Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 782: Thanh niên bạch y.

Chương Trước Chương Tiếp

Đỗ Thiếu Phủ trừng Nhậm Doanh Doanh một cái, sau đó nhìn đám người trước mắt nói:

- Các ngươi thương lượng xong chưa, nhanh động thủ đi, có chút đạo đức nghề nghiệp có được hay không.

Nghe Đỗ Thiếu Phủ nói, nhìn thanh niên mặc nhuyễn giáp màu tím, mang mặt nạ, lộ ra thần bí kia, làm cho đám người lão giả đầu trọc cùng lão giả độc tí nhịn không được kinh ngạc.

- Động thủ, trước bắt nữ nhân kia!

Sau đó trong mắt lão giả đầu trọc bắn ra hàn ý, nháy mắt xuất thủ, phong tỏa Nhậm Doanh Doanh.

- Xùy!

Thân ảnh đạp Yêu Hổ dưới chân, thân ảnh của lão giả đầu trọc nháy mắt hóa thành tàn ảnh, như thiểm điện lướt về phía Nhậm Doanh Doanh .

- Tên này là của ta, Càn Khôn Đại là của ta, Bí Cốt của mấy con Yêu thú kia cũng là của ta, Càn Khôn Đại của những người khác cũng là của ta, hết thảy đều là của ta.

Nhậm Doanh Doanh xuất thủ, liên tục la ó, quả thật chính là thổ phỉ mười kiếp.

Ngay lúc thân ảnh của lão giả đầu trọc lướt tới, một đạo phù văn thánh khiết lóe ra, như quỷ mị xuất hiện ở trước người.

Ầm!

Thanh âm trầm đục quanh quẩn, giữa không trung huyết vụ tạc nổ, lão giả đầu trọc kia ở giữa không trung, đầu cùng thân thể đột nhiên tách ra.

Tiên huyết kích xạ, lão giả đầu trọc kia còn không biết thế nào, đầu lâu liền rớt xuống, trong hai con ngươi còn lan tràn hoảng hốt cùng không thể tưởng tượng nổi, điển hình chết không nhắm mắt.

Chỉ một sát na, cả bầu trời đình trệ, mọi người đều trợn tròn mắt.

Giữa không trung, Nhậm Doanh Doanh đạp không mà đứng, khí chất rõ ràng thánh khiết, nhưng lại giống như ma nữ, nụ cười trên mặt không khác nữ thổ phỉ chút nào.

Không hề nghi ngờ, một nữ thổ phỉ xinh đẹp, đẹp đến khiến người ta cam tâm tình nguyện chết cũng không tiếc.

Bởi vì không ít người trong kinh ngạc còn chưa tỉnh hồn lại, lại có vài người thân thể tạc nổ, hóa thành huyết vụ.

Hôm nay nữ thổ phỉ không có nương tay, bởi vì trên thân những người này không phải huyết tinh sát khí chính là khí tức hung tàn ác liệt, đều là hạng người hai tay dính đầy tiên huyết, cho nên chết chưa hết tội, không cần khách khí.

- Những thứ khác đều là của ta, không được cướp của ta.

Đỗ Thiếu Phủ xuất thủ, trên nhuyễn giáp màu tím lan tràn quang mang, mái tóc khẽ động, cộng thêm thân thể cao ngất, để hắn cực kỳ thần võ bất phàm.

- Phanh phanh phanh...

Giữa không trung, năng lượng phô thiên cái địa khuếch tán, âm bạo trầm thấp không dứt bên tai, từng người hung hãn huyết tinh còn chưa kịp phản ứng, cũng đã bị tiêu diệt.

- Trốn, chạy mau!

- Gặp gỡ gai ngược rồi, chạy mau!

Rốt cục có người kịp phản ứng, bắt đầu chạy trốn, kêu cha gọi mẹ.

Mọi người giờ mới biết được hôm nay gặp phải sát tinh, một nam một nữ kia tuyệt đối không phải năm người trong đồn đãi, năm người trẻ tuổi kia không có khả năng khủng bố như vậy.

- Phanh phanh!

Chỉ tiếc bọn hắn muốn trốn, nhưng lấy thực lực của bọn hắn, làm sao chạy thoát được.

- Trốn chỗ nào!

Nhậm Doanh Doanh hét lớn, xuất thủ quét ngang hết thảy, làm cho bốn phía sơn băng địa liệt, mấy con Yêu thú cùng hung cầm to lớn bị quét ngang xuống.

- Đi xuống cho ta!

Nàng khẽ kêu, một con Yêu Hổ cuối cùng cũng bị Nhậm Doanh Doanh đạp xuống giữa không trung.

Hơn 100 người, bảy Vũ Vương cảnh, 20 - 30 Vũ Hầu cảnh, thời gian ngắn đã bị Nhậm Doanh Doanh cùng Đỗ Thiếu Phủ vỗ xuống mặt đất.

Hơn phân nửa bị tiêu diệt, còn dư lại trọng thương không thể động đậy, một cái cũng không thể chạy trốn.

- Quá hung tàn rồi, một nam một nữ kia là ai vậy!

- Là hai trong năm người kia sao, bất quá nghe nói trong năm người kia không có mang mặt nạ a.

- Mặc kệ bọn họ có phải trong năm người kia hay không, thì nghìn vạn lần không nên đi trêu chọc bọn họ, quá hung tàn rồi!

- Độc Tí Vương cùng Huyết Khô Lâu đều bị diệt, hai người này hung hãn nửa đời, cuối cùng cũng gặp phải khắc tinh.

- Độc Tí Vương cùng Huyết Khô Lâu đá phải tấm thép, mắt mù muốn tìm chết a!

Động tĩnh khổng lồ như vậy, đã sớm để bốn phía tụ tập không ít người vây xem.

Từng cái đều nghẹn họng nhìn trân trối.

Một nam một nữ kia thật sự là quá đáng sợ, đều hung tàn cường hãn.

- Không nên đi trêu chọc hai sát tinh kia, quá hung tàn rồi!

Xa xa nguyên bản còn có người nóng lòng muốn thử, muốn đục nước béo cò, lúc này thấy thế, từng cái hít vào khí lạnh, lau mồ hôi lạnh.

- Mau thu Càn Khôn Đại.

Nhậm Doanh Doanh rơi xuống trên mặt đất, bắt đầu càn quét Càn Khôn Đại.

Đỗ Thiếu Phủ nhìn Nhậm Doanh Doanh, cảm giác mình gặp phải đối thủ, nữ nhân này, đời trước nhất định là thổ phỉ.

- Tiểu Tinh Tinh, Yêu thú huyết này ngươi có muốn uống chút không.

Một lát sau, Nhậm Doanh Doanh nhìn mấy con hung cầm cùng Yêu thú đã bị rút Bí Cốt, hỏi Tiểu Tinh Tinh.

- Ngao...o...o...

Tiểu Tinh Tinh phát ra thanh âm trầm thấp, ánh mắt rõ ràng là không thèm chút nào, như căn bản chướng mắt máu huyết những Yêu thú đó, kiên quyết không uống.

- Bạch Nhãn Lang, nhưng còn rất kén chọn.

Đỗ Thiếu Phủ trừng Tiểu Tinh Tinh một cái, nhưng hắn cũng không để tinh huyết Yêu thú kia ở trong mắt, suy cho cùng hiện tại đã không phải lúc trước, tầm mắt tăng lên không ít.

- Cô...

Có tiếng hung cầm Hi..i...iiii dài, tiếng gầm vang động núi sông.

- Sưu...

Một bóng người xẹt qua trời cao, nhanh như tia chớp lướt tới, nháy mắt đã tới trên đỉnh núi.

- Xùy!

Tàn ảnh kia vung tay, một trảo ấn trực tiếp chộp tới Nhậm Doanh Doanh.

- Xùy!

Ngay thời điểm trảo ấn sắp rơi vào trên người Nhậm Doanh Doanh, chỉ thấy thân thể của Nhậm Doanh Doanh như hư hóa tiêu thất, biến mất vô tung vô ảnh.

- Lén lút, nhận không ra người sao!

Trong nháy mắt này, Đỗ Thiếu Phủ xuất thủ, thân ảnh quỷ dị lướt nhanh ra, một đạo quyền ấn đập về phía tàn ảnh .

Ầm!

Kình khí ác liệt cuộn trào, trực tiếp càn quét ra.

Đạo tàn ảnh kia cực kỳ ngạc nhiên, tựa hồ không nghĩ tới tốc độ của đối phương nhanh như vậy, mình không thể tách ra, dưới bất đắc dĩ, chỉ có thể trở tay một quyền đối kháng.

Ầm!

Năng lượng trầm đục kèm theo kình khí kích tán, phù văn lóe lên.

Thân thể của Đỗ Thiếu Phủ bất động, tàn ảnh kia thì hiện ra thân hình.

- Xì xì xì...

Một trung niên khoảng 50 tuổi, cước bộ lảo đảo lui mấy trượng, kéo ra một vết nứt ở trên đỉnh núi, lúc này mới ổn định thân thể.

Khí tức trên người trung niên này là Vũ Vương cảnh viên mãn.

Trung niên ổn định thân thể, mặt đất dưới chân rạn nứt, sắc mặt lộ ra vẻ chấn động.

Đối phương chỉ là thanh niên tuổi không lớn, dĩ nhiên có thể ngăn chặn hắn, này không thể tưởng tượng nổi.

Khí tức ba động, sắc mặt trung niên âm trầm, huyền khí phun trào ở trong người, muốn tiếp tục xuất thủ.

- Dừng tay!

Đúng lúc này, có thanh âm quát nhẹ truyền đến.

- Cô!

Trên đỉnh núi, một Yêu thú toàn thân trắng như tuyết hàng lâm.

- Ngao...o...o...

Bóng hình xinh đẹp của Nhậm Doanh Doanh đứng ở bên cạnh Đỗ Thiếu Phủ, Tiểu Tinh Tinh ngẫng đầu nhìn Yêu thú trên bầu trời, ánh mắt quay tròn ngập nước nhất thời lộ ra vẻ tham lam, lưỡi phun ra nuốt vào, còn kém chảy nước miếng.

Đó là một con Bạch Ngọc Thiên Nhạn, trên Thiên Thú Bảng cũng là Yêu thú có bài danh, so với Huyền Vân Xích Giao thì không sai biệt nhiều, đồn đãi tốc độ vô cùng nhanh, khí tức còn là Thú Vương Huyền Diệu cảnh.

Bạch Ngọc Thiên Nhạn chiếm giữ ở trên bầu trời, không biết vì sao, tựa hồ là cảm thấy cái gì, tâm thần có chút không yên, bối rối lo lắng.

- Sưu sưu...

Trên lưng Bạch Ngọc Thiên Nhạn, có mười mấy đạo thân ảnh hạ xuống, từng cỗ khí tức hàng lâm, thực lực thấp nhất cũng là Vũ Hầu cảnh viên mãn, ước chừng gần mười cỗ khí tức Vũ Vương cảnh.

Thanh niên trước nhất khí chất vô cùng tốt, tóc đen phiêu tán, trên người nhộn nhạo uy áp khi có khi không, khiến lòng người rung động.

Thanh niên này rất trẻ, chỉ khoảng 24 - 25 tuổi, mặc áo trắng giống như Bạch Ngọc Thiên Nhạn.

Bạch y của thanh niên tung bay, khuôn mặt rất anh tuấn, hai mắt hẹp dài, để loại anh tuấn này mang theo âm nhu, khóe miệng vui vẻ, cho người ta một loại cảm giác ôn hòa khiêm nhượng.

- Bá bá...

Trên thực tế theo Bạch Ngọc Thiên Nhạn kia xuất hiện, khí tức ở bốn phía liền ba động, hết thảy ánh mắt hầu như đều hội tụ tới.

- Sở Giang Thành Thiếu thành chủ tới rồi!

- Nghe nói Sở Giang Thành Thiếu thành chủ Tần Quan mới 25 tuổi, cũng đã là Vũ Vương cảnh viên mãn đỉnh phong, thiên tài được Ngọc Hành điện tuyển định, ở Ngọc Hành điện là nhân vật phong vân.

- Chính bởi vì địa vị của Tần Quan ở Ngọc Hành điện, mới để cho thế lực của Sở Giang Thành nước lên thì thuyền lên.

- Có đồn đãi, lấy thiên phú của Tần Quan, sau này muốn trở thành Tôn giả rất dễ dàng.

- Tần Quan Thiếu thành chủ này rất được Sở Giang Hoàng yêu thích, ôm kỳ vọng cực lớn.

Bốn phía có thanh âm xì xào bàn tán truyền đến, tự nhiên là chạy không khỏi thần thức của Đỗ Thiếu Phủ theo dõi.

Trong đó mấy chữ Ngọc Hành điện, nhất thời làm cho tâm thần của Đỗ Thiếu Phủ ba động, không khỏi nhìn thanh niên bạch y kia.

Người này khoảng 24 - 25 tuổi, nhưng đã đến Vũ Vương cảnh viên mãn đỉnh phong, điều này làm cho trong lòng Đỗ Thiếu Phủ đối với thực lực của Thất Tinh Điện, nhất thời cũng có một lý giải đại khái.

Lấy Đỗ Thiếu Phủ lý giải, thanh niên bạch y trước mắt, coi như ở trong Cổ Thiên Tông, cơ hồ là có thể so sánh với đám người Duẫn Mạc Trần rồi.

Bất quá ở trên niên kỷ, Duẫn Mạc Trần lại nhỏ hơn một chút.

Bằng chừng ấy tuổi, có thể đến Vũ Vương cảnh viên mãn đỉnh phong, tuyệt đối là nhân trung long phượng, thiên phú kinh người.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 59%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)