậm Doanh Doanh gật đầu nói với Đỗ Thiếu Phủ:

- Được, ngươi cẩn thận một chút.

- Chúng ta cùng nhau đi.

Quỷ Oa, Quách Thiếu Phong, Đường Ngũ tiến lên, muốn đi cùng Đỗ Thiếu Phủ, không yên tâm Đỗ Thiếu Phủ một mình một người.

Đỗ Thiếu Phủ nhìn ba người, ánh mắt khẽ động, sau đó gật đầu nói:

- Cũng tốt, ba người các ngươi đi theo ta.

- Đã như vậy, xin mời bốn vị theo ta.

Tần Quan thấy ba nữ tử đều lưu lại, trong lòng càng vui vẻ, sau đó ở phía trước dẫn đường.

Đỗ Thiếu Phủ đi ra phòng nhỏ, nhìn Nhậm Doanh Doanh khẽ gật đầu ra hiệu, sau đó theo Tần Quan rời đi.

Dọc theo đường đi, Tần Quan vừa nói vừa cười, phong khinh vân đạm.

Đỗ Thiếu Phủ theo đuôi, ánh mắt thỉnh thoảng nhìn bốn phía, hai mắt có hàn ý ba động.

Sau đó không lâu, phía trước có một đình viện đơn độc xuất hiện ở trước mắt mọi người, bốn phía trống trải.

Con mắt của Tần Quan máy động, nói với Đỗ Thiếu Phủ:

- Kiều Phong huynh đệ, ở phía trước, hai vị huynh đệ kia tánh khí rất bướng bỉnh, ta nói như thế nào cũng không muốn tin tưởng, không nhìn thấy ngươi sẽ không bằng lòng ly khai.

Đỗ Thiếu Phủ không nói gì, Quỷ Oa cùng Quách Thiếu Phong, Đường Ngũ đánh giá chung quanh, trong lòng đề phòng.

Đỗ Thiếu Phủ bước vào, ánh mắt hơi quan sát, sau đó trực tiếp tiến vào đình viện, nơi đó thật có hai đạo khí tức quen thuộc.

Trong phòng, hai thanh niên yên tĩnh mà đứng, niên kỷ đều chênh lệch không bao nhiêu, đều khoảng 22 - 23 tuổi.

Một người ngũ quan rõ ràng thâm thúy, màu da cổ đồng khiến người ta nhìn, trong vô hình có một loại khí chất như chiếm giữ trời cao, có thể trấn áp sơn hà.

Lúc này sắc mặt thanh niên có chút trắng bệch, khí tức suy yếu.

Thanh niên khác thân hình cao ngất, tóc dài sõa vai, hai mắt ba động, có một loại uy nghiêm tà dị làm người ta khó nói nên lời.

Khí tức trên người thanh niên này cũng cực kỳ suy yếu, khuôn mặt không có chút huyết sắc nào.

Thời khắc này, tựa hồ trên thân hai người đều bị phong ấn huyền khí.

Hai người này, chính là Tương Quân cùng Lý Vũ Tiêu.

Hai năm qua ở Trung Châu tôi luyện, để lại dấu vết ở trên người của hai người, cảm giác ngây ngô bị ma diệt không ít, khí tức càng ác liệt.

Lúc này khí tức trên thân hai người đều là Vũ Vương Sơ Đăng cảnh, chẳng qua huyền khí đã bị phong ấn, không thể vận chuyển.

Nếu không phải tài nguyên trong Thiên Vũ Học Viện quá kém, lấy thiên phú và tâm tính của hai người, có lẽ còn không chỉ như vậy.

- Bọn họ mang chúng ta từ trong địa lao đến đây, không biết vì sao, không phải đám người Quỷ Oa rơi vào trong tay bọn hắn chứ?

Tương Quân lộ ra lo lắng, vừa rồi bọn họ bị người mang từ trong địa lao đến nơi này, trong lòng có chút bất an.

- Hi vọng đám người Quỷ Oa cùng Vu Tước có thể bình yên vô sự, ít nhất để Thiên Vũ Học Viện lưu lại truyền thừa, có cơ hội trùng kiến Thiên Vũ Học Viện.

Lý Vũ Tiêu nói, con mắt có chút ảm đạm.

- Bọn họ bình yên vô sự, các ngươi cũng sẽ vô sự.

Thanh âm nhàn nhạt truyền đến, thời điểm Lý Vũ Tiêu nói xong, trong sảnh có một bóng người đi vào.

Người tới mặc nhuyễn giáp màu tím, mang mặt nạ, sau lưng còn đeo một cái hộp kỳ lạ, không biết để vật gì.

Nhìn thân ảnh thần bí đột nhiên tới kia, thần sắc của Tương Quân, Lý Vũ Tiêu căng thẳng, tâm thần đề phòng, mắt lộ ra vẻ kinh ngạc.

- Tương Quân, Lý Vũ Tiêu, hai người các ngươi không có chuyện gì là tốt rồi, các nàng cũng có thể yên tâm.

Ba bóng người vội vã đi vào, trong mắt đều lộ ra vui vẻ, chính là Quỷ Oa, Quách Thiếu Phong, Đường Ngũ.

- Quỷ Oa, là các ngươi.

Tương Quân, Lý Vũ Tiêu nhìn thấy ba người, cũng vô cùng kinh ngạc, nhưng không có vui mừng, mà đều cực kỳ ngưng trọng, Tương Quân nói:

- Sao các ngươi tới, Vu Tước học muội cùng Tâm Nhan học muội đâu, các ngươi cũng bị giam giữ sao?

- Yên tâm đi, chúng ta không có chuyện gì, vị Kiều Phong huynh đệ này đã cứu chúng ta.

Hắc Ưng Đường Ngũ nhìn Tương Quân cùng Lý Vũ Tiêu nói.

- Kiều Phong huynh đệ...

Nghe vậy, Tương Quân cùng Lý Vũ Tiêu nhìn Đỗ Thiếu Phủ, ánh mắt hơi kinh ngạc cùng nghi hoặc.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 59%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)