- Thiếu thành chủ, hai người kia lai lịch có chút không bình thường, vẫn nên cẩn thận một.
Lão giả ở sau lưng Tần Quan vẫn không có nói chuyện, hai mắt hiện lên chút ba động, mở miệng nói.
- Bọn họ tuổi còn trẻ, thực lực bất phàm như vậy, lai lịch khẳng định rất cao.
Tần Quan mỉm cười, trên khuôn mặt anh tuấn có chút âm nhu nói:
- Như vậy càng tốt, lai lịch không bình thường, mới có thể càng xứng với ta.
- Thiếu thành chủ, ngươi thích nữ nhân kia, sao không trực tiếp mang về.
Trung niên Vũ Vương cảnh viên mãn nói.
- Ta muốn không chỉ là người, còn muốn tâm, nữ tử kia, thế gian hiếm thấy, há là dong chi tục phấn có thể so sánh.
Tần Quan liếc trung niên kia nói:
- Đến lúc đó ở Sở Giang Thành lưu ý một chút, bọn họ nhất định sẽ đi Sở Giang Thành, chỉ cần đến Sở Giang Thành...
- Thiếu thành chủ làm sao biết bọn họ nhất định sẽ đi Sở Giang Thành?
Trung niên có chút nghi hoặc.
- Bọn họ xuất hiện ở nơi này, nhưng không biết Sở Giang Thành, rõ ràng là từ bên ngoài vào Linh Vực, phía trước chính là Sở Giang Thành, bọn họ tự nhiên sẽ đến.
Tần Quan nói, ánh mắt lộ ra tự tin và tự ngạo, một khi đến Sở Giang Thành, hết thảy chưởng khống ở trong lòng bàn tay của hắn.
... ...
Quần sơn, thung lũng, loạn thạch.
- Gào gừ...
Bốn phía thỉnh thoảng có tiếng thú hống truyền ra, không khí cực kỳ căng thẳng.
Giữa hạp cốc, bốn phía sơn phong trùng điệp.
Trên ngọn núi, trong lúc mơ hồ xuất hiện không ít thân ảnh, khí tức có chút ác liệt, xung quanh sơn cốc bị vây con kiến chui không lọt.
Trong khu vực rộng rãi, có năm nam nữ trẻ tuổi.
Chỉ là năm nam nữ trẻ tuổi này, sắc mặt đều có chút tái nhợt, bất kỳ một cái nào cũng khí chất bất phàm, không khỏi là tồn tại nhân trung long phượng.
Ba nam hai nữ, hai nàng kiều diễm, ba nam tử hoặc lãnh tuấn hoặc u sát.
Lúc này trên mặt năm người này đều mang thần sắc ngưng trọng.
- Hiện tại chúng ta làm sao bây giờ, không thể lui được nữa, xem ra chỉ có thể liều mạng!
Một thanh niên tuấn lãng yên tĩnh mà đứng, nhìn bốn người ở bên cạnh nói.
Thanh niên tuấn lãng này có đôi mắt đen nhánh thâm thúy, giống như thâm uyên trong tận cùng vũ trụ, nhìn một lúc sẽ có ảo giác sắp bị hút vào, hai tay mang thủ trạc kỳ lạ.
Nếu lúc này Đỗ Thiếu Phủ ở đây, nhất định có thể nhận ra, người này chính là Càn La Kiếm Quách Thiếu Phong của Thiên Vũ Học Viện.
Thời điểm Đỗ Thiếu Phủ ly khai Hắc Ám Sâm Lâm đi Trung Châu, đám người Quách Thiếu Phong cũng đi Trung Châu.
Bọn họ cùng nhau đi tới, đến Linh Vực, thời gian đã qua gần như hai năm.
Mà ở Trung Châu tôi luyện hai năm, mọi người đều thu được không ít cơ duyên.
Lúc này tu vi của Càn La Kiếm Quách Thiếu Phong, rõ ràng đã đến Vũ Vương Sơ Đăng cảnh.
- Liều mạng, tận lực trốn, có thể trốn một cái tính một cái, Tương Quân cùng Lý Vũ Tiêu còn ở trong tay bọn họ, nhất định phải nghĩ biện pháp cứu bọn họ ra.
Một thanh niên hắc bào nói, trong lúc mơ hồ lộ ra ác liệt, khí tức trên người ba động, lan tràn sát khí.
Hắn là Quỷ Oa, Thiên Vũ Học Viện Cửu U Thái Thiếu Quỷ Oa, ngũ quan như điêu khắc, lúc này sắc mặt tái nhợt.
Bất quá từ khí tức trên người tới xem, Quỷ Oa so với Quách Thiếu Phong cũng không kém nhiều lắm, càng lộ ra âm hàn Quỷ khí.
- Thương thế của ngươi rất nặng, chờ lát nữa động thủ phải chú ý một chút.
U Minh Công Chúa Vu Tước đứng ở bên cạnh Quỷ Oa, cung y đỏ thẫm, bộ ngực sữa nửa hở nửa che, như dương chi bạch ngọc, khí chất xinh đẹp.
Coi như lúc này sắc mặt hơi tái nhợt, hai mắt của Vu Tước vẫn ẩn hàm xinh đẹp, ánh mắt lộ ra trời sinh mị ý, đây là một nữ nhân yêu mị từ trong xương tản ra.
Một thanh niên trường sam yên tĩnh không nói gì, hắn là Hắc Ưng Đường Ngũ, lúc này khí tức trên người không cũng thua Càn La Kiếm Quách Thiếu Phong.
- Mặc kệ thế nào, chúng ta cần phải có người sống ly khai, Tương Quân cùng Lý Vũ Tiêu liều mạng để chúng ta chạy thoát, chính là hi vọng chúng ta vì Thiên Vũ Học Viện lưu lại truyền thừa, chúng ta phải có người sống sót ly khai.
Trong năm người trẻ tuổi, nữ tử cuối cùng chừng 20 tuổi, tóc dài xõa vai, cũng mặc áo đỏ, da thịt trắng hơn tuyết, hết sức xinh đẹp, dung sắc tuyệt lệ, khí chất không thể nói ra lời.
- Tâm Nhan học muội, đến lúc đó ngươi đi trước, thiên phú của ngươi mạnh nhất, Thiên Vũ Học Viện muốn lưu truyền thừa cũng là ngươi.
U Minh Công Chúa Vu Tước nhìn nữ tử tuyệt lệ kia nghiêm túc nói, váy ngắn bao vây kiều đồn, đôi chân thon dài phơi bày, từ trong xương tản ra yêu mị, khuôn mặt thanh nhã.
- Ai có thể chạy được thì chạy, một khi động thủ, ta bố trí Phù Trận ngăn trở, ai có cơ hội trốn, thì nhất định phải rời đi trước!
Nữ tử tuyệt lệ nói, hai mắt hiện lên quang hoa, đảo qua khuôn mặt mọi người, thở dài một cái.
- Ở Linh Vực, Trung Châu, chúng ta tứ cố vô thân, nếu này lần chúng ta thoát hiểm, ngày sau tất nhiên sẽ để Sở Giang Thành san thành bình địa, giết bọn hắn chó gà không tha!
U Minh Công Chúa Chu Tước lạnh giọng nói.
- Sợ là cơ hội nhỏ bé mù mịt.
Quách Thiếu Phong nhìn bốn phía, sau đó khẽ than nói:
- Kỳ thực chúng ta ở Trung Châu cũng không phải tứ cố vô thân, lúc trước có không ít Vương giả đi cứu viện Học viện, nhưng bây giờ chúng ta không biết bọn họ ở phương nào, trong lúc nhất thời cũng không thể tìm được.
- Tên kia cũng ở Trung Châu, không biết hiện tại ở phương nào, lấy hắn hung tàn cùng biến thái, nói vậy coi như là ở Trung Châu vẫn có thể quật khởi, không biết tên kia hiện tại ở đâu.
Ánh mắt Quỷ Oa tĩnh mịch, đột nhiên hiện lên kiên nghị, thấp giọng nói:
- Bất quá như vậy cũng tốt, coi như hôm nay toàn bộ chúng ta chết hết, Thiên Vũ Học Viện còn có hắn, truyền thừa cũng sẽ không diệt!
Nghe Quỷ Oa nói, bốn người khác đều chấn động, người Quỷ Oa nói, trong lòng bọn hắn đều biết rõ.
Hai mắt Cốc Tâm Nhan có chút ba động, sau đó nội liễm, hai mắt thầm ảm đạm.
Hắc Ưng Đường Ngũ nhìn bốn phía nói:
- Hiện tại bọn họ vẫn không có động thủ, sợ là đang đợi cường giả khác, cũng không có nắm chắc ăn chúng ta, một khi để cường giả đến đây, đến lúc đó chúng ta liền chân chính không có bất kỳ cơ hội nào.
- Vậy bây giờ tìm cơ hội xông ra.
U Minh Công Chúa Vu Tước nói.
- Chú ý, bọn họ có động tĩnh rồi, xem ra đã nhịn không được, chúng ta chuẩn bị!
Hắc Ưng Đường Ngũ nói xong, Cốc Tâm Nhan nhất thời nhìn mọi người nói.
Nghe vậy, sắc mặt của Quỷ Oa, Hắc Ưng Đường Ngũ, Quách Thiếu Phong biến hóa, khí tức phun trào.
- Di, có người của Học viện đang tới gần.
Nhưng lúc này, U Minh Công Chúa Vu Tước kinh ngạc nói, huy hiệu Thiên Vũ Học Viện trong tay, bắt đầu lan tràn ra phù văn ba động.
Mọi người quan sát, đều kinh ngạc.
- Chẳng lẽ đám người Lý Vũ Tiêu cùng Tương Quân trốn ra được.
Quỷ Oa lộ ra sắc mặt vui mừng.
- Hẳn là bọn họ trốn ra được, nhưng bây giờ chúng ta vẫn rất phiền phức, coi như bọn họ trốn ra được, trái lại càng thêm nguy hiểm.
Linh Tuyền Ngọc Nữ Cốc Tâm Nhan lo lắng, sắc mặt cực kỳ ngưng trọng.
- Sưu sưu...
Bốn phía truyền đến tiếng xé gió, lần lượt từng đạo thân ảnh phù không xuất hiện ở trên thung lũng.
Từng cỗ khí tức ba động, không dưới mấy trăm người!
Vũ Hầu cảnh vô số, khí tức Vũ Vương cảnh tuyệt đối không dưới 20!
- Các ngươi không đường có thể trốn, thúc thủ chịu trói đi, miễn cho ăn đau khổ!
Trên bầu trời, có một lão giả âm trầm nhìn đám người Cốc Tâm Nhan, Quỷ Oa quát.
- Chất lão đạo, người không phải chỉ là Thu Danh Sơn các ngươi săn, bọn họ là mọi người ngăn chặn, đến lúc đó thật có chỗ tốt, cũng không phải một mình Chất lão đạo ngươi!
Một trung niên nói, ánh mắt sâm lãnh, phía sau có đến 10 người, khí tức vô cùng ác liệt.
- Nói không sai, chỗ tốt là của mọi người, nhanh bắt lại đi, bằng không chờ cường giả của Sở Giang Thành đến, sẽ không còn chuyện gì của chúng ta, theo ta được biết, Sở Giang Thành Thiếu thành chủ Tần Quan tự mình đến đây bắt năm người này rồi.
Một lão giả áo xám lạnh lùng nói.
Nghe vậy, bốn phía không khỏi thầm biến sắc, hiển nhiên mấy trăm người này, đều thuộc về vô số thế lực.
- Được rồi, mọi người liên thủ, đến lúc đó chia đều chỗ tốt!
Chất lão đạo gật đầu, mắt nhìn năm người Cốc Tâm Nhan trong sơn cốc, lạnh lùng quát:
- Năm tiểu bối, cho các ngươi một cơ hội cuối cùng, thúc thủ chịu trói, bằng không đừng trách chúng ta không khách khí!
- Coi tiểu gia là trái hồng mềm sao, có bản lĩnh đơn độc đánh một trận!
Ánh mắt Hắc Ưng Đường Ngũ lạnh lùng nhìn Chất lão đạo, sau lưng hai cánh mở rộng mà ra.
- Rượu mời không uống chỉ thích uống rượu phạt, Vũ Vương Sơ Đăng cảnh mà thôi, còn có thể nghịch thiên sao, năm người các ngươi là giá trị năm Đạo Khí hạ phẩm nha!
Chất lão đạo lạnh nhạt nói, nói xong, thân ảnh như điện, khí tức Vũ Vương Bỉ Ngạn cảnh phun trào, nhất thời đập về phía đám người Hắc Ưng Đường Ngũ.
- Nhớ kỹ lúc trước thương nghị, có cơ hội liền rời đi!
Mắt nhìn Chất lão đạo nhào tới, khí tức phun trào che khuất bầu trời, U Minh Công Chúa Vu Tước khẽ kêu, khí tức Vũ Vương Sơ Đăng cảnh lan tràn ra, Minh Xà bảo kiếm trong tay bạo phát kiếm quang trăm trượng, nghênh hướng Chất lão đạo.