Nhìn thấy Đỗ Thiếu Phủ thật không cho Linh Dược, cũng sẽ không cho Càn Khôn Đại, Nhậm Doanh Doanh dậm chân, không để ý tới Đỗ Thiếu Phủ nữa, bắt đầu ngưng kết thủ ấn, cởi ra Càn Khôn Đại trong tay.
Nhậm Doanh Doanh không phải Linh Phù Sư, nhưng tựa hồ cũng có bản sự cởi Càn Khôn Đại, căn bản không cần Đỗ Thiếu Phủ trợ giúp.
- Xùy!
Chân Thanh Thuần xuất hiện ở trên sơn phong, mắt nhìn Nhậm Doanh Doanh đang ngồi xếp bằng cởi ra Càn Khôn Đại, hai mắt thầm ba động, có chút chấn động, sau đó mới nhìn Đỗ Thiếu Phủ nói:
- Tựa hồ tiến bộ rất lớn a.
- Cũng không tệ lắm.
Đỗ Thiếu Phủ có chút vui vẻ, vừa rồi xuất thủ nghiệm chứng, đối với tiến bộ cùng thực lực của mình bây giờ cũng có lý giải đại khái, vô luận thực lực hay trình độ thân thể cường hãn, đều có tiến bộ cực lớn.
Lúc này đây tân sinh, cộng thêm lực lượng lôi đình cùng lực lượng tinh thần một dương một âm, một cương một nhu luyện thể, thân thể ở trên cơ sở nguyên lai lần nữa cường hãn một đoạn lớn.
Mặt khác cộng thêm mình lấy Bí Binh Quyết của sư phụ Khí Tôn luyện chế nhuyễn giáp, lúc này Đỗ Thiếu Phủ không khó đoán được, mình bây giờ là Vũ Vương cảnh viên mãn đỉnh phong, thân thể cường hãn đã có thể hoàn toàn bỏ qua Vũ Hoàng Sơ Đăng cảnh.
Còn thực lực của mình, trong lòng Đỗ Thiếu Phủ cũng có chút kích động, Vũ Hoàng Sơ Đăng cảnh bình thường, mình hoàn toàn có thể tiêu diệt.
Cho dù thời khắc này đối mặt Vũ Hoàng Huyền Diệu cảnh, Đỗ Thiếu Phủ cũng có thể chính diện đối kháng không sợ.
- Lúc này đây ra tay, phỏng chừng Thạch Thành chí ít có thể an ổn một đoạn thời gian, chí ít Vũ Hoàng cảnh sẽ không còn dám đơn giản ngấp nghé Thạch Thành.
Chân Thanh Thuần nhìn Đỗ Thiếu Phủ, chậm rãi hỏi:
- Kế tiếp định đi đâu?
- Thất Tinh Điện.
Đỗ Thiếu Phủ ngẩng đầu, trong lòng sớm đã có quyết định.
Lúc trước sư phụ Khí Tôn nhờ vả, muốn đi Thất Tinh Điện tìm thân thể của sư phụ Khí Tôn.
Đoạn thời gian này, Nguyên Thần của sư phụ Khí Tôn còn một mực ở trong Tử Kim Thiên Khuyết, lấy bí pháp phong tỏa Hung Binh Chi Hồn trong Tử Kim Thiên Khuyết, mình mới có thể ở trong Tử Kim Thiên Khuyết lập ra Khí Linh mới.
Đỗ Thiếu Phủ lo lắng, mình đã bị ép thúc giục Tử Kim Thiên Khuyết hai lần, sợ là cũng sẽ ảnh hưởng đến Hung Binh Chi Hồn trong Tử Kim Thiên Khuyết.
Huống chi sư phụ Khí Tôn đã từ lâu nhắc nhở qua, Nguyên Thần Bí Pháp khốn không nổi Hung Binh Chi Hồn kia bao lâu.
Như đến lúc đó sư phụ Khí Tôn cũng không thể phong tỏa Hung Binh Chi Hồn, tân Khí Linh của mình còn không thể đấu thắng Hung Binh Chi Hồn, như vậy hết thảy lại giẫm lên vết xe đổ.
- Thất Tinh Điện.
Chân Thanh Thuần ngẩng đầu, ánh mắt hiểu ý.
- Sư phụ nhờ vả, cũng nên đi làm rồi.
Đỗ Thiếu Phủ nói, thực lực của mình đã không còn nhỏ yếu, thân thể của sư phụ còn ở Thất Tinh Điện, phải sớm ngày tìm được thân thể, .
Đến lúc đó coi như Tử Kim Thiên Khuyết xuất hiện vấn đề, Nguyên Thần của sư phụ không cách nào trấn áp Hung Binh Chi Hồn, chỉ cần thân thể của sư phụ vẫn còn, liền có cơ hội khôi phục, đây cũng là lúc trước sư phụ Khí Tôn nhắc nhở.
- Bản thân cẩn thận, trong khoảng thời gian này ta cũng chuẩn bị khôi phục, có Y Vô Mệnh, đầy đủ trợ giúp, chờ ta khôi phục sẽ đi tìm ngươi.
Chân Thanh Thuần nói với Đỗ Thiếu Phủ.
- Thanh Thuần ca, có cần ta giúp một tay không?
Đỗ Thiếu Phủ hỏi, đại ca Chân Thanh Thuần khôi phục, đó là đại sự, Đỗ Thiếu Phủ có chút không yên lòng.
- Yên tâm đi, ngươi giúp ta lấy được Bất Tận Mộc, đồ vật khác ta đã chuẩn bị đầy đủ, sẽ không còn chuyện khó khăn gì, chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
Chân Thanh Thuần nhìn Đỗ Thiếu Phủ, nghiêm mặt nói:
- Chờ đại ca ngươi khôi phục thời kỳ toàn thịnh, hơn phân nửa còn có thể tiến thêm một bước, đến lúc đó, cả Trung Châu, ngươi không cần kiêng kỵ ai nữa, có một số việc, đến lúc đó đại ca cùng đi làm với ngươi!
- Được.
Đỗ Thiếu Phủ gật đầu, khóe miệng có chút vui vẻ.
...
Sáng sớm, núi non mới vừa từ trong màn đêm hiển lộ ra đường nét mông lung.
- Đỗ Thiếu Phủ, ta nhớ ra rồi, Khí Tôn chính là Thất Tinh Điện Điện chủ, nghe nói đây là cường giả hơn một ngàn năm trước, sao ngươi lại là đệ tử của hắn?
- Đỗ Thiếu Phủ, ngươi đi Thất Tinh Điện làm gì, nghe nói Thất Tinh Điện rất loạn, vốn có nội tình của thế lực nhất lưu, nhưng một mực làm theo ý mình, năm bè bảy mảng, mấy năm nay tuy còn có chút nội tình, nhưng đã một năm không bằng một năm, nội tình cũng không sâu dày như Cổ Thiên Tông, Huyền Phù Môn, Đại Luân Giáo… hiện tại sợ rằng coi như Thất Tinh Điện liên thủ, cũng khó so sánh với những thế lực như Huyền Phù Môn....
- Đỗ Thiếu Phủ, sư phụ ngươi là Khí Tôn, ngươi sẽ không phải muốn đi tìm sư phụ Khí Tôn xuất đầu đối phó gia tộc kia chứ.
- Đỗ Thiếu Phủ, ta nhắc nhở ngươi, coi như sư phụ Khí Tôn của ngươi tự mình đi, cũng không thể chống lại gia tộc kia.
...
Sáng sớm, giữa không trung, hai bóng người xẹt qua, tốc độ đều nhanh như thiểm điện, nháy mắt tiêu thất.
...
Hoàng hôn, tà dương vung vãi kim huy, cả sơn mạch phủ thêm kim sa giống như cánh ve.
Dưới thung lũng, tràn ngập khói trắng, mùi thịt tản ra bốn phía.
Đỗ Thiếu Phủ cầm một chân thỏ, con mắt chăm chú nhìn Nhậm Doanh Doanh, hỏi:
- Ngươi rốt cuộc là ai, vì sao lại theo ta, chuyện tình của ta tựa hồ ngươi cũng biết?
- Ta biết cũng không kỳ quái, bất quá biết không nhiều, ví dụ như sư phụ ngươi là Khí Tôn ta không biết, ngươi sẽ không thực tính toán đi tìm sư phụ Khí Tôn của ngươi, giúp ngươi đối phó gia tộc kia chứ?
Nhậm Doanh Doanh cười nhạt, miệng đầy dầu mỡ, tướng ăn không kém Đỗ Thiếu Phủ chút nào.
Thân thể của Tiểu Tinh Tinh nho nhỏ, lúc này lại giống như cái động không đáy, tham lam nuốt một tảng lớn thịt nướng vào trong miệng, còn không đủ dính răng, nhìn chằm chằm chân thỏ trong tay Đỗ Thiếu Phủ, điềm đạm đáng yêu, làm người thư thích.
- Ta đi Thất Tinh Điện là có chuyện muốn làm, người khác thiếu ta, ta sẽ không phiền phức sư phụ, ta sẽ tự mình đi đòi lại.
Dưới mặt nạ, hai mắt của Đỗ Thiếu Phủ lộ ra lãnh ý.
- Chính ngươi đi đòi lại, ngươi đòi lại thế nào?
Nhậm Doanh Doanh ăn xong, tựa hồ đã no, nhịn không được ợ một cái, không có chút tư thái nữ nhi, móc khăn lau dầu mỡ trong tay, ánh mắt lộ ra vui vẻ nói:
- Thật đúng là ăn ngon, chưa từng ăn thịt nướng ngon như vậy, ở trong nhà, xú lão đầu cùng người nhà đều không cho ta ăn cái này, nói là ngũ cốc hỗn tạp vật, sẽ sản sinh không khí dơ bẩn, ảnh hưởng tới tu vi.
- Ta còn sống, ta còn trẻ tuổi, một ngày nào đó, có chút sổ sách ta sẽ đi tính, thiếu ta, ta sẽ lấy về!
Đỗ Thiếu Phủ nhìn bầu trời, hai mắt kiên nghị.
Nhậm Doanh Doanh nghe vậy, dáng tươi cười trên mặt hơi dừng lại một chút, sau đó cười ngửa tới ngửa lui, hoàn toàn không bận tâm hình tượng của mình, nhưng nhất cử nhất động, một cái nhăn mày một tiếng cười, vẫn bất nhiễm bụi trần, trời sinh có uy nghiêm thánh khiết.
Cười rất lâu mới đình chỉ, Nhậm Doanh Doanh nhìn Đỗ Thiếu Phủ, nhướng mày nói:
- Ta biết bây giờ ngươi rất mạnh, thiên phú rất mạnh, nhưng ta không phải đả kích ngươi, trên đời này có chút thế lực, có vài người, thực sự rất mạnh, mức độ mạnh mẽ vượt xa người ngoại giới tưởng tượng, gia tộc mà ngươi muốn lấy lại công đạo kia, tuyệt đối là một quái vật lớn, nội tình vô số năm, bọn họ không thể phá vỡ, một mình ngươi làm sao đấu?
- Ngươi nói gia tộc kia, lúc trước người đầu tiên dẫn dắt gia tộc bọn họ đi tới hiện tại là ai?
Đỗ Thiếu Phủ đứng dậy, nhìn Nhậm Doanh Doanh hỏi.
- Người thứ nhất...
Nhậm Doanh Doanh nghe vậy, nụ cười trên mặt lần thứ hai ngưng lại.
- Bọn họ là quái vật lớn, bọn họ không thể phá vỡ, ta liền chế tạo một hào môn thuộc về mình, ngưng tụ quái vật lớn của mình!
Đỗ Thiếu Phủ nhìn Nhậm Doanh Doanh, trong mắt có lôi quang ba động, ánh mắt kiên nghị nói:
- Ta biết chuyện này rất khó, cũng may ta còn trẻ tuổi, ta chết cũng đã chết qua một lần, trên đời này còn có chuyện gì có thể ngăn trở được ta sao?
Nói xong, trong tay Đỗ Thiếu Phủ xuất hiện một cái bình ngọc, rút nắp bình, trong bình ngọc, một đoàn dịch thể rực rỡ kèm theo hào quang, quang mang giống như dải lụa, hắn há miệng hút vào trong miệng.
Đó là tinh huyết, ban đầu ở trong gia tộc kia, Đỗ Thiếu Phủ tiêu diệt Ô Thú, lấy được máu huyết, sau đó đề luyện ra tạp chất, luyện hóa thành tinh huyết.
- Cô...
Tinh huyết bị Đỗ Thiếu Phủ hút vào trong miệng, từng tiếng tê minh mơ hồ từ trong cơ thể rít gào vang lên.
Năng lượng cuồng bạo thoáng chốc chấn động trong cơ thể Đỗ Thiếu Phủ, khuếch tán qua lục phủ ngũ tạng, thẩm thấu gân cốt, làm cho khuôn mặt của Đỗ Thiếu Phủ đỏ hồng.
Tuy lúc này thân thể của hắn đã tăng cường đến mức đáng sợ.
- A...
Nhưng loại lực lượng cuồng bạo trùng kích từ trong ra ngoài kia, như vạn thú bôn tẩu ở trong người, muốn phá hủy toàn bộ thân thể, trùng kích thành mảnh vụn, để Đỗ Thiếu Phủ khó có thể chịu đựng.
Thú Vương cảnh, tinh huyết cuồng bạo, nếu như Vũ Vương cảnh viên mãn khác trực tiếp nuốt như thế, sợ rằng sớm đã bạo thể mà chết.